Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1044 - Chương 1045: Huyết Chi Tế Điển

Chương 1045: Huyết Chi Tế Điển

Trần Lâm suy nghĩ một chút rồi tránh qua bên cạnh, duỗi tay về phía trước, dấu tay 'Mời'.

Rút máu!

Thợ săn quái vật cũng hiểu một chút về việc rút máu, nhưng mà thủ pháp tuyệt đối không có gọn gàng lưu loát như Phương Hằng, không để lãng phí dù chỉ một giọt.

Trần Lâm cảm thấy những việc chuyên nghiệp phải được thực hiện bởi những người chuyên nghiệp.

Phương Hằng hiểu ý.

"Xoẹt!"

Ngón tay khẽ cử động một chút, trên cổ tay của thi thể Stewart bị rạch ra một vết thương.

Dưới sự điều khiển của Phương Hằng, máu từ vết thương bị hút ra, lơ lửng giữa không trung, bị dẫn vào trong bình thủy tinh.

Máu tươi của Huyết tộc cấp bậc Công tước chẳng những ẩn chứa lực lượng mạnh hơn, mà lượng máu cũng nhiều hơn.

Đủ để chứa đầy năm bình!

Đương nhiên, nếu như linh hồn không bị phong ấn, thì lượng máu tươi thu được ít nhất sẽ giảm đi phân nửa.

Lời to rồi!

Trần Lâm nhìn Phương Hằng bằng một loại ánh mắt có chút hâm mộ.

"Phương Hằng," Trần Lâm vò đầu bứt tóc, có chút khó xử, nhăn nhăn nhó nhó nói: "Ừ thì, lượng máu đó, ngươi có thể chia sẻ với ta một ít không? Thợ săn quái vật, ngươi biết đấy, cần máu của Huyết tộc để thăng cấp."

"Truyền thừa thợ săn quái vật của ngươi cứ để ta lo, ta cho dù cố gắng hết sức cũng sẽ có được cho ngươi, còn có những thứ khác, tất cả mọi thứ, chỉ cần ngươi yêu cầu, dù là thứ gì ta cũng sẽ nghĩ biện pháp trao tận tay cho ngươi."

Máu tươi cấp bậc Công tước!

Sức hấp dẫn của nó đối với thợ săn quái vật thật sự là quá lớn!

Phương Hằng lấy ra một cái bình, ném nó qua.

Hai tay Trần Lâm có một chút run rẩy, nhận lấy món quà được đưa tới trong tay.

"Huynh đệ, gì cũng chớ nói, ngươi sau này sẽ vĩnh viễn là huynh đệ của Trần Lâm ta."

Trần Lâm vỗ ngực bảo đảm, mặt lộ vẻ hưng phấn.

"Khi trở về, ta sẽ lập tức tìm truyền thừa của thợ săn quái vật cho ngươi."

Với bình máu này, tỷ lệ thành công trong lần thăng cấp tiếp theo của hắn có thể tăng lên ít nhất 30%! Còn có thể duy trì giai đoạn thứ tư của thợ săn quái vật trong thời gian dài hơn.

Phương Hằng quay đầu lại nhìn Trần Lâm, vỗ vỗ bờ vai của hắn, thầm nói trong lòng, hơn phân nửa là không lấy được huyết mạch thợ săn quái vật rồi, cho dù ngực của ngươi có bị đập nát cũng vô dụng.

"Két!"

Mạc Gia Vĩ lái chiếc Chevrolet màu đen mà hắn vừa cướp được đậu trước mặt hai người.

Hắn thò đầu ra khỏi cửa sổ xe: "Lão đại, lên xe!"

"Ừ, đi thôi."

Mới vừa rồi, một kích cuối cùng khiến cho Thánh Quang dao động quá mức kịch liệt, rất nhanh sẽ có một lượng lớn dơi tập trung tới đây, không cần thiết phải tiếp tục đợi ở chỗ này.

Phương Hằng chào hỏi Trần Lâm rồi vội vàng lên xe.

"Trước tiên đừng vội chạy, chúng ta còn phải đi về trước để tìm thần khí Gunblade."

...

Hơn mười phút đồng hồ sau.

Xe của mọi người tìm kiếm dọc theo con đường họ đến.

Sở Nham thăm dò nhìn ra phía ngoài cửa sổ, bên ngoài thỉnh thoảng vẫn có vài con dơi bay qua.

Thánh quang mới vừa rồi bộc phát đã gây ra một trận sóng to gió lớn, trên internet cũng tràn ngập tin đồn.

Thế mà lại có thể giết Công tước Huyết tộc Stewart?

Bản thân Sở Nham cảm giác giống như là mình đang nằm mơ.

Nhưng nhắc nhở của trò chơi lại nói cho hắn biết rất rõ ràng.

Công tước Huyết tộc đã chết rồi.

Trong việc giết Stewart này, hắn dường như chả làm cái gì cả, nhưng với tư cách là một thành viên trong đội, hắn vẫn nhận được một lượng lớn độ cống hiến của Thánh đình.

Có lời rồi!

"Hey, ông chủ Phương! Tìm được rồi."

Từ đáy hố sâu bên cạnh, Sở Nham tìm thấy Gunblade được buộc vào mũi tên phóng bay ra, ném nó ra khỏi đáy hố.

"Cám ơn."

Phương Hằng nhận lấy thanh súng trường Gunblade, nhanh chóng nhét nó trở lại vào ba lô của mình.

súng trường là món đồ tốt, còn có thu về sử dụng.

"Phương Hằng." Trần Lâm đứng bên cạnh Phương Hằng, nói: "Nơi đóng quân của thợ săn quái vật đã bị phá hư, ta phải nhanh chóng quay về để an lòng nhân viên, tra rõ nội ứng."

Vừa nói xong, Trần Lâm kề vào tai Mạc Gia Vĩ, nhỏ giọng nói mấy câu.

"Đã nhớ rõ rồi chứ?"

Mạc Gia Vĩ gật đầu: "Ừ, đã nhớ rõ rồi."

"Sau này chúng ta có thể thông qua ám hiệu của thợ săn quái vật để nghĩ biện pháp liên lạc, thời gian đang gấp, ta phải trở về, đi trước một bước."

"Đợi một chút." Phương Hằng ngăn cản Trần Lâm: "Giúp ta làm thêm một chuyện nữa."

"Hửm?"

"Giúp ta truyền bá tin tức, quan chỉ huy giao chiến khu vực Thánh đình ở Nga thành, đợt chiến đấu với Công tước Huyết tộc lúc trước, ừm, tên nàng gọi là cái gì ấy nhỉ?"

"Khụ khụ." Sở Nham ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, hắn biết vị giáo chủ Tân thành này muốn hỏng bét rồi, ở một bên nhỏ giọng bổ sung: "Khu vực Tân thành - giáo chủ Dorothy."

"Đúng, Dorothy, chính là hắn."

Trần Lâm nghe vậy, đầu tiên là mí mắt giật lên, theo đó hỏi: "Hận thù đến mức nào?"

Phương Hằng nhún nhún vai.

Chỉ có thể coi như vận khí của nàng không tốt.

"Được, chuyện này cứ giao cho ta."

Đưa mắt nhìn Trần Lâm rời đi, Sở Nham nhìn nhắc nhở của trò chơi một chút, có phần vui mừng, hắn ngẩng đầu lên nói: "Ông chủ Phương, ta cũng phải trở về rồi, nhiệm vụ đặc biệt của Thánh đình đã xuất hiện, ta phải trở về trụ sở chính của Thánh đình một chuyến."

"Ừ, chúng ta chia nhau ra hành động." Phương Hằng nhìn Sở Nham đang âm thầm hưng phấn bên kia: "Nghĩ biện pháp giúp ta xem coi có bộ phận thần khí nào của Gunblade còn sót lại trong Thánh đình bên kia hay không."

"Được, giữ liên lạc, có tình huống gì ta lập tức báo cho ngươi."

Bình Luận (0)
Comment