Phương Hằng cau mày, quay sang nhìn Mạc Gia Vĩ bên cạnh.
Mạc Gia Vĩ vỗ vai Phương Hằng, chỉ vào bức tường đá bên phải cách đội người chơi cách đó không xa, nhỏ giọng nói: “Hình như bên kia có thứ gì đó?”
Nhờ có khả năng nhìn ban đêm của huyết mạch Huyết tộc, Phương Hằng nhìn về hướng Mạc Gia Vĩ chỉ.
Hửm?
Trên bức tường cách đó không xa, một cái thang kim loại hợp kim được dựng lên trên bức tường đá bên cạnh.
Cái thang này rõ ràng được người khác bày ra, có thể leo dọc theo cái thang lên trên.
Điểm cuối lại liên kết với lối vào sân bên trên.
Phương Hằng hét lên: “Đó là lối vào! Bên kia có một cái thang.”
Lại có phát hiện mới?
Alba giật mình khi nghe thấy lời Phương Hằng, hắn nhìn về hướng mà Phương Hằng chỉ.
Trời quá tối để nhìn rõ.
“Alba, đạn lửa!”
Khi nghe thấy câu này, Alba lập tức kích hoạt một quả bom lửa và ném nó về phía bên phải.
Tia sáng nở rộ.
Các người chơi lập tức chú ý đến chiếc thang nằm ở phía bên tay phải của bức tường đá.
“Là do đội của giáo sư Đỗ Đức để lại!”
Giáo sư Eddington đi theo vào trong nham động, hai mắt hắn sáng lên, lớn tiếng nói: “Chắc chắn là cái thang do đội ngũ nghiên cứu Đỗ Đức để lại, ta nhận ra màu sắc kia, trên đó nhất định có dấu vết của đội nghiên cứu Đỗ Đức!”
Tìm thấy một đầu mối rồi!
Thịnh Huy chỉ huy đội chống lại những sinh vật thể nhiễu sóng đang tấn công, nhanh chóng phân công nhiệm vụ: “Tiểu đội số 1 đi theo ta, Trác Kim Thạch, Alba, các ngươi dẫn những người còn lại ở lại đây phòng thủ!”
“Rõ!”
Alba hét một câu với Thịnh Huy, đồng thời chỉ huy những người chơi còn lại trong đội tấn công thể nhiễu sóng liên tục xuất hiện từ trong bóng tối.
Còn Thịnh Huy dẫn theo một số thành viên trong đội hộ tống Eddington đi về phía bậc thang.
Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ đã đến phía dưới cái thang để tiếp ứng.
Khi đến gần cái thang, giáo sư Eddington tỏ ra phấn khích.
“Đúng, chính là cái thang này, các ngươi nhìn xem, dấu vết trên đó là của đội nghiên cứu Đỗ Đức! Bọn họ nhất định đã từng đi qua nơi này! Đây là thông tin bọn họ để lại cho chúng ta!”
Thịnh Huy gật đầu với hai người chơi tinh anh trong đội.
Hai người nhanh chóng leo lên thang.
Ngay sau đó, người chơi từ trên cao hô to: “Báo cáo, phía trên là một cái sân, còn có cửa vào, xác nhận an toàn.”
“Đi, chúng ta cũng lên xem sao.”
Sau khi xác nhận phía trên an toàn, Phương Hằng cùng đội ngũ leo lên bậc thang.
Một nhóm mười hai người đã lên đến sân.
Phía trước lại là một lối vào hang động nhỏ hơn.
Thoạt nhìn tối đen như mực.
Với sự trợ giúp của năng lực nhìn đêm của huyết mạch Huyết tộc, Phương Hằng đánh giá chỗ sâu trong hang động.
Ơ?
Đó là những thứ gì?
Một chất nhờn màu vàng cam đặc biệt dính vào vách tường của lối đi.
Phải chăng đó là dấu vết do một thể sinh mệnh đặc biệt nào đó để lại?
Trong khi suy nghĩ, Thịnh Huy ném một cây đuốc đang cháy khác vào bên trong hang động.
Ánh sáng chói lọi chiếu sáng toàn bộ bức tường đá.
“Ơ? Trên vách đá có thứ gì kìa...”
Giáo sư Eddington cũng nhận thấy có chất lỏng lạ trên tường.
Hắn cẩn thận bước vào lối đi, lấy nhíp và chai ra khỏi ba lô mang theo, đi tới gần đó, lấy nhíp ra và chuẩn bị tiến hành lấy mẫu.
“Xoẹt xoẹt!”
Đột nhiên, những xúc tu màu đen từ trong các vết nứt của những tảng đá lao ra và tóm lấy Eddington.
Một bàn tay đặt lên vai Eddington, kéo mạnh hắn lại.
Xoẹt!
Một ánh kiếm lóe lên.
Phương Hằng vung con đại đao chém đầu trong tay, cắt đứt toàn bộ xúc tu!
“Két!”
Chất dịch màu đen chảy ra từ vết nứt của xúc tu, những xúc tu còn lại nhanh chóng rút vào khe nứt trên đá.
“Phù... Xem ra những thứ này hơi nguy hiểm.”
Eddington giật mình, trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi, hắn nhìn Phương Hằng cảm tạ nói: “Cám ơn ngươi nhé người anh em.”
Nói xong, hắn lại lấy ra một cái bình lấy mẫu khác, dùng nhíp cẩn thận kẹp một nửa xúc tu thể nhiễu sóng và bỏ vào trong bình.
“Một thể nhiễu sóng mới chưa được tìm thấy, rất có giá trị nghiên cứu...”
‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm của ngươi với giáo sư Eddington đã tăng lên’.
“Phải rồi, người anh em, hình như ngươi không sợ những thứ này, có thể giúp ta lấy một ít mẫu vật được không...”
Eddington chưa nói xong thì nghe thấy hai tiếng nổ dữ dội từ phía bên dưới.
Thịnh Huy cau mày lại.
Tiếng súng bên dưới trở nên vô cùng hỗn loạn, thậm chí còn xuất hiện cả tiếng nổ.
“Có thể nhiễu sóng sắp lên!”
Hai người chơi tinh anh bảo vệ lối vào bục cao của hang động hét lên cảnh báo và bắn vào phía dưới cùng một lúc.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, một lượng lớn thể nhiễu sóng bò lổm ngổm đã leo lên tường đá xung quanh, tấn công về phía cửa hang của Phương Hằng.
“Đội trưởng! Số lượng của chúng quá đông!”
Thấy tình thế không ổn, hai người chơi hét lớn một tiếng, lui về cửa hang phía sau.
Chỉ trong nháy mắt, đội người chơi đã hoàn toàn lui vào cửa hang phía sau.
Một đám thể nhiễu sóng bò sát từ thế giới bên ngoài gần như bao vây toàn bộ lối vào của hang động!
Alba vốn đang chỉ dẫn các người chơi phòng ngự phía dưới cũng gặp nhiều khó khăn.
“Đi! Kẻ địch quá đông! Hãy rời khỏi đây trước!”
“Rút lui!”
Nhìn thấy số lượng của thể nhiễu sóng bò sát càng ngày càng nhiều, khả năng bắn súng của đội ngũ không theo kịp, có xu hướng bị bao vây, Alba lập tức kêu gọi các người chơi sơ tán.
Cho đến khi rút lui tới vị trí lối ra, thể nhiễu sóng nham hóa cũng dần dần rút đi.
May mắn là thể nhiễu sóng dị hóa có lẽ đã quen với môi trường trong hang động và không tiếp tục đuổi theo họ ra ngoài.