Nếu không phải Lâm Phong tỉnh lại đúng lúc, có lẽ Quy Sơn Hỏa Thú sẽ không thể chịu thêm một giây nào nữa.
Nhưng cũng may Lâm Phong đã tỉnh lại. Sau khi Lâm Phong tỉnh lại, tình hình đã lập tức thay đổi.
Đại quân nhiều yêu thú như vậy đã bị Lâm Phong giải quyết trong giây lát. Bây giờ chỉ còn lại một mình Bắc Lương Cuồng Thú.
Chỉ cần lại giải quyết Bắc Lương Cuồng Thú, đám người Lâm Phong sẽ an toàn hơn.
Lúc này Lâm Phong lại phát hiện ra Thiên Mệnh Hành Giả không ở đây. Ban đầu, Lâm Phong không nghĩ ra được Thiên Mệnh Hành Giả rốt cuộc gặp phải chuyện gì? Nhưng sau khi Quy Sơn Hỏa Thú nói, Lâm Phong mới biết Thiên Mệnh Hành Giả đã chết ở trong tay của Bắc Lương Cuồng Thú.
Lâm Phong nhất thời không có cách nào tiếp nhận được sự thật này.
Hắn muốn giết chết Bắc Lương Cuồng Thú, báo thù cho Thiên Mệnh Hành Giả. Tất nhiên bây giờ Lâm Phong có khả năng làm được điều này.
- Lâm Phong đại nhân, ngươi bảo ta làm gì cũng được, ta bằng lòng làm bất cứ chuyện gì, chỉ mong ngươi có thể tha cho ta. Cho dù ngươi bảo ta làm chuyện sỉ nhục, buồn nôn nhất thế giới này, ta cũng đồng ý làm, chỉ mong ngươi có thể tha cho ta.
Lúc này, Bắc Lương Cuồng Thú không còn quyền chủ động, tất cả quyền chủ động đều nằm ở trong tay Lâm Phong, nếu Lâm Phong muốn giết hắn, hắn thật sự không có khả năng phản kháng, cho nên hắn tất nhiên phải xin Lâm Phong tha cho hắn.
Nhưng thật ra Bắc Lương Cuồng Thú vẫn đang tìm kiếm cơ hội để chạy trốn, dù sao hắn quả thật còn có không ít thủ đoạn.
Lâm Phong thật ra không nghĩ nhiều, bởi vì lúc này Lâm Phong đang cực độ phẫn nộ.
Hắn có vấn đề khi phán đoán về chuyện này, cho nên hắn không lập tức giết chết Bắc Lương Cuồng Thú, mà muốn trút hết phẫn nộ và đau khổ trong lòng ra ngoài. Điều này đã tạo cơ hội cho Bắc Lương Cuồng Thú chuẩn bị chạy trốn. Thủ đoạn này chạy trốn này của Bắc Lương Cuồng Thú chẳng khác nào thằn lằn đứt đuôi.
Nhưng bất kể nói thế nào, hắn vẫn thật sự có khả năng chạy trốn, ngoài điều này ra, hắn không nghĩ ra được cách chạy tốn nào khác.
Vì vậy, Bắc Lương Cuồng Thú vừa xin tha lại đột nhiên lựa chọn cho nổ nửa người dưới.
- Đáng chết! Tên khốn kiếp này còn giấu một chiêu. Tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát được, nếu quả thật để hắn chạy mất, ta sẽ hối hận cả đời.
Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa qua đi, Lâm Phong bị vụ nổ ảnh hưởng nhưng cũng may không bị thương.
Nhưng Bắc Lương Cuồng Thú chỉ còn lại nửa người trên nhưng hắn đã thoát khỏi sự khống chế của Lâm Phong và rời đi. Sau đó, Bắc Lương Cuồng Thú bắt đầu điên cuồng chạy trốn, thoáng cái đã biến mất khỏi tầm mắt của đám người Lâm Phong.
Quả thật nếu là trước đây, Lâm Phong chắc chắn sẽ muốn thu phục Bắc Lương Cuồng Thú, dù sao thực lực của Bắc Lương Cuồng Thú này còn rất mạnh.
Nhưng lúc này, Lâm Phong căn bản không muốn thu phục hắn nữa. Dù sao lúc này Bắc Lương Cuồng Thú đã trở thành kẻ thù của Lâm Phong, Lâm Phong phải giết chết hắn. Bởi vì chỉ có giết chết Thiên Mệnh Hành Giả, Lâm Phong mới có thể báo thù cho Thiên Mệnh Hành Giả.
Nhưng cũng may thực lực của Lâm Phong bây giờ đủ mạnh mẽ, chỉ một chiêu đã khống chế được Bắc Lương Cuồng Thú. Nhưng Lâm Phong lại không lựa chọn lập tức giết chết hắn mà muốn trút ra phẫn nộ và đau khổ trong lòng mình.
Nhưng cách làm này lại là một sai lầm của Lâm Phong. Bắc Lương Cuồng Thú lại có quá nhiều thủ đoạn.
Chính vì Lâm Phong làm như vậy, cộng thêm Bắc Lương Cuồng Thú điên cuồng xin tha, đã khiến Lâm Phong mất cảnh giác, cũng tạo cơ hội cho Bắc Lương Cuồng Thú chạy trốn.
Bắc Lương Cuồng Thú lựa chọn trực tiếp cho nổ nửa người dưới của mình, nhân lúc dư âm của vụ nổ ảnh hưởng đến Lâm Phong, Bắc Lương Cuồng Thú điên cuồng chạy trốn. Mặc dù lúc này hắn đã bị thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng cũng may mắn vẫn chạy thoát được. Giờ phút này, Bắc Lương Cuồng Thú trực tiếp thiêu đốt bản nguyên của mình để chạy trối chết, tốc độ của hắn rất nhanh.
Đám người Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú đơn giản là không thể theo kịp tốc độ này.
- Thật đáng chết, không ngờ ta lại để cho tên khốn kiếp này chạy thoát. Không được, ta nhất định phải tìm được hắn.
- Cho dù ta có phải tìm khắp cả Bắc Lương, ta cũng phải tìm ra tên khốn kiếp này, ta tuyệt đối không thể tha cho hắn.
Lúc này, Lâm Phong vốn định đuổi theo Bắc Lương Cuồng Thú, nhưng Quy Sơn Hỏa Thú từ phía sau chạy tới, nhìn về phía Lâm Phong lắc đầu.
Bởi vì Quy Sơn Hỏa Thú vẫn khá tỉnh táo, hắn biết lúc này bọn họ đuổi theo Bắc Lương Cuồng Thú sẽ không kịp, cũng không ý nghĩa gì lớn. Bọn họ ngược lại còn không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó nghĩ cách truy tìm tung tích của hắn.
Sau khi Lâm Phong nghe xong, mặc dù hắn cảm thấy không cam lòng, nhưng quả thật không có cách nào khác.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể làm như vậy, cho nên Lâm Phong âm thầm thề, lần này hắn đã tổn thất một Thiên Mệnh Hành Giả, tuyệt đối không thể lại tổn thất bất kỳ ai trong ba người Quy Sơn Hỏa Thú và Luyện Ngục Thần còn có Vạn Tôn Thần Thú nữa. Lâm Phong không có cách nào tiếp nhận được kết quả này.