Nàng mất bao lâu để bước lên vị trí này?
Gà mờ còn chưa dứt sữa mới vừa tốt nghiệp không lâu vậy mà cũng có thể ngồi ngang hàng với nàng?
Hiện tại thậm chí còn trở thành đối thủ cạnh tranh vị trí chủ tịch lớn nhất với nàng!
Dựa vào cái gì?
Bắt đầu từ ngày đó, Lý Như vẫn đang âm thầm nhắm vào.
“Cho tới nay Liên Bang luôn là khách hàng vô cùng quan trọng của chúng ta, nếu nhiệm vụ lần này thất bại, nàng có thể gánh nổi trách nhiệm này không!?”
Ở đây không ít người đều biết Giám đốc Lý và Giám đốc Tần có mâu thuẫn, phần lớn bọn họ lặng lẽ ăn dưa, xem biểu diễn của Lý Như.
Cũng có không ít người đơn thuần bị Lý Như lừa qua, lòng đầy căm phẫn y như vậy.
Lý Như đang thay đổi cảm xúc của mọi người, ý đồ mưu cầu cho mình lợi ích lớn hơn nữa.
Bỗng nhiên, một giọng nói yếu ớt cắt ngang lời của nàng.
“Nhưng mà... Giám đốc Lý, nhiệm vụ của Liên Bang đã được hoàn thành rồi.”
Sắc mặt Lý Như trong nháy mắt thay đổi vài lần.
Trong nhất thời, lúng túng tại chỗ.
“Hì hì!”
Trong một mảnh trầm mặc, Cố Nhất Kiệt không khỏi che miệng, cười ra tiếng.
Lý Như trừng Cố Nhất Kiệt.
“Ngươi cười cái gì?”
“Không có không có.” Cố Nhất Kiệt xua tay, biểu cảm rất vô tội: “Chỉ là bỗng nhiên nghĩ tới một truyện cười.”
Lý Như quay đầu, trút cơn tức giận lớn người trợ lý, lạnh lùng nói: “Nói rõ ràng một chút! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”
“Sáng sớm hôm nay phản hồi tin tức nhiệm vụ vừa nãy lấy được từ Liên Bang, nói đã xét duyệt nhiệm vụ ghi hình mà tối hôm qua trình lên, xác nhận nhiệm vụ hoàn thành, vô cùng cảm ơn công ty Hoàng Minh chúng ta.”
“Còn có ngài Phương Hằng hoàn thành nhiệm vụ, đặc biệt cảm ơn hắn trợ giúp cho Liên Bang.”
Trợ lý nhỏ cúi đầu báo cáo, không dám nhìn Lý Như.
Buổi sáng lúc nàng mới vừa nhận được tin tức cũng không dám tin giống như vậy.
“Liên Bang rất vừa lòng với lần hành động này, nói sau này sẽ tăng cường hợp tác với chúng ta.”
Gương mặt Lý Như âm trầm đáng sợ.
Hiện tại nàng khó chịu giống như ăn trúng phân!
Trước đó Lý Như đã hỏi thăm qua từ nhiều phương diện, nhiệm vụ có liên quan đến Alex này tuyệt đối không có khả năng hoàn thành!
Vì sao hiện tại kết cục là như thế này?!
Những người này đều là một đám phế vật sao?
Tổ trưởng của các tổ nhỏ phân tổ thuộc trò chơi Zombie Ngày Tận Thế cũng đều đưa mắt nhìn nhau.
Tiếp theo là bắt đầu cúi đầu khe khẽ nói nhỏ.
Độ khó của nhiệm vụ này bọn họ đều biết.
Chỗ khó nằm ở hạn chế thời gian.
Bởi vì trò chơi vừa mở server, thực lực tổng thể của người chơi còn rất thấp.
Cho dù chuyển server qua, người chơi cao nhất cũng chỉ có cấp bốn, cơ bản không có sức chiến đấu gì.
Quái vật lớn giống như Liên Bang, bọn họ đào rỗng của cải làm ra hai đạn tên lửa cũng không có cách giải quyết Alex.
Bọn họ có thể có biện pháp gì?
Bởi vậy, sau khi tất cả tổ nhỏ thảo luận đều cho ra cùng một kết luận.
Đây là một nhiệm vụ không thể hoàn thành!
Nhưng mà hiện tại.....
Phương Hằng?
Hắn là ai vậy?
Hắn có bản lĩnh gì có thể hoàn thành nhiệm vụ kia?
Đa số mọi người ở hiện trường chưa nghe nói qua cái tên ‘Phương Hằng’ này.
“Giám đốc Lý, tổ mười hai thành lập trong thời gian ngắn đã làm ra thành tích như thế, ta thấy Giám đốc Tần lãnh đạo vẫn khá tốt đó.”
Cố Nhất Kiệt tùy tiện đứng lên, còn duỗi eo.
“Ai, mệt rồi mệt rồi, hôm nay đến đây thôi, ta đi trước, các ngươi tiếp tục đi.”
Lý Như hận đến răng sắp bị cắn nát, nàng nhìn chằm chằm Cố Nhất Kiệt.
“Đúng rồi, còn nữa, mấy hôm trước không phải ngươi đề nghị muốn lấy quyền hạn nhiệm vụ phương án cường hóa thiên phú cấp S sao?”
“Ta cảm thấy chuyện này vẫn phải để Giám đốc Tần cùng nhau thương lượng một chút, dù sao quyền hạn nhiệm vụ này cũng chỉ còn lại một chỗ, bọn ta phải thận trọng một chút, đúng không?”
Ngày hôm sau, Phương Hằng ngủ một giấc đến giữa trưa.
Tưởng tượng đến login là có thể nhận được xe vận tải địa hình nhớ mãi không quên, Phương Hằng dứt khoát không quay về công ty.
Vội vàng xuống dưới lầu lùa mấy miếng cơm, trực tiếp ký khoang trò chơi ở trong biệt thự đăng.
Trong kho hàng, xe vận tải quân dụng đã gửi đến, im lặng dừng ở sau kho hàng nguồn tài nguyên tạm thời của Liên Bang.
Trần Ngự dẫn theo Phương Hằng cùng nhau xem hàng.
Vật phẩm: xe vận tải địa hình quân dụng Ural-790.
Thuyết minh: dẫn động bốn bánh toàn thời gian, có chứa hệ thống treo độc lập và hệ thống bơm khí ruột xe trung tâm, có thể chở người, lúc ngoài hoang dã sức chịu đựng hữu hiệu 4,5 tấn, ở trên mặt đường cứng sức chịu đựng hữu hiệu 6 tấn, chiếc xe có thể vận hành dưới điều kiện khí hậu âm 50 độ C tới 50 độ C.
“Phương Hằng, coi như không tệ chứ? Cái thứ to lớn này không có cách nào chứa trong balo, bọn ta giúp ngươi đổ đầy dầu rồi, bất cứ lúc nào đều có thể lái đi.”
Trần Ngự nhiệt tình hơn lần gặp mặt trước đó rất nhiều.
Hắn nhận được chỉ thị của cấp trên, cố gắng hết sức phải lôi kéo Phương Hằng nhiều hơn, nếu có thể tuyển dụng đến Liên Bang làm việc thì quá tốt rồi.
“Không cần khách sáo, còn cần gì có thể nói với ta, ta tận lực giúp ngươi.”
“Được rồi! Vô cùng vừa lòng!”
Các mục thuộc tính của xe vận tải có thể nói là xa hoa.
Phương Hằng xoa cổ tay, có chút nóng lòng muốn thử muốn đi lên thử cảm xúc tay.
Có nó rồi, zombie dây leo trong trấn Hi Vọng có thể đóng gói một xe mang đi!
Sau này dùng nó để giao hàng cũng có thể càng thuận tiện hơn!
Liên Bang cũng vô cùng đáng tin, thậm chí còn giúp đổ đầy dầu nhiên liệu cho xe tải.
“Ha ha ha, vừa lòng là tốt rồi, ngoài ra ta thay trưởng quan Lý lén hỏi ngươi một chút, có hứng thú gia nhập Liên Bang bọn ta hay không?”
Phương Hằng kinh ngạc nhíu mày.
“Hả? Cái gì?”
Gia nhập Liên Bang? Trên người hắn nhiều lịch sử đen như vậy, vậy mà Liên Bang còn muốn tuyển dụng hắn?
Trần Ngự vẫn là lần đầu tiên làm chuyện dắt mối này.
Hắn có chút xấu hổ gãi đầu.
“À..... ý ta nói, nếu ngươi có hứng thú gia nhập Liên Bang, bọn ta có thể giúp ngươi đưa ra đề nghị, trực tiếp gia nhập đoàn đội trung tâm Liên Bang.”