Thủy Tiên Tử lại càng không cần nói nhiều, lúc này nàng thậm chí đã không biết mình nên làm gì, cả người đều biến thành không có sinh khí.
Mà lúc này vẫn có thể tỉnh táo một chút chính là Tổ Long, cũng may là hắn sống đủ lâu, cho nên năng lực thừa nhận của tâm lý ít nhiều vẫn mạnh hơn một chút.
Hơn nữa Tổ Long cũng phát hiện một điểm vô cùng bất thường, đó chính là tuy ý thức của Lâm Phong đã tiêu tán, nhưng sinh cơ trong cơ thể lại ư tiếp tục xói mòn.
Theo lý mà nói, sau khi ý thức tiêu tán, sinh cơ trong cơ thể nhất định sẽ xói mòn, nhưng hiện tại Lâm Phong lại không phải tình huống này.
Có lẽ thực sự có một chuyển cơ, cũng có lẽ chứng tỏ Lâm Phong lúc này vẫn chưa chết, chỉ là rơi vào một loại trạng thái đặc thù mà thôi.
- Đúng, Tổ Long nói không sai, sinh cơ của Lâm Phong không xói mòn, vẫn giống như lúc trước, ta cảm thấy Lâm Phong nhất định không chết, hắn nhất định là chưa chết.
Lúc này Tổ Long cũng cường hành, khiến Hắc Kỳ Lân và Quy Sơn Hỏa Thú bình tĩnh lại.
Khi nghe thấy Tổ Long nói như vậy, Hắc Kỳ Lân cũng ngay lập tức kiểm tra tình trạng của Lâm Phong.
Quả thật giống như Tổ Long nói, tuy ý thức của Lâm Phong đã tiêu tán, nhưng sinh cơ của hắn quả thật không hề xói mòn, hơn nữa vẫn giống hệt lúc trước.
Cho dù là một chút xói mòn cũng không có, tình huống này quả thật không bình thường, lúc trước, Hắc Kỳ Lân chưa từng gặp phải tình huống như vậy.
Hắn cũng chưa từng nghĩ đến lại xuất hiện hiện tượng như vậy, đối với bọn họ mà nói quả thật là chuyện trước giờ chưa từng thấy, nhưng điều này có lẽ thật sự có thể chứng minh Lâm Phong lúc này vẫn chưa chết, hắn có thể đang ở một loại trạng thái đặc thù nào đó.
Mà điều này có lẽ chính là quá trình Lâm Phong nếu muốn khôi phục ý thức thì tất phải đi qua, mà nếu là như vậy, hiện giờ bọn Hắc Kỳ Lân vẫn có hi vọng cuối cùng.
Chỉ cần ý thức của Lâm Phong có thể khôi phục lại, như vậy lần này khôi phục này có thể chính là triệt để sẽ khôi phục, đây tuyệt đối là một chuyện vô cùng đáng để cao hứng.
Chỉ trước mắt toàn bộ chỉ là suy đoán, hơn nữa nếu một khi sinh cơ của Lâm Phong phát sinh xói mòn, vậy có khả năng là thật sự xong đời.
- Ta tin Lâm Phong nhất định có thể khôi phục lại, hắn tuyệt đối không thể chết như vậy, nhân vật như Lâm Phong, sẽ không chết uất ức như vậy.
Quy Sơn Hỏa Thú lúc này cũng có phản ứng, tình huống hiện giờ của Lâm Phong quả thật giống như Tổ Long nói, nói cách khác Lâm Phong lúc này có thể thật sự chưa chết, nếu là như vậy, bọn họ chỉ cần chờ là được.
Có lẽ bọn họ thật sự có thể lại thấy Lâm Phong tỉnh lại, tuy hi vọng này thật sự rất xa vời, thậm chí là giống như không có, nhưng bọn họ nguyện ý tin.
Đối với bất kỳ một sinh linh nào trên đời này mà nói, mọi người đều có một chuyện công bằng nhất, đó chính là nếu bất kỳ một ai chết đi, vậy chính là chết.
Thủ đoạn Khởi tử hồi sinh chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chưa từng có ai nhìn thấy, hơn nữa rất nhiều người đều cho rằng nó không tồn tại.
Cho nên một khi ý thức của sinh linh tiêu tán, như vậy trên cơ bản hắn đã chẳng khác nào tử vong.
Sau đó chính là sinh cơ của thân thể sẽ xói mòn, mà đợi tới cuối cùng, cả thân thể của hắn sẽ biến thành một khối thi thể không có ý thức, không có sinh cơ.
Cho nên khi ý thức của Lâm Phong bắt đầu tiêu tán, bọn Hắc Kỳ Lân mới biến thành không chấp nhận được, dẫu sao không ai có thể chấp nhận kết quả Lâm Phong lại chết.
Cũng may Tổ Long vào lúc này vẫn có thể bảo trì một chút bình tĩnh, hắn phát hiện tuy ý thức của Lâm Phong tiêu tán.
Nhưng sinh cơ của Lâm Phong lại không xói mòn, vẫn giống hệt lúc trước, tình huống này vô cùng bất thường, theo lý mà nói thì là không thể.
Hơn nữa là tuyệt đối không thể, nhưng tình huống hiện tại quả thật là vậy, Lâm Phong hiện giờ đích xác thuộc về loại ý thức tiêu tán, nhưng vẫn có sinh cơ, tình huống này rốt cuộc là tạo thành thế nào? Tổ Long và Hắc Kỳ Lân không biết. Nhưng đối với cho bọn họ mà nói chính là hi vọng cuối cùng, bọn họ chỉ có thể chờ Lâm Phong.
Đây chỉ là một loại trạng thái đặc thù, không phải hắn thật sự sắp chết, bằng không bọn họ thật sự không thể chấp nhận được.
- Lão, thời tiết hôm nay không tốt lắm, khi ngươi ra ngoài nhất định phải mang ô, nếu không chờ ngươi buổi tối trở về có thể sẽ nằm ở trên đường.
Lâm Phong lúc này đang ở một nơi xa lạ, mà hắn cũng không tên là Lâm Phong nữa, đồng thời hắn cũng không Đại Đế, thậm chí hắn ngay cả Ngự Thú Sư cũng không phải.
Hắn chỉ là một nông phu bình thường, sống cuộc sống bình thường, mỗi ngày mặt trời mọc mặt trời lặn, trong nhà có thê tử và hài tử đang chờ mình về nhà.