Bao gồm cả trong Liên Bang, các công hội người chơi lớn cũng đều sẽ thu mua các loại vật liệu khoáng thạch từ bên ngoài, dùng tiền tệ của thể giới hiện thực.
Trang bị quan trọng của công ty Mãnh Cầm?
Phương Hằng cũng thực không thích nó.
Nhiều nhất là đổi một bộ hòm ướp lạnh cơ thể người cao cấp, đến lúc đó hắn còn phải nghĩ cách tháo rời nó, rồi mang về nghiên cứu.
Nghĩ lại vẫn thấy có chút phiền phức.
Một số vật thể sẽ phải chịu sự kiểm tra khi đang thông qua bàn dịch chuyển để quay về thế giới trò chơi, phải giao nộp điểm số Chủ Thần ngoài định mức rồi mới cho phép đem vào.
Lý Văn Bác chú ý đến biểu cảm trên mặt Phương Hằng, không nén nổi nhíu mày lại.
Hắn nhận ra rằng mạch truyện này có vẻ không được đúng lắm, Phương Hằng không có hứng thú với trang bị chất lượng cao đặc biệt mà hắn cung cấp.
Không dễ gì mới tìm được một tên “coi tiền như rác”, Lý Văn Bác không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy.
“Ý? Hình như ngươi không hứng thú lắm?”
Lý Văn Bác tiếp tục dò xét đối phương: “Thành thật mà nói, cái đống đồ bỏ đi ở khu trao đổi thông thường thực sự không có gì đáng để đổi cả, nhưng mà ở chỗ ta thì khác, đúng rồi, quyền hạn trao đổi tạm thời do anh trai ta cung cấp cho ngươi có thể đổi lấy vật phẩm cao cấp, có đủ mọi thứ...”
“Ừm, mọi thứ đều có? Thật vậy sao?”
Mạc Gia Vĩ nói chuyện không ăn nhập gì, bày tỏ sự hoài nghi.
“Đương nhiên, đồ của bọn ta nhiều đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi, cá nhân ta có thể chiết khấu cho ngươi 5%, đây là mức chiết khấu cao nhất mà ta có thể đưa ra trong quyền hạn của mình rồi.”
“Thật hay giả vậy,” Mạc Gia Vĩ tùy ý chỉ chỉ, nói: “Vậy cái nơi ẩn núp này bán như thế nào?”
“Ha ha, ngươi có con mắt thật tốt, nơi ẩn núp này là do công ty Mãnh Cầm xây dựng với quy mô cực lớn, tổng thể bên trong bao gồm các thiết bị truyền tin, vận chuyển, giải trí, kho chứa, an ninh, nghiên cứu vân vân...”
“Lân cận còn có lượng lớn khu khoáng thạch, nói thật, nơi ẩn núp được bài trí ở đây dù có tìm khắp công ty Mãnh Cầm cũng tìm không ra mười mấy cái cao hơn nó đâu, chắc chắn xếp hạng đầu...”
Lý Văn Bác giới thiệu rất nhiệt tình, còn dùng tay ra hiệu.
“Bây giờ, ngươi chỉ cần 500 triệu điểm số cống hiến là có thể mua được nơi trú ẩn này, siêu tiết kiệm, đúng không?”
Hả?!
Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ cùng ngẩn ra, hai người nhìn nhau.
Hay thật, không đùa giỡn, thực sự bán à?!
Thực sự là không khoe khoang?
Đối diện với nhân viên bán hàng nhiệt tình như vậy, Phương Hằng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nheo nheo mắt, hỏi: “Nhân viên thì sao? Nhân viên công tác cũng bao trọn trong gói chứ?”
“Đương nhiên rồi, nói trọn gói là trọn gói, mua bán sòng phẳng, danh tiếng của công ty Mãnh Cầm bọn ta trước nay luôn rất tốt, về điểm này ngươi có thể đi nghe ngóng ở bên ngoài.”
Phương Hằng trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái. **
Công ty Mãnh Cầm rốt cuộc có lai lịch như thế nào, đến nơi ẩn núp còn bán theo gói?
Nhưng mà...
Nói đến cùng thì cũng chỉ là một nơi ẩn núp mà thôi.
Có tác dụng gì chứ?
Nhân viên nghiên cứu trong nơi ẩn núp quả thực rất được ưa thích, nhưng mà lại không mang về được. **
Trong khi nói chuyện, Phương Hằng đi theo Lý Văn Bác đến khu giao dịch.
Dưới sự giới thiệu lặp đi lặp lại của Lý Văn Bác, Phương Hằng đi theo đến trước quầy lật qua cột giao dịch.
Đại khái nhìn lướt qua một lượt những đồ có thể đổi, Phương Hằng vẫn không có hứng thú lắm.
Một số vũ khí chùm năng lượng cao cấp do Công ty Mãnh Cầm cung cấp thực ra cũng khá tốt.
Đáng tiếc, đám phân thân zombie không dùng tới những món đồ này, bọn họ không có cách nào mang về Zombie Ngày Tận Thế.
Đồng nghĩa với vô dụng.
“Chỉ có như vậy thôi à?”
Ửm? Vậy mà còn không hài lòng?
Lý Văn Bác càng thêm ngạc nhiên.
“Công ty Mãnh Cầm cung cấp những vật có thể đổi đương nhiên không chỉ có vậy, nhưng mà, ngươi biết đấy, một số thứ cần phải đạt được nhu cầu cấp bậc, hơn nữa bán hàng ra bên ngoài cần phải được cấp trên của Công ty Mãnh Cầm xét duyệt, không đạt đến cấp độ thì ta cũng rất khó làm việc.”
Lý Văn Bác làm ra vẻ bí ẩn: “Nhưng mà ta có thể đảm bảo với ngươi, những đồ công ty ta có thể cung cấp cho ngươi tuyệt đối là độc nhất vô nhị!”
“Vậy sao? Vậy thì đáng tiếc rồi, ta không có thời gian, sau này rồi hợp tác nha.”
Phương Hăng căn bản không mắc trò này, hắn phất phất tay nói: “Thôi dẹp đi, ta vẫn còn việc khác cần làm, chuẩn bị xong thiết bị xé không gian, bọn ta sẽ rời đi ngay thôi.”
“Này, đợi đã.”
Lý Văn Bác chưa từng thấy Phương Hằng xuất bài không theo đạo lý bình thường như vậy, vội vội vàng vàng đi theo Phương Hằng, kéo hắn lại.
Thật vất vả mới tìm được một người chơi có năng lực như vậy, Lý Văn Bác không muốn buông tha đơn giản như vậy.
"Huynh đệ đừng vội đi."
"Được rồi, ta chỉ vụng trộm nói cho ngươi biết một người, chỉ cần ngươi có thể giúp thu thập được một loại khoáng thạch cao cấp đặc biết mà công ty rất cần, ta tạm thời tăng hạn ngạch của ngươi lên mức cao nhất, thế nào? Rất có lợi nhất phải không? Tin ta đi, tuyệt đối đảm bảo giá trị tiền gửiị, chúng ta ở chỗ này cái gì cũng có, chỉ cần ngươi có thể giúp ta đem sào huyệt thể nhiễu sóng..."
"Ừ?"
Phương Hằng nghe xong bỗng nhiên dừng bước.
Hắn quay đầu nhìn Lý Văn Bác phía sau.
"Ngươi đang nói gì vậy? Sào huyệt thể nhiễu sóng?"
"A, đúng."