Hiện giờ bọn Hắc Kỳ Lân làm cũng chỉ có thể là ngày đêm thủ hộ Lâm Phong, không để Lâm Phong bị quấy rầy, điều bọn họ có thể làm được thật sự không nhiều lắm.
Lúc ban đầu, Hắc Kỳ Lân cho rằng Lâm Phong có thể chỉ mất khoảng bảy ngày là có thể khôi phục ý thức.
Dẫu sao lúc đó tình huống khôi phục ý thức chỉnh thể của Lâm Phong vô cùng tốt, nhưng không ngờ đã trôi qua lâu như vậy, Lâm Phong chẳng những không thức tỉnh, tình huống còn dần dần bắt đầu chuyển biến xấu, lúc ban đầu ý thức của Lâm Phong hoạt động còn vô cùng sinh động.
Nhưng hiện giờ hoạt động ý thức của Lâm Phong đã dần dần yên lặng, thậm chí đến cuối cùng, đã biến thành một mảng tĩnh mịch.
Điều này quả thật khiến Hắc Kỳ Lân vô cùng lo lắng, đối với Hắc Kỳ Lân mà nói, chỉ cần Lâm Phong vẫn chưa chết, chỉ cần Lâm Phong chưa biến thành một khối thi thể.
Hắn không thể từ bỏ, hắn sẽ không lúc nào là không bảo vệ che chở Lâm Phong, mà Tổ Long và Quy Sơn Hỏa Thiện cũng là tình huống như vậy.
Bọn họ cũng không thể từ bỏ Lâm Phong, chỉ là dưới tình huống này, việc bọn họ có thể làm được thật sự không nhiều lắm, sợ là chỉ có bản thân Lâm Phong mới có thể giúp được Lâm Phong.
Nếu hắn có thể khiến mình tỉnh lại, như vậy Lâm Phong cũng có thể khôi phục, nhưng nếu hắn không thể khiến mình tỉnh lại.
Có lẽ Lâm Phong sẽ thật sự xong đời, mà đối với tất cả những điều này, Hắc Kỳ Lân tất nhiên cũng biết rõ, cho nên điều hắn có thể làm chỉ là yên lặng thủ hộ Lâm Phong.
Lâm Phong lúc này ở trong biển ý thức của mình đã trầm tư gần nửa năm, nhưng hắn vẫn không tìm được biện pháp giải quyết.
- Có lẽ đây chỉ là một giấc mộng mà thôi, lúc trước khi thiên kiếp tới có lẽ ta đã chết rồi, mà hiện tại chỉ là ta đang chờ đợi quá trình luân hồi.
Trải qua nửa năm suy nghĩ, ý thức của Lâm Phong cũng không thể tiếp tục sửa chữa phục hồi, bởi vì khu vực lớn bị thương của hắn quả thật đã không thể sửa chữa phục hồi.
Đây căn bản không phải là chuyện một mình Lâm Phong có thể giải quyết, nếu không có cơ duyên đặc thù, căn bản là không thể sửa chữa phục hồi.
Mà Lâm Phong hiện giờ cuối cùng cũng hiểu được vấn đề này, nhưng hắn lại đi vào một phương hướng khác, hắn bắt đầu hoài nghi tính chân thực của tất cả những điều này.
Hắn cảm thấy tất cả những điều này có lẽ đều là giả, căn bản không phải như hắn thấy, nếu không, không thể sau thời gian dài như vậy vẫn không khôi phục.
Đối với cho Lâm Phong mà nói tuyệt đối là một chuyện không thể chấp nhận được, nói cách khác Lâm Phong dựa vào bản thân thì không thể xoay chuyển được cục diện hiện giờ.
Như vậy Lâm Phong nhất định phải nghĩ biện pháp làm thế nào mới có thể cải thiện được tình huống trước mắt, chỉ có điều cũng không dễ dàng.
Lâm Phong dứt khoát không còn muốn khiến mình khôi phục nữa, mà là đi theo một phương hướng khác.
- Hiện giờ tất cả những điều này nhất định đều là mộng cảnh, ta không cần thiết phải tiếp tục kiên trì ở đây.
- Còn tiếp tục kiên trì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, mà mảng lớn hư vô phía trước chắc chính là nơi luân hồi của ta.
Khi Lâm Phong nghĩ tới điểm này, hắn không yên lặng ngồi dưới đất suy nghĩ nữa, mà là chủ động đứng lên. Mà phương hướng hắn nhìn tới chính là một mảng biển ý thức tàn phá, cũng chính là một mảng hư vô vĩnh hằng.
Cuối cùng Lâm Phong cũng từng bước tiến vào hư vô vĩnh hằng, sau đó thì biến mất.
Cùng lúc đó, Hắc Kỳ Lân cảm ứng được ý thức của Lâm Phong đang dần dần yếu đi, cho đến cuối cùng hắn không cảm ứng được ý thức của Lâm Phong hoạt động nữa.
Thời gian nửa năm đã trôi qua, dựa theo tình huống bình thường mà nói, lúc này Lâm Phong chắc đã khôi phục ý thức rồi mới đúng, đây cũng là suy đoán lúc trước của Hắc Kỳ Lân.
Tuy lúc ban đầu, Hắc Kỳ Lân cảm thấy Lâm Phong trong thời gian khoảng bảy ngày là có thể khôi phục, nhưng đến cuối cùng Lâm Phong rất rõ ràng là không thể khôi phục trong thời gian ngắn như vậy, mà Hắc Kỳ Lân cũng cảm thấy suy đoán này của mình có lẽ cũng quá lạc quan, cho nên chờ thêm một đoạn thời gian, Lâm Phong chắc là có thể khôi phục.
Nhưng không ngờ vừa đợi một cái chính là nửa năm, sau thời gian nửa năm, tình huống của Lâm Phong chẳng những không có chuyển biến tốt.
Ngược lại còn là chuyển biến xấu, hiện giờ ý thức của Lâm Phong đã bắt đầu dần dần, cho tới cuối cùng thì biến thành một mảng tĩnh mịch.
Kết quả này đối với Hắc Kỳ Lân mà nói thật sự có chút không thể chấp nhận được, nhưng bọn Hắc Kỳ Lân khẳng định không có lựa chọn khác, bọn họ chỉ có thể lựa chọn tin Lâm Phong.
Tin Lâm Phong nhất định có thể khôi phục lại, mà Lâm Phong lúc này đang làm gì?
Tuy hắn đã tận hết khả năng nghĩ biện pháp thay đổi tình huống này, nhưng biển ý thức của Lâm Phong bị hao tổn quả thật quá nghiêm trọng.