Phương Hằng mở thanh thuộc tính nhân vật ra.
“Thăng cấp cấp bậc nhân vật.”
‘Nhắc nhở: Trước mắt người chơi đã đầy đủ điều kiện thăng cấp, cấp bậc trước mắt của người chơi tăng đến level 22’.
‘Nhắc nhở: Thông qua kĩ năng thiên phú của người chơi, người chơi thu hoạch ngoài định mức tám mươi lăm phân thân zombie’.
Dưới chân, mặt đất lầy lội xung quanh đang động đậy.
Từng bàn tay màu nâu xám nhô ra từ trong bùn đất.
Các phân thân zombie lảo đảo dãy dụa chui ra từ trong bùn đất.
Địa chỉ Internet mới nhất: Nhắc nhở của trò chơi lại nảy cái mới lần nữa.
'Nhắc nhở: Vật cần thiết để người chơi tăng lên cấp bậc tiếp theo - tinh thạch tiến hóa dung hợp nhất giai x999, tinh thạch tiến hóa dung hợp nhị giai x100'.
'Nhắc nhở: Người chơi đã có được phối phương tinh thạch dung hợp (sau khi dung hợp không thể giao dịch), để dung hợp cần phải có ba tinh thạch tiến hóa cùng cấp bậc màu sắc khác nhau'.
Quả nhiên.
Lúc bắt đầu nâng cấp, cần có phân nửa tinh thạch dung hợp, lần này thì cần phải có toàn bộ tinh thạch dung hợp rồi.
Phương Hằng đã dự đoán trước yêu cầu để nâng cấp rồi, nên đã đến Đất Hoang Ngày Tận Thế trước một bước.
Lần này không lỗ, kế hoạch có hơi thay đổi một chút, cũng lấy được một mớ tinh thạch cấp thấp.
Đều là chuyện thuận tay mà làm thôi.
Phương Hằng lấy xẻng sắt, cuốc sắt từ trong ba lô ra, vứt trên mặt đất.
Bầy phân thân zombie nhanh chóng nhặt công cụ trên mặt đất lên, im lặng đi vào sâu trong quặng mỏ, bắt đầu đào bới.
'Nhắc nhở: Phân thân zombie của người chơi đào bới được đá vụn vô dụng'.
'Nhắc nhở: Phân thân zombie của người chơi đào bới được đá vụn vô dụng...'.
'Nhắc nhở: Người chơi đào bới được khoáng thạch cấp thấp... Điểm kinh nghiệm kỹ năng bậc thầy khai thác của người chơi +1, điểm kinh nghiệm kỹ năng khảo sát địa chất của người chơi +1'.
Một loạt nhắc nhở của trò chơi hiện lên.
Phương Hằng rất nhanh đã ý thức được, cái quặng mỏ này chính là cái hố trời!
Tỷ lệ đào ra khoáng thạch thấp một cách đáng ngạc nhiên.
Căn bản là không thu hồi vốn nổi.
Chẳng trách không tìm được người chơi nào khác trong quặng mỏ.
Phương Hằng không nhịn được lại ngáp một cái.
Bỏ đi, đêm nay coi như đào chơi một chút, ngày mai đi tìm chỗ khác tốt hơn.
Phương Hằng đứng ở một bên, yên lặng chờ đợi.
Bầy phân thân zombie không có mặc quần áo bảo hộ, bọn họ bị ảnh hưởng bởi phóng xạ, lượng máu từ từ giảm xuống.
Cho đến khi giảm xuống còn tám phần trăm, hiệu quả thể bất tử được kích hoạt, miễn nhiễm với sát thương.
Trong tình huống bị thương nặng như vậy, bầy phân thân zombie vẫn ra sức trong việc đào khoáng, vung cuốc chim một cách mạnh mẽ.
"Xem ra hiệu quả phóng xạ là tổn thương vật lý, tiếp theo chính là việc vận chuyển khoáng thạch..."
Phương Hằng nhìn bầy phân thân zombie đang làm việc, nhỏ giọng nói thầm.
Hắn mở radio cầu sinh ra, bên trong khu vực khai thác mỏ.
Lần này, Phương Hằng mang theo tới thế giới Đất Hoang hai trăm tên phân thân zombie và một trăm tên Licker hoàn toàn sống lại.
Mạc Gia Vĩ cũng mang theo một mớ vật liệu cuốc chim tới đây, cùng đứng ở một bên vây xem.
Bên trong quặng mỏ vốn dĩ trống trải bây giờ lại có nhiều phân thân zombie chen chúc như vậy, cảnh tượng có chút hùng vĩ.
Phương Hằng điều khiển Licker từng bước thăm dò, hơn nữa còn dọn dẹp khu vực xung quanh để đảm bảo an toàn cho khu vực khai thác.
Các phân thân zombie còn lại tiếp tục thu thập nguyên liệu, chế tạo các công cụ đơn giản và khai thác mỏ.
Sau đó, Mạc Gia Vĩ đặt ba mươi bộ quần áo bảo hộ đã đổi lúc trước ra ngoài.
Ba mươi tên phân thân zombie mặc lên một lớp quần áo bảo hộ thật dày.
Mạc Gia Vĩ bước đến chỗ những phân thân zombie đã mặc quần áo đầy đủ, mím mím môi.
"Ừ, không tệ, không tệ."
Tính chất của quần áo bảo hộ cấp thô ráp mà dầy cộm nặng nề, có thêm trang bị dư thừa rườm rà, sau khi mặc vào không chỉ ôm chặt người chơi, mà còn hạn chế người chơi thực hiện rất nhiều hành động.
Vậy cũng có chỗ tốt.
Ví dụ như bây giờ.
Quần áo bảo hộ chính là một lớp ngụy trang vô cùng tốt.
Trong màn đêm đen kịt, sau khi mặc quần áo bảo hộ vào, ngoại trừ bước đi lung la lung lay ra, thì thoạt nhìn bầy phân thân zombie cũng không có khác biệt quá lớn với con người bình thường.
"Phương Hằng, ra tay đi."
"Được."
Phương Hằng nói xong, điều khiển ba mươi phân thân zombie ăn mặc chỉnh tề, mỗi tên cõng một bao khoáng thạch sau lưng, đi theo phía sau Mạc Gia Vĩ.
"Đi, chúng ta đưa khoáng thạch trở về."
Mạc Gia Vĩ thủ thế OK với Phương Hằng, dẫn bầy zombie trở về theo đường cũ.
Một đường bình an vô sự.
Bầy zombie mang vác nặng nề đi đến bên ngoài khu vực an toàn của nơi ẩn núp, bầy phân thân zombie lao nhao ném khoáng thạch trên người xuống mặt đất.
Các người chơi mới đã trông mong từ sớm đi ra từ trong phía bóng tối.
"Đại thần! Đỉnh ghê, đỉnh ghê!"
"Lợi hại, thực sự có người đưa hàng tới đây nè..."
Trời quá tối, các người chơi mới nhìn không rõ lắm, bọn họ căn bản cũng không nghĩ rằng người công cụ mang khoáng thạch đến thật ra là zombie, bọn họ chỉ cảm thấy làm công việc đơn giản này kiếm được điểm cống hiến là tốt rồi.
Cái trò chơi này dường như cũng không có khó như các giáo viên trong trường đã nói.
"Đừng nói nhảm nữa, đi thôi, làm việc nhanh nhẹn một chút, coi như là thành tích phụ của các ngươi."
"Ông chủ uy vũ!"
Khiêng bao tải, các người chơi chịu trách nhiệm đoạn cuối cùng của hành trình vận chuyển, bỏ khoáng thạch vào trong ba lô, ai không nhét vào được thì trực tiếp cõng bao tải ở phía sau, chuyển vào bên trong khu vực an toàn.