Phương Hằng gật đầu, đưa thẻ chứng minh ra.
"Vâng ạ, cảm ơn ngài đã ủng hộ công ty Mãnh Cầm, bọn ta sẽ lập tức cử người đến tiến hành kiểm tra nhà kho, phân tích cấp bậc khoáng thạch."
Nhân viên giao dịch NPC nhanh chóng nhập tin tức trên bảng điều khiển chính, sau đó nhìn Phương Hằng, tiếp tục nói: “Phương tiên sinh, vì cấp bậc của khoáng thạch khác nhau, nên giá mua cũng sẽ khác nhau, nhân viên công ty cần một chút thời gian để tiến hành phân tích, kiểm tra xếp loại."
"Công ty Mãnh Cầm sẽ cung cấp trước cho ngài 4 vạn điểm cống hiến, số điểm còn lại sẽ được tự động chuyển vào thẻ cống hiến của ngài sau khi kiểm kê xong, ngoài ra, bởi vì ngài đã hoàn thành một số lượng lớn nhiệm vụ, công ty Mãnh Cầm sẽ nâng cấp Thẻ thân phận của ngài miễn phí ."
'Nhắc nhở: Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ - thu thập khoáng thạch, ngươi nhận được 4 vạn điểm cống hiến (số điểm còn lại sẽ nhận được sau khi hoàn thành việc tính toán của công ty Mãnh Cầm)'.
'Nhắc nhở: Độ thiện cảm của ngươi với công ty Mãnh Cầm đã tăng lên rất nhiều'.
'Nhắc nhở: Thẻ thân phận của ngươi đã được thăng cấp'.
"Cảm ơn."
Phương Hằng nhún vai.
Đã đủ rồi.
Bởi vì độ cống hiến chỉ có thể được tính là tích phân của khách hàng cũ sau khi chúng được sử dụng, Phương Hằng lại đi theo Mạc Gia Vĩ hai người đến khu giao dịch.
Hai người suy nghĩ một lúc, đã mua rất nhiều quần áo bảo hộ cơ bản, xe bán tải vận chuyển và cuốc chim đa chức năng cao cấp nhất của công ty Mãnh Cầm.
Toàn bộ giao dịch đều được hoàn thành trước mặt mọi người.
Điều đó có nghĩa là gì?
Người chơi làm sao cũng không tưởng tượng được, công ty Phương Chu thực sự đem khoáng thạch thu được giao cho công ty Mãnh Cầm?
Cái chuyện lỗ vốn như vậy mà cũng làm sao?
Hơn nữa, sau khi giao lại lập tức mua nhiều vũ khí, trang bị vận chuyển và quần áo bảo hộ như vậy là có ý gì?
Nhất thời, những người chơi đều có vẻ mặt quái dị, xì xào bàn tán, bắt đầu suy đoán ý đồ của công ty Phương Chu.
"Lão Trương, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Theo ta thấy, công ty Phương Chu đang chơi một ván cờ lớn."
"Hả?"
"Ta cảm thấy cái công ty Phương Chu này không tầm thường," lão Trương nhìn mấy người Phương Hằng, trầm giọng nói: "Hành động của công ty Phương Chu lần này chính là muốn phô trương tài lực cùng năng lực, ngươi xem, bọn họ trực tiếp đã giao dịch với công ty Mãnh Cầm, là để truyền tải một lời nhắn nhủ ra giới bên ngoài, bọn họ căn bản là không sợ lệnh phong sát của Khoa học kỹ thuật Duy Hưng của các ngươi..."
"Có vẻ như khu mỏ Thiên Lân của chúng ta sắp phải thay đổi rồi, bây giờ phải xem xem Khoa học kỹ thuật Duy Hưng phản ứng như thế nào."
Hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ vẫn chưa biết biết rằng những người chơi còn lại đang thì thầm bàn tán về bọn họ .
Hai người thảo luận về bước tiếp theo trong kế hoạch.
Ban đầu là định chuẩn bị rời đi ngay lập tức.
Tuy nhiên, ở bên ngoài vẫn còn một phần rất lớn khoáng thạch, chưa kịp chuyển vào nhà kho.
Cân nhắc về hành động đánh quái tiếp theo, Mạc Gia Vĩ đề xuất nên thực hiện một bước dứt khoát, đầu tiên nên mua một ít xe việt dã, phi cơ trực thăng và trang bị đào khoáng cao cấp của công ty Mãnh Cầm, tích trữ thêm một khoản điểm cống hiến, đến lúc đó chạy đến một nơi mới cũng có thể thích nghi nhanh chóng.
Suy cho cùng, dùng tiền để mở đường thì tương đối dễ dàng.
Phương Hằng nghĩ rằng cũng có lý.
Có mỏ ở khắp mọi nơi trong khu vực này, kiếm tiền tương đối dễ dàng.
Đến cũng đến rồi.
Ừm, không sai, kiếm thêm một mớ nữa, ngày mai rời đi cũng chưa muộn.
"Ta đã nghiên cứu rồi, đây là một khu vực khai thác mỏ rộng lớn, cách phía đông năm cây số có rất nhiều mỏ quặng, đại đa số người chơi đều lựa chọn tiến hành khai thác vào ban ngày, khoáng thạch đào được sẽ tập trung ở khu an toàn, tiến hành giao dịch thông qua người trung gian là công ty Khoa học kỹ thuật Duy Hưng."
“Chúng ta đã nảy sinh bất hòa với người ở bên khoa học kỹ thuật Duy Hưng, nên ta chọn quặng sắt có giá thu mua cao nhất từ công ty Mãnh Cầm để thu về lợi nhuận nhiều nhất.” Mạc Gia Vĩ lật cái bản đồ trên tay rồi tiếp tục nói: “Ta đã chọn hai vị trí quặng tương đối cao cấp, theo lý thuyết trong một buổi tối thì chúng ta…”
Hai người đang nói chuyện với nhau, thì cách đó không xa, Triệu Tu dẫn theo năm sáu người đi tới.
Trong lòng Triệu Tu nổi giận.
Hay lắm, bọn họ trực tiếp bán quặng sắt cho công ty NPC Mãnh Cầm!
Cho dù có chịu lỗ thì cũng phải khiến bọn họ cảm thấy khó chịu.
Triệu Tu cảm thấy bản thân bị vả vào mặt.
“Này, ngươi đang cản đường của bọn ta.”
Phương Hằng ngẩng đầu lên và nhìn Triệu Tu.
Nếu ở trong khu an toàn mà có hành động khiêu khích, động tay, động chân thì sẽ phải chịu sự trừng phạt từ công ty Mãnh Cầm.
Vậy nên tất muốn động thủ.
Triệu Tu cũng không có ý định tránh ra mà trực tiếp chắn đường đi của Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ.
Hắn nhìn chằm chằm Phương Hằng với cơn tức giận đùng đùng: “Để ta nhắc cho ngươi ngộ ra, gần đây khu vực quặng sắt không hề yên bình, nếu lúc vận chuyển vật liệu về mà vô tình gặp phải thú dị hóa thì không hay lắm đâu.”
“Cảm ơn, ngươi cũng vậy nhé, cuộc sống không dễ dàng, mọi người cũng phải cẩn thận.”
Phương Hằng vừa nói dứt lời thì tiếp tục cất bước về phía trước và đụng trúng vai của Triệu Tu.
“Bộp…!”