Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1040 - Chương 1041: Gunblade

Chương 1041: Gunblade

Đổi thành Mạc Gia Vĩ bắn có lẽ còn có chút hy vọng.

Đáng tiếc Mạc Gia Vĩ chỉ là một thợ săn quái vật, không hiểu về Thần thánh học.

Cho nên, mục tiêu từ lúc bắt đầu của Phương Hằng không phải là bản thân kẻ địch.

“Vù!!!”

Thời khắc mũi tên ra tay đã ngưng tụ lại thành một chùm sáng Thần thánh màu vàng nóng rực.

“Rầm!”

Chùm sáng dày hơn nửa mét trực tiếp bắn ra từ trong tay Phương Hằng!

Ngưng tụ thành chùm sáng có mũi nhọn hơi nghiêng xuống dưới đất, lệch hướng khỏi mục tiêu, lướt qua bên người Stewart.

Trên trán Stewart lấm tấm một lớp mồ hôi lạnh.

Lệch rồi.

Chính vào thời khắc chùm sáng vừa rồi phát nổ, hắn cảm nhận được một sự uy hiếp cận kề cái chết.

Hắn đã rất lâu chưa từng cảm giác được sự uy hiếp như thế này.

Đột nhiên, Stewart cảm ứng được gì đó.

Không được!

Tiếp sau đó, bên phải truyền đến tiếng nổ kịch liệt.

“Rầm!!!”

Cột sáng rơi trên mặt đất nổ ra một tiếng rầm lớn.

Thánh quang màu vàng nổ ra nuốt hết toàn bộ đám Huyết tộc ở xung quanh bao gồm cả Stewart vào trong đó!

Một đám mây hình nấm màu vàng phóng lên trời!

Không khí màu vàng đậm hỗn tạp huyết dịch và mảnh vỡ nổ ra khuếch tán ra bốn xung quanh!

‘Nhắc nhở: Ngươi sử dụng trường thương Thần thánh tạo thành vụ nổ mang tính phạm vi, tạo thành tổn thương mang tính khu vực’.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã giết chết Huyết tộc cấp thấp’.

‘Nhắc nhở: Trước mắt ngươi đang ở trạng thái nặc danh, ngươi không thể nào thu hoạch điểm số cầu sinh hay giá trị danh vọng’.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã giết chết Huyết tộc cao cấp, thu hoạch tinh thạch tiến hóa nhất giai x1…’.

Tiếng nhắc nhở của trò chơi dày đặc hiện lên dày đặc trên võng mạc Phương Hằng.

Xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy đám mây hình nấm phía sau, Mạc Gia Vĩ thầm lẩm bẩm: “Vãi, thần khí vẫn là lợi hại mà.”

Nhìn thấy vụ nổ phía sau dẫn đến sóng khí nhanh chóng xông tới, Sở Nham mở khiên bảo vệ Thánh quang ra, hét lớn: “Ông chủ Mạc, đừng nhìn nữa, lái xe cẩn thận!!! Xông qua đó!”

“Xông cái quỷ gì! Cái này là xe tải lớn!”

Mạc Gia Vĩ nhìn thấy sóng khí phía sau mau chóng ập tới, hét lớn lên theo: “Đều xuống xe cho ông!!”

Lời vừa dứt, Mạc Gia Vĩ mở cửa xe rồi nhảy ra ngoài.

Tiếp sau đó, sóng khí từ phía sau đuổi ập đến hất tung một chiếc xe tải lớn bay ra ngoài!

“Bộp!”

Sau khi nhảy xe, Mạc Gia Vĩ ngã nặng nề trên mặt đất, sau khi lăn hai vòng lập tức bò dậy.

Hả!?

Không đau!

Mạc Gia Vĩ kinh ngạc vui mừng!

Huyết thống thợ săn quái vật thật lợi hại, lúc trước nếu mà ngã như vậy, thế nào cũng phải gặm mấy bình thuốc.

“Rầm!!”

Nơi không xa, xe tải bị sóng khí hất tung va phải một khối đá lớn bên đường, bị vỡ tan tành.

Thật là đỉnh! Huyết thống thợ săn quái vật!

Trong chốc lát tâm tình Mạc Gia Vĩ lại vẫn khá tốt, sau đó hắn nhìn xung quanh.

“Đều không sao chứ?”

Lời vừa nói ra, Mạc Gia Vĩ phát hiện là chính hắn non nớt rồi.

Trong những người này, chính hắn là phụ giúp lái xe.

Nào có không đánh nổi hắn?

Đám người đều giống như người không có chuyện gì nhanh chóng tập hợp lại.

“Uy lực của vụ nổ bình thường, Hầu tước bình thường tỉ lệ lớn sẽ bị thương, chắc chắn không ảnh hưởng tới Công tước Huyết tộc, nắm bắt thời gian, chạy trước.”

Nói rồi, Phương Hằng nhắm vào phía sau và giơ tay lên.

Ở nơi xa lượng lớn thể tinh thạch tiến hóa theo đó bay vào trong lòng bàn tay Phương Hằng.

‘Nhắc nhở: Ngươi thu hoạch mảnh vỡ tinh thạch tiến hóa x227, tinh thạch tiến hóa hoàn chỉnh x210, tinh thạch tiến hóa nhất giai x55, tinh thạch tiến hóa nhị giai x66’.

Sở Nham lấy ra hai chiếc xe điện từ trong ba lô ngay tại chỗ: “Dùng tạm trước, chúng ta đi.”

Trần Lâm khá là ngưỡng mộ nhìn năng lực đặc biệt của dị nhân.

“Đi!!”

Ngồi trên xe điện, dọc theo đường cái tiến về phía trước một lát, đám người lại tiện thể đoạt lấy một chiếc Audi bên đường.

Mạc Gia Vĩ đạp ga đến tối đa, vượt qua ngã rẽ, lại men theo đường lớn chạy khoảng gần hơn mười phút, xe ô tô lái vào cầu lớn vượt biển.

Phương Hằng cảm nhận được gì đó, nói: “Bọn họ đuổi đến rồi.”

Mạc Gia Vĩ nghe vậy ngẩng đầu liếc kính chiếu hậu một cái, yết hầu không khỏi nhô lên, da đầu cũng tê ran theo.

“Hơi lố lăng một chút…”

Phiền phức lớn rồi!

Phía sau, một đám Huyết tộc đông nghìn nghịt bay về phía bọn họ.

“Nơi này là cầu lớn vượt biển, theo lý thuyết chúng ta đã tiến vào khu vực Tân thành.”

Sở Nham nói rồi ngó người ra từ trong cửa sổ xe, phát ra một viên đạn tín hiệu vin viện trợ Thánh đình.

“Viu -- đùng!!”

Đạn tín hiệu nổ ra pháo hoa tuyệt đẹp trong không trung.

Mạc Gia Vĩ không rảnh thưởng thức cảnh đêm tuyệt đẹp, hắn quay đầu nói: “Ông chủ Phương, ta cảm thấy dựa vào Thánh đình đến cứu chúng ta hình như hi vọng không lớn lắm.”

“Lão đệ, ta cũng cảm thấy như vậy.”

Cho dù là chạy thoát mạng, tâm thái của Trần Lâm cũng đều rất tốt, hắn cũng quay đầu nhìn Phương Hằng, nói: “người anh em, Thánh đình yếu đuối này, nếu như mà nhìn thấy nhiều Huyết tộc như vậy đến cả trốn còn không kịp, làm sao dám đánh chính diện với Huyết tộc? Bọn họ chắc chắn sẽ không đến đâu.”

"Ừm, chính xác."

Phương Hằng khẽ ừ một tiếng, cũng không trông cậy vào người của Thánh đình tới.

"Các ngươi đi trước, ta ngăn trở bọn họ, chờ sau khi ta giải quyết Công tước rồi sẽ liên lạc với ngươi."

"Ha?"

Mạc Gia Vĩ nghe xong sửng sốt: "Một mình ngươi? Ngươi chuẩn bị làm gì..."

"Tiếp tục đi, chờ tin tức của ta, ta tự có biện pháp."

Trần Lâm cau mày, đang muốn nói điều gì đó, Phương Hằng đã mở cửa nhảy xuống từ trên xe.

"Này!"

Bình Luận (0)
Comment