Thấy chiếc xe rời khỏi phạm vi Tháp đồng hồ, Phương Hằng lập tức quay đầu nhìn về Sandy ở phía sau.
"Sandy, lưỡi súng đó là cái quái gì vậy?"
Hửm? Thứ đó không phải nói là vô dụng sao, mọi người trong xe nghe đến đây đều sửng sốt, đều quay đầu nhìn Sandy.
Sandy sờ sờ râu cằm nhớ lại: "Nếu như ta không nhìn lầm, hẳn là thần khí cảu Thánh đình, bên trong sách cổ Thánh đình có một truyền thuyết, kể rằng đệ nhất giáo hoàng Thánh đình đã từng dùng một khẩu súng thần thánh dài đâm Quân vương Huyết tộc bị thương, khẩu súng trường đó cũng vì thế mà bị vỡ thành từng mảnh vụn.
Nói đến đây, đôi mắt của Sandy sáng lên ngay lập tức,
"Ta có thể khẳng định 80%, vật này chính là mảnh vỡ của súng trường thần thánh, có điều bây giờ nó vẫn ở trong trạng thái phủ bụi, cũng không biết như thế nào lại rơi vào tay thợ săn quái vật. Ta đoán người của Thánh đình đó có khả năng giải phóng lưỡi súng."
"Thật không ngờ tên Trần Lâm thoạt nhìn giống như liều lĩnh đó, hoàn toàn không dễ dàng bị lừa."
"Thật tức quá, suýt chút nữa đã nhận được nó."
Sandy càng nói càng cảm thấy điên tiết, nhìn Phương Hằng nói: "Tuyệt đối là đồ tốt, cho dù có thể giải phóng năng lực hay không, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp lấy được."
Thánh đình?
Một trong những mảnh vỡ của thần khí súng trường?
Nếu có thể, vẫn phải tìm cách để có được nó xem hiệu quả thế nào.
Nhưng trước tiên, phải tìm cách lấy Huyết Chi Thập Tự Giá.
Phương Hằng cúi đầu, trong lòng dần hình thành và hoàn thiện một kế hoạch thô sơ, rất nhanh lại ngẩng đầu lên, nhìn Mạc Gia Vĩ: “Lão Mạc, đi tìm Sở Nham nói chuyện, nói cho hắn biết về lưỡi súng, bảo hắn ngay lập tức dẫn theo mấy người đáng tin nữa cùng đến, đúng rồi, bảo hắn mang theo đạn tín hiệu thần thánh đến. Mạc Gia Vĩ nhìn thấy biểu cảm muốn gây rắc rối trên khuôn mặt của Phương Hằng, nói một cách hào hứng: "Không vấn đề, ta lập tức offline đi tìm hắn..."
Vào ban đêm.
Lorebanga.
Một góc đường hẻo lánh, vài người chơi hiện lộ ra thân hình.
Sở Nham cẩn thận thò đầu ra sau vách tường, đánh giá mấy tòa nhà Huyết tộc ở phía xa.
Gần trưa, Sở Nham nhận được tin tức tập hợp khẩn cấp của Phương Hằng, hắn lập tức kiểm kê người cầm trang bị, trước tiên lên tàu đi đến Lorebanga.
Vừa mới xuống tàu, lại mang theo nhân thủ lập tức không ngừng phi ngựa đến điểm tập chung, phối hợp với hành động đặc biệt của Phương Hằng.
Người chơi đi theo nhìn thấy tòa nhà Huyết tộc tối đen như mực, trong lòng không khỏi có chút sợ sệt, nhỏ giọng hỏi: "Lão đại, sao ông chủ Phương lại hẹn chúng ta gặp mặt ở loại địa phương này? Không phải là chuẩn bị động thủ với tòa nhà Huyết tộc kia chứ?"
“Suỵt..."
Sở Nham ra hiệu người chơi chớ có lên tiếng.
"Ông chủ tới rồi."
Ánh mắt đám người Sở Nham tụ nhìn về một phía.
Cách đó không xa, Phương Hằng đeo mặt nạ đi về phía họ.
Sở Nham gật đầu ra hiệu: "Ông chủ Phương."
“Ừm."
Phương Hằng khẽ ừ một tiếng, tháo mặt nạ bên ngoài ra.
Trong lòng Sở Nham rùng mình.
Nhìn kỹ, hắn nhận thấy khuôn mặt này không quá chân thực.
Dưới mặt nạ là một chiếc mặt nạ da người được làm cách đây không lâu bởi chính Sandy.
Gia công có chút sần sùi, nhìn kỹ một cái là có thể nhìn ra sơ hở.
Sở Nham hỏi: "Ông chủ Phương, chỉ có mấy người chúng ta sao?"
“Ừm, chỉ có mấy người chúng ta." Phương Hằng gật gật đầu, hướng tòa nhà Huyết tộc cách đó không xa nằm ngùn sấp: "Mục tiêu chính là nơi đó.”
Người chơi của công hội Thành Kính nhìn nhau, thế nào cũng cảm thấy làm như vậy rất giống như chạy tới chịu chết.
"Không cần căng thẳng, ta đã có kế hoạch, đạn tín hiệu với thuốc nổ do Thánh đình chế tạo đều mang đến chứ?"
Sở Nham gật đầu: "Ừ, lúc trước đã nói qua, bọn ta đều mang theo hết."
Bom Thánh quang có thể ném là đạo cụ đặc thù của Thánh đình, cần phải nắm giữ Thần thánh học mới có thể kích hoạt.
Bởi vì quá trình sản xuất là cực kỳ phức tạp, và hiệu quả của việc sử dụng thực tế không phải là rất tốt, vì vậy sau khi thử nghiệm trong thời gian đầu tiên dần dần ngừng sản xuất.
Nó chỉ áp dụng cho một số dịp đặc biệt.
Phương Hằng nhỏ giọng sắp xếp kế hoạch cho mọi người: “Các ngươi chỉ cần chờ ở gần đây tiến hành tạo ra một chút động tĩnh, ước định thời gian kích nổ pháo sáng. Sở Nham, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Mạc Gia Vĩ sẽ đợi ngươi rút lui ở đại lộ Đông Phố, những người còn lại đều tìm chỗ tản ra, trốn thật xa, sau đó trở về Duy thành.”
Ngươi chơi của công hội Thành Kính nghe xong kế hoạch của Phương Hằng, trong lòng thoáng thả lỏng một chút.
Thì ra không phải là chuẩn bị để tiến công tòa nhà Huyết tộc.
Chỉ là người đó tấn công thôi.
Nghe có vẻ không khó khăn.
"Mười phút sau chúng ta động thủ, kích nổ pháo tín hiệu."
Phương Hằng dặn dò xong, cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian tích hợp trong trò chơi, gật gật đầu với mọi người.
"Bắt đầu."
Sở Nham cùng mọi người nhanh chóng tản ra, dung nhập vào đêm tối.
Phương Hằng nhìn xung quanh, đeo mặt nạ lại rồi bước ra khỏi góc phố.
Trong đêm tối, có vô số đôi mắt quan sát bên ngoài tòa nhà Huyết tộc.
Phương Hằng hóa thân thành hình con dơi, bay thẳng lên cao, từ trên nóc tòa nhà bay vào bên trong tòa nhà Huyết tộc.
Vài tên Huyết tộc nhìn lên cao.
Phương Hằng tiếp tục khôi phục hình thái con người, trong tay hiện ra linh trận Huyết tộc Thánh khí.
Chúng bầy Huyết tộc thấy thế lập tức quỳ một gối nghênh đón: "Hầu tước đại nhân."
“Ta muốn sử dụng trận pháp dịch chuyển."
"Rõ, Hầu tước đại nhân."