- Ta tin ngươi chắc hẳn hiểu được điều này chứ? Cho nên ta hy vọng ngươi đừng làm những chuyện bất lợi cho mình.
Lúc này, Lâm Phong không thể không căn dặn Thiên Mệnh Hành Giả, để đề phòng hắn làm ra chuyện gì ngu ngốc.
Thiên Mệnh Hành Giả nghe thấy Lâm Phong nói vậy thì điên cuồng gật đầu. Thiên Mệnh Hành Giả rất mừng khi có cơ hội tiếp xúc với Hồng Hoang Cự Đỉnh. Về phần cuối cùng hắn có thể lợi dụng Hồng Hoang Cự Đỉnh tới giải quyết tình cảnh khốn cùng của mình hay không tạm thời chưa thể nói được. Tối thiểu trước mắt hắn chắc chắn phải cẩn thận. Lâm Phong đã nói tất nhiên sẽ giữ lời.
Tuy Thiên Mệnh Hành Giả đáp ứng rất dứt khoát, nhưng Quy Sơn Hỏa Thú vẫn không yên lòng, vì vậy trực tiếp qua hạ cấm chế vào trong đầu Thiên Mệnh Hành Giả.
- Ta vừa hạ cấm chế vào trong linh hồn của ngươi, chỉ cần trong đầu ta có ý định, linh hồn của ngươi sẽ lập tức nổ tung. Cho nên ta hy vọng ngươi đừng giở trò gì, nếu không ngươi tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt đâu.
Quy Sơn Hỏa Thú vẫn khá cẩn thận, hơn nữa hắn làm như vậy quả thật vô cùng hợp lý.
Nếu Quy Sơn Hỏa Thú không dùng cách này để hạn chế Thiên Mệnh Hành Giả, có quỷ mới biết hắn có thể làm ra chuyện gì.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Quy Sơn Hỏa Thú nhìn về phía Lâm Phong khẽ gật đầu. Sau đó Lâm Phong nhường chỗ cho Thiên Mệnh Hành Giả tiến tới.
Lúc này, Thiên Mệnh Hành Giả nhìn Hồng Hoang Cự Đỉnh trước mắt với ánh mắt nóng rực. Bởi vì hắn rõ về tầm quan trọng của vật này hơn Lâm Phong, cũng biết nó rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.
Đến lúc này, đám người Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú thật sự đã bó tay, nếu như có cách, đám người Lâm Phong đã sớm nghĩ ra rồi.
Đám người Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú đã thử mọi cách mình có thể biết, nhưng kết quả cuối cùng đều giống nhau.
Bọn họ căn bản không có cách nào khống chế được Hồng Hoang Cự Đỉnh, đám người Lâm Phong không có cách nào tiếp nhận được kết quả này, nhưng bọn họ không có cách nào khác.
Dù sao đám người Lâm Phong đã thử mọi cách có thể nghĩ ra, nhưng vẫn không có bất cứ hiệu quả nào.
Xem ra chuyện muốn khống chế Hồng Hoang Cự Đỉnh thật sự không đơn giản như vậy. Tuy nhiên lúc này Thiên Mệnh Hành Giả lại nói mình có cách khống chế Hồng Hoang Cự Đỉnh.
Sau khi đám người Lâm Phong nghe được Thiên Mệnh Hành Giả nói như vậy, ban đầu bọn họ còn không tin, tuy nhiên Lâm Phong cảm thấy có khả năng này.
Dù sao Thiên Mệnh Hành Giả từ phía trên xuống, phía trên đúng là có nhiều thủ đoạn hơn bọn họ, nói cách khác thực sự tồn tại khả năng này.
Nếu vậy, cứ để Mệnh Hành Giả qua thử cũng được. Chẳng qua bọn họ chắc chắn không yên tâm để cho Thiên Mệnh Hành Giả đi qua thử được. Nếu người này giở trò gì thì bọn họ sẽ gặp rắc rối mất.
Nhưng cuối cùng đám người Lâm Phong vẫn lựa chọn để cho Thiên Mệnh Hành Giả qua thử, chỉ có điều Quy Sơn Hỏa Thú đã hạ cấm chế linh hồn cho hắn.
- Người này rốt cuộc có được không vậy? Hắn đã đứng ở đó lâu như vậy, sao vẫn không có chút phản ứng nào? Có phải người này đã nói vớ vẩn không?
Thiên Mệnh Hành Giả đứng ở trước Hồng Hoang Cự Đỉnh gần nửa canh giờ, nhưng Hồng Hoang Cự Đỉnh vẫn không có phản ứng gì.
Cho nên Luyện Ngục Thần thậm chí bắt đầu nghi ngờ Thiên Mệnh Hành Giả rốt cuộc có thể khống chế được Hồng Hoang Cự Đỉnh không, vì vậy hắn bắt đầu nói móc.
Đến lúc này, tuy Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú không nói gì, nhưng hai người bọn họ thật ra cũng nghĩ như vậy.
Bọn họ cũng bắt đầu nghi ngờ Thiên Mệnh Hành Giả rốt cuộc có thể khống chế được Hồng Hoang Cự Đỉnh không. Chỉ có điều hai người bọn họ không nói gì, vẫn lẳng lặng nhìn Thiên Mệnh Hành Giả, xem hắn rốt cuộc có động tác gì khác không. Thiên Mệnh Hành Giả thật sự có không ít động tác...
Nhưng nhìn qua có vẻ như những động tác này đều không có bất kỳ tác dụng gì.
Có thể chân tướng đúng như lời Luyện Ngục Thần nói, Thiên Mệnh Hành Giả cũng không có cách nào khống chế Hồng Hoang Cự Đỉnh.
Dù sao thông qua Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú kiểm tra, bọn họ biết muốn khống chế Hồng Hoang Cự Đỉnh sẽ không dễ dàng như vậy.
- Ngươi rốt cuộc có thể khống chế được Thiên Mệnh Hành Giả không? Nếu ngươi có thể khống chế thì mau chóng thể hiện cho chúng ta nhìn thấy đi. Nếu ngươi không làm được thì tốt nhất nên nói sớm cho ta biết, đừng lãng phí thời gian nữa.
Sau khi lại chờ thêm nửa canh giờ, Lâm Phong cuối cùng không chờ được nữa, bắt đầu chất vấn Thiên Mệnh Hành Giả.
Nhưng Thiên Mệnh Hành Giả nghe được Lâm Phong hỏi xong, lại không hề trả lời Lâm Phong, vẫn đứng ở trước Hồng Hoang Cự Đỉnh, trong miệng hình như đang lẩm bẩm gì đó, trong tay vẫn luôn hoạt động.
Lâm Phong thấy vậy thì nhíu mày.
Nhưng đúng lúc này, không gian xung quanh bắt đầu chấn động.