Mà cuối cùng sau khi trải qua cuộc đời của một nông phu, khi Lâm Phong chết đi lại biến thành một người khác, cứ như vậy tuần hoàn rất nhiều lần.
Thậm chí có đôi khi Lâm Phong sẽ biến thành một giọt nước, một thân cây, một ngọn cỏ, luân hồi như vậy, Lâm Phong không biết có ý nghĩa gì.
Mà hắn cũng không biết mình đang trải qua luân hồi như vậy, chỉ có điều mỗi lần khi Lâm Phong kết thúc luân hồi, đều sẽ sinh ra một tia khí tức khác thường.
Một tia khác thường khác thường này, lúc trước Hắc Kỳ Lân đã từng cảm nhận, hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là gì.
Hắn rất hiểu bản thân, nếu có thể làm rõ rốt cuộc là thế nào, nhất định có thể biết được Lâm Phong hiện tại rốt cuộc là tình huống gì.
Nhưng rất đáng tiếc bất kể hắn nỗ lực nhớ lại thế nào, vẫn không nhớ ra, hắn rốt cuộc đã từng cảm nhận ở đâu.
- Hiện tại ngươi đừng vội, cứ tĩnh tâm nỗ lực tiến hành nhớ lại, nhất định phải nhớ ra, chỉ có biết thế này rốt cuộc là sao, chúng ta mới có thể giúp Lâm Phong, nếu không chúng ta thật sự không thể giúp được gì, hoàn toàn dựa vào ngươi.
Lúc này Tổ Long và Quy Sơn Hỏa Thú cũng đang ở bên cạnh khuyên bảo Hắc Kỳ Lân, bảo Hắc Kỳ Lân nhất định phải nhớ lại được khí tức này, nhất định phải làm rõ thế này rốt cuộc là sao, Hắc Kỳ Lân cũng biết, mình nhất định phải làm rõ đây rốt cuộc là tình huống gì.
Nhưng loại ký ức tổn hại này muốn khôi phục quả thật là không dễ dàng, có điều trải qua nỗ lực nhớ lại của Hắc Kỳ Lân. Thậm chí khiến hắn cảm thấy đầu sắp vỡ ra, hắn cuối cùng cũng nhớ được hắn từng cảm nhận được loại khí tức này ở đâu, cùng với loại khí tức này rốt cuộc là thế nào, sau khi hắn nghĩ thông tất cả những điều này, Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng bật cười.
Từ sau khi Lâm Phong bị thương đến bây giờ đã trải qua hơn nửa năm, lúc này Hắc Kỳ Lân mới cười lần đầu tiên.
Mà sau khi Hắc Kỳ Lân cười ra tiếng, Tổ Long và Quy Sơn Hỏa Thú nhìn thấy tình huống này cũng trực tiếp sững sờ, chẳng lẽ Hắc Kỳ Lân điên rồi à?
- Ta cuối cùng cũng biết đây là gì rồi, ta cuối cùng cũng biết đây là gì rồi, đây là Luân hồi chi lực, đây là Luân hồi chi lực. Lúc này Lâm Phong đang trải qua luân hồi.
Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng nghĩ ra, mình lúc trước từng cảm nhận khí tức như vậy khi nào, đó là ở trong một di tích viễn cổ, hắn cảm nhận được một chút khí tức này.
Khiến hắn có ấn tượng vô cùng sâu sắc, mà sau đó căn cứ vào ghi chép hắn cũng biết, loại khí tức này là Luân hồi chi lực.
Lúc này khí tức khác thường từ trên người Lâm Phong lộ ra chính là Luân hồi chi lực này, mà như vậy cũng có nghĩa là Lâm Phong lúc này đang trải qua luân hồi.
Mà mỗi lần phát ra khí tức như vậy, đều là trải qua một lần luân hồi, nói cách khác Lâm Phong trong thời gian ngắn ngủi này thực tế đã trải qua mấy chục lần luân hồi.
Từ sau khi ý thức của Lâm Phong bắt đầu trầm tích, Hắc Kỳ Lân vô cùng lo lắng, bởi vì hắn cũng không biết tiếp theo mình sẽ nhìn thấy chuyện gì.
Nhưng hắn thật sự không hi vọng nhìn thấy một Lâm Phong đã chết, đối với hắn mà nói là không thể chấp nhận được, nhưng từ tình huống trước mắt cho thấy, ngay cả bản thân Hắc Kỳ Lân cũng biết, kỳ thật cuối cùng cũng chỉ là kết quả như vậy, dẫu sao Lâm Phong lúc này ngay cả ý thức cũng thực sự đã thì yên lặng.
Sao có thể khôi phục lại được nữa, đừng nói là khôi phục ý thức khiến hắn tỉnh táo lại, chỉ sợ dùng loại hình thức này tiếp diễn, cũng là chuyện không thể.
Cũng có nghĩa là Lâm Phong sợ rằng thật sự sẽ xong đời, nhưng vào lúc này trên người Lâm Phong lại liên tục phát ra loại khí tức quỷ dị này.
Quả thật khiến bọn họ vô cùng nghi hoặc, không biết hắn rốt cuộc làm sao, có điều cũng may Hắc Kỳ Lân đã từng cảm nhận loại khí tức tương tự.
Chỉ có điều hắn trong nhất thời nửa khắc không nhớ ra được, mà khi hắn nhớ ra thế này rốt cuộc là sao, cả người Hắc Kỳ Lân đều nhảy lên.
Bởi vì hắn cuối cùng nhớ lại trạng thái của Lâm Phong, cùng với khí tức này phát ra từ trên người Lâm Phong rốt cuộc là gì. Đây là Luân hồi chi lực trong truyền thuyết, lúc trước Hắc Kỳ Lân đã từng được kiến thức thứ này.
Chỉ có điều lúc đó Hắc Kỳ Lân không cảm thấy về sau mình sẽ nhìn thấy thứ này nữa.
- Ta thật sự không ngờ trên người Lâm Phong lại tỏa ra Luân hồi chi lực nồng đậm như vậy, xem ra chúng ta không cần lo lắng cho Lâm Phong nữa.
- Hắn lúc này chắc đang tiến hành tự luân hồi, tốt quá, đúng là tốt quá, ta biết ngươi tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết như vậy mà.
Lúc này Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng yên tâm, khi hắn nhớ lại khí tức quỷ dị trên người Lâm Phong là Luân hồi chi lực, hắn biết mình thật sự không cần phải lo lắng cho Lâm Phong nữa, lúc này sợ rằng Lâm Phong đã vô cùng an ổn. Chỉ có điều khi Hắc Kỳ Lân nói ra những lời này, bọn Quy Sơn Hỏa Thú nghe mà quả thật có chút như lọt vào trong sương mù.