Khả năng cơ bản của Trần Lâm tương đối cao, chủ yếu là một chém là chết.
Vì vậy Phương Hằng quay lại nhìn Mạc Gia Vĩ ở bên cạnh.
Là một thợ săn quái vật mới được thăng chức, Mạc Gia Vĩ vừa phấn khích vừa lo lắng.
Hắn cũng muốn đi lên chém giết giống như Trần Lâm, nhưng hắn sợ rằng mình sẽ chết ngoài ý muốn.
"Ngươi cũng thử một chút?"
“Được!”
Mạc Gia Vĩ hướng đại khảm đao tới trước.
Một làn ánh sáng vàng hiện lên.
Đại khảm đao được bao phủ bởi ánh sáng nhàn nhạt.
Mạc Gia Vĩ cẩn thận dẫn theo thợ săn quái vật, rất vất vả mới tìm được cơ hội. Hắn nhanh chóng chui lên trước, huy động đám thợ săn quái vật bổ đao về phía tên Huyết tộc cấp trung bị thương.
“Ầm!”
Sau khi trảm đao được trải qua Vũ khí chúc phúc thì tăng sức mạnh lên, dễ dàng tàn sát.
“Trâu bò!”
Lần đầu Mạc Gia Vũ sử dụng đại khảm đao cùng thợ săn quái vật đã có thể thành công, hắn vui vẻ hô lớn một tiếng.
Phương Hằng nói thầm.
Kỹ năng Vũ khí chúc phúc tuy không nói rõ chi tiết, nhưng hắn so sánh hiệu quả, cùng thuộc tính của bản thân, tạo nên thuộc tính ngoài ý muốn.
Thời gian tiếp tục chỉ còn mười lăm phút, thời gian hồi cũng có ba mươi giây.
Nhưng trên người hắn bây giờ không mặc bất kỳ trang bị đã Vũ khí chúc phúc nào, hẳn là không phải hình thái hoàn chỉnh.
Xem ra đạo sư Pushy hy vọng mình có thể sử dụng kỹ năng Thần thánh học để nâng cao năng lực tác chiến của đoàn đội, dùng để đối phó với oán linh trong hành lang Trầm Luân.
Đây thật sự là chỉ là một phụ trợ thôi sao?
Hiện tại chỉ còn kém kỹ năng hồi máu rồi.
Phương Hằng bất đắc dĩ nhún vai, bắt đầu thả ra kỹ năng và kinh nghiệm tinh lọc.
Thánh đình mang tới đoàn đội có hơn mươi tên mục sư Thánh đình, phối hợp với năng lực trị liệu, có thể chữa trị cho đoàn đội, cung cấp khả năng bay liên tục cho đoàn đội.
Hàng trước của đoàn kỵ sĩ Thánh đình có thể chống đỡ rất tốt trước đợt tấn công của đám đông Huyết tộc.
Toàn bộ cửa vào tòa nhà ven biển có hạn, phần lớn đều được cho thêm ma pháp trận của thợ săn quái vật.
Bên ngoài cho dù chó chồng chất lượng lớn Huyết tộc cũng khó có cách cùng lúc tràn vào bên trong.
Dựa vào địa hình, Phương Hằng một đường chém giết hơn một giờ!
Các người chơi bắt đầu có chút mệt mỏi.
Đoàn mục sư tinh thần lực dần dần không có cách nào mà khôi phục được cho đoàn đội nữa.
Sau khi không ngừng chém giết, chung quanh càng ngày có càng nhiều đàn dơi bay tới hướng tòa nhà ven biển. Huyết tộc bên ngoài chẳng những không giảm bớt, ngược lại số lượng ngày càng nhiều.
“Ông chủ Phương, nếu lại tiếp tục thì sẽ rất miễn cưỡng, ta đề nghị nên cân nhắc rút lui.”
Năng lực của Mạc Gia Vĩ có hạn, hắn giết xong mấy Huyết tộc cho đã ghiền xong thì đã rút lui khỏi đoàn quân chiến đấu rồi, hắn hô: “Ông chủ Phương, bên Mạnh Hạo có tin tức, có Hầu tước Huyết tộc đang tới chỗ chúng ta.”
Phương Hằng nheo mắt!
Hầu tước Huyết tộc!
Thật sự đến rồi!
Không tệ không tệ! Kiếm lời một cái Thánh khí!
“Chuẩn bị rút lui cả đi, nơi này giao cho ta!”
Nói xong, tay trái Phương Hằng lôi ra một cái đại đao trảm thủ, rồi Vũ khí chúc phúc cho đại đao của mình.
“Nhanh! Chuẩn bị rút lui!”
Bên ngoài tòa nhà bên bờ biển, Hầu tước Cù Hiến của Huyết tộc đã dẫn đầu một số lượng lớn các Huyết tộc tụ tập.
Ban đầu, đội do hắn dẫn đầu dự tính sẽ đến trụ sở của Thánh đình ở Tân thành để hỗ trợ.
Nhưng trên đường đi, bọn họ biết được rằng một nhóm Thánh đình khó chơi đã xuất hiện ở đây.
Nhóm này chống đỡ được sự bao vây của một số lượng lớn các Huyết tộc trong thời gian dài.
Viện trưởng lão chú ý đến, vì vậy tạm thời yêu cầu Cù Hiến mang theo một số lượng lớn Huyết tộc để hỗ trợ điều tra.
Có thể chống đỡ lâu như vậy dưới sự bao vây của số lượng lớn Huyết tộc?
bọn họ đến từ đâu?
Cù Hiến cũng hơi nghi ngờ.
Người của Thánh đình lại không đi viện binh cho chi nhánh, cũng không chạy trốn, ngược lại bọn họ ở cái địa phương quỷ quái này làm cái gì?
Có âm mưu!
Cù Hiến ngửi thấy mùi âm mưu.
Sau khi tập hợp đội ngũ, Cù Hiến đã mang một số lượng lớn Huyết tộc tràn vào tòa nhà.
Tình hình thế nào?
Sau khi xâm nhập vào tòa nhà, Cù Hiến đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng trong tòa nhà chỉ có một người?
Dựa vào hơi thở trên người hắn...
Hắn là người của Thánh đình sao?
Bên kia vung đại khảm đao, vẫn duy trì sức chiến đấu mạnh mẽ dưới sự tấn công của nhiều Huyết tộc.
Chỉ dựa vào sức mạnh của một người mà có thể...
Ngay khi Cù Hiến còn đang kinh ngạc, hắn nhận thấy rằng người bên kia đã ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt đó thật kỳ quặc.
Đó có phải là mặt nạ da người không?
Cù Hiến trầm giọng nói: “Ngươi là ai?”
“Ha ha, cuối cùng ta cũng chờ được ngươi.”
Đợi lâu như vậy, cũng chỉ là vì một lần tìm được cơ hội.
Phương Hằng cười nhạt một tiếng, biến mất tại chỗ.
Trong một chớp mắt tiếp theo, Phương Hằng đã tránh được sự bao vây của đám đông Huyết tộc, xuất hiện ở vị trí phía sau.
Phương Hằng xoay tay trái, lấy Cuốn sách người chết ra, duỗi tay phải ra đặt lên đá phong ấn nơi góc phòng.
Cù Hiến cau mày, cảm thấy bất an, hắn hét lên: "Bắt lấy hắn!"
Những tên Huyết tộc điên cuồng lao về phía Phương Hằng.
“Đã muộn.”
Phương Hành thu hồi Cuốn sách người chết, nhắm mắt lại, dưới chân hình thành một vòng ma pháp trận màu đen.
Từ ma pháp trận thoát ra vô số bộ hài cốt ngưng tụ thành bàn tay, tóm lấy cơ thể của Phương Hằng. Dường như bao vây Phương Hằng trong một cái lồng làm bằng xương ngay lập tức.