Trong Viện trưởng lão lại nhỏ giọng xì xào bàn tán.
Không đúng!
Nhất định là có vấn đề!
Lâm Nặc có tai mắt trong nội bộ trận doanh của thợ săn quái vật, ngay cả thợ săn quái vật cũng không biết Huyết Chi Thập Tự Giá đang ở đâu, làm sao Phương Hằng có thể tìm được nó ở nơi đóng quân của thợ săn quái vật được chứ?
Lời nói dối này hoàn toàn không thể chấp nhận được!
Ánh mắt của Lâm Nặc dời về phía ba vị trưởng lão trọng tài của Viện trưởng lão: "Các vị trưởng lão, ta cảm thấy chuyện tối hôm qua có liên quan đến Phương Hằng, trước khi sự tình được điều tra rõ ràng, chúng ta không nên tùy tiện đưa ra quyết định như vậy."
Nhìn thấy Lâm Nặc có phản ứng lớn như thế.
Mấy tên người chơi ở đó bày ra các vẻ mặt khác nhau.
Hầu Thanh Di đến từ Liên Bang tâm tư khẽ động.
Nàng nghĩ thầm, chẳng lẽ chuyện này có liên quan Phương Hằng hay sao?
Diêu Nhứ đang có tâm trạng rất tốt.
Sau lưng nàng là lợi ích tập đoàn của đại công hội người chơi ở server chín, bọn họ dù sao cũng đã đơn phương xé mặt với công ty Ngân Hà Sáng Chói từ sớm rồi, hiện tại nhìn thấy Lâm Nặc càng xui xẻo lại càng vui vẻ.
Lúc này, thấy người gặp nguy không thể nghi ngờ càng sung sướng hơn.
Lại càng không cần phải nói, đứng về phía Phương Hằng bên này còn có thể kéo gần quan hệ với hắn hơn.
"Ta lại không thấy vậy, Phương Hằng đã tìm lại được, điểm cống hiến cho Huyết tộc này là không thể nghi ngờ, nói một đằng làm một nẻo sẽ gây ra tổn hại rất lớn đối với uy tín của Viện trưởng lão."
Diêu Nhứ đứng ra, nhìn ba vị trưởng lão trọng tài của Viện trưởng lão: "Ta không phản đối việc tiến hành điều tra về chuyện xảy ra tối qua, nhưng nếu Viện trưởng lão đã đồng ý cho Phương Hằng tiến vào huyết trì Angitas để tôi luyện huyết mạch thì chuyện này nhất định phải được thực hiện."
Phương Hằng cảm giác Diêu Nhứ đang lấy lòng mình, hướng về phía nàng gật đầu.
Ba vị trưởng lão trọng tài tự mình trao đổi ánh mắt một chút.
Bọn họ cũng mơ hồ cảm thấy Phương Hằng có chút kỳ quái.
Các vị trưởng lão của thị tộc Huyết tộc cũng đều gia nhập cuộc thảo luận.
Mắt thấy Viện trưởng lão lâm vào tranh cãi, Phương Hằng có hơi không kiên nhẫn được nữa
Hắn còn rất nhiều việc phải làm, xem các người cãi nhau ở đây có ích lợi gì chứ?
"Khụ khụ." Phương Hằng ho nhẹ một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Hắn lại nhìn ba vị trưởng lão trọng tài, cất cao giọng nói: "Tóm lại, ba vị trưởng lão, kết luận điều tra mà các ngươi muốn đã có rồi, ta xác nhận là có giữ Huyết Chi Thập Tự Giá từ Hầu tước Huyết tộc đã tử vong, ta cũng đã mang Huyết Chi Thập Tự Giá về rồi, yêu cầu của ta rất đơn giản, bây giờ ta có thể đi Angitas tiến hành cô đọng huyết mạch rồi chứ hả?"
Tất cả mọi người dời mắt về phía các vị trưởng lão trọng tài.
Trầm ngâm chốc lát, Viện trưởng lão trọng tài Yates phất tay, ý bảo mọi người giữ yên lặng.
Hắn trầm giọng nói: "Phương Hằng, ngươi có thể thu hồi thập tự giá, chứng minh được năng lực của ngươi và sự trung thành của ngươi đối với Huyết tộc, nhưng mà ngươi hẳn là cũng đã nghe nói, đêm qua liên tục có hai vị Huyết tộc cấp cao tử vong, mà Angitas lại không xảy ra bất kỳ phản ứng nào, hoàn toàn sống lại."
"Trước mắt, bọn ta đang tiến hành kiểm tra toàn diện Angitas, về việc sử dụng huyết trì Angitas, bọn ta còn cần một chút thời gian."
Phương Hằng gật đầu, coi như là tiếp nhận cái lý do này: “Vậy cũng được, trước khi ta hoàn thành cô đọng huyết mạch, ta cảm thấy Thập Tự Giá để ở trong tay bảo quản vẫn tốt hơn, ta nghĩ Viện trưởng lão của các vị cũng sẽ không có dị nghị gì đâu nhỉ?”
Yates gật đầu nói: “Theo lý nên như vậy, tối nay muộn chút chúng ta sẽ sắp xếp để ngươi vào Angitas tiến hành thăng cấp huyết mạch.”
“Cảm ơn Viện trưởng lão, ta xin phép lui ra trước.”
Đợi Phương Hằng rời đi rồi, sảnh hội nghị Viện trưởng lão lại ồn ào một phen.
Viện trưởng lão chuẩn bị thu hồi Thập Tự Giá của Huyết tộc, hơn nữa bọn họ cũng thực sự là không có lí do ngăn cản Phương Hằng vào Angitas, càng không có chứng cứ chứng minh Phương Hằng và hai tên Huyết tộc cao cấp chết tối qua có liên quan đến nhau.
Hơn nữa.
Phương Thạc có năng lực giết chết Công tước Huyết tộc sao?
Vậy nên sau một phen tranh luận, Huyết tộc đồng ý để Phương Hằng vào hang động thánh địa Huyết tộc của Angitas.
Mọi người rời khỏi đại sảnh, còn mình Lâm Nặc thì ở lại.
“Trưởng lão, Phương Thạc chắc chắn có vấn đề, ta biết chỗ khó của Viện trưởng lão, ta có một ý kiến, hy vọng nhận được sự ưng thuận của Viện trưởng lão.”
“Ừm, ngươi nói đi.”
“Xin hãy cho phép ta tạm thời phụ trách Angitas đồng thời dẫn Phương Thạc vào huyết trì Angitas, ta muốn xác nhận Phương Thạc trong quá trình cô đọng huyết mạch không có xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, Viện trưởng lão sẽ có thể thuận lợi thu hồi Thập Tự Giá.”
Trọng tài trưởng nhìn chằm chằm Lâm Nặc, mơ hồ đoán được một điều gì đó.
“Được, làm vậy đi, phải cẩn thận, nếu làm hỏng việc thì Viện trưởng lão sẽ không giúp ngươi đâu.”
...
...
Ở lại Viện trưởng lão Huyết tộc tạm thười sẽ không sao, Phương Hằng quay về khu phòng khách ngoài Viện trưởng lão, tìm được một gian phòng khách tạm thời, đăng xuất game.
hành lang Trầm Luân.
Sau khi offline, Phương Hằng ra khỏi lều trại.
Nơi đóng quân hôm nay có điểm kỳ lạ.
Phương Hằng nghi hoặc trong lòng.
Bình thường trong nơi đóng quân khá náo nhiệt, hôm nay sao lại đột nhiên chẳng thấy ai vậy?”
Suy nghĩ một lúc, Phương Hằng đi về hướng vòng ngoài nơi đóng quân.
“Phương Hằng.”