Phiến đá khắc những lời cầu nguyện là một khối lập phương dài khoảng ba mét, bản thân nó đã rất có giá trị.
Nó bao gồm một loại vật liệu đặc biệt tương đối hiếm có thể duy trì ma pháp trận, một phiến đá lớn và hoàn chỉnh như vậy cực kỳ hiếm gặp.
Tình hình hiện giờ rất nguy cấp, đến lúc sử dụng nó rồi.
Phương Hằng tiến lên một bước, đem phiến đá lật lên, lộ ra mặt sau nhẵn nhụi.
"Chắc là đủ rồi."
Phương Hằng nhắm mắt lại và hình dung về ma pháp trận đã được khắc sâu trong tâm trí, sau khi ước tính sơ bộ, hắn lại từ trong ba lô quá độ lấy ra vật liệu đặc biệt cần thiết để khắc ma pháp trận, đặt chúng ở góc nhà kho.
Hoàn thành!
"Tiếp theo là vẽ ma pháp trận."
Phương Hành tự nhủ, lấy giấy bút ra, bắt đầu vẽ ma pháp trận trên giấy.
Ngay sau khi vừa vẽ xong ma pháp trận, Lý Thiếu Cường cùng với những người chơi của Hiệp hội nghiên cứu vong linh đang thở hổn hển phía sau cũng đã quay trở lại nơi đóng quân tạm thời với, hét tên Phương Hằng suốt quãng đường bên ngoài.
"Ông chủ Phương! Bọn ta đã tới rồi! Ngươi ở đâu! Ông chủ Phương?"
"Ở đây!"
Phương Hằng nhảy ra khỏi container, vẫy tay với các người chơi.
"Đi, giúp ta khiêng đồ đi, phiến đá này có chút nặng, chỉ có một cái này thôi đấy, cẩn thận đừng có mà làm hỏng đấy."
Lý Thiếu Cường đứng tại chỗ hít vài hơi, thở ra một hơi nặng nề, gật đầu, vẫy tay với đám cu li phía sau: "Đi thôi, chúng ta cùng nhau hỗ trợ bốc vác!"
Những người chơi đã chạy theo suốt cả một chặng đường cũng không thèm nghỉ ngơi, cùng nhau tiến vào nhà kho, hơn chục người phối hợp chuyển những tảng đá nặng trịch ra khỏi container.
Lý Thiếu Cường cảm thấy đúng là gặp quỷ thật rồi.
Phiến đá này cũng không biết làm từ vật liệu gì, sao mà nặng như vậy?
Trước đây rốt cuộc bằng cách nào có thể chuyển món đồ chơi này vào hành lang Trầm Luân vậy?
Những người chơi khác đã từng nghiên cứu chuyên sâu về ma pháp trận và thuật giả kim khi nhìn thấy phiến đá, họ đều nhìn nhau, sau đó nhìn Phương Hằng với ánh mắt nghi ngờ.
Tất cả họ đều nhận ra phiến đá Diệu Thạch đặc biệt mà Lý Thiếu Cường và những người khác đang mang.
Một phiến đá Diệu Thạch lớn như vậy quả thực tương đối hiếm, nhưng để có được nó cũng không phải là quá khó.
Đối với người chơi mà nói, một khi ma pháp trận được khắc trên phiến đá Diệu Thạch, ma pháp trận có thể di chuyển tự do cùng với phiến đá mà không cần phải sắp xếp lại nhiều lần. nhưng tin xấu là, bởi vì bị di chuyển, nên dấu ấn của ma pháp trận dễ xuất hiện sự hư tổn, do đó ma pháp trận được khắc trên phiến đá cần tiêu hao nhiều sức lực và nguyên liệu hơn.
Ngoài ra, đá phiến cực kì nặng, việc di chuyển rất phiền phức.
Ma pháp trận càng lớn, một chút hao mòn thôi cũng sẽ gây ra tác động lớn, nếu không cẩn thận thì toàn bộ có thể sẽ phát nổ.
Do đó, tính khả thi của ma pháp trận cỡ lớn được khắc trên phiến đá Diệu Thạch là không cao.
Nhưng ma pháp trận cỡ nhỏ cũng không cần đến phiến đá, đối với người chơi mà nói, việc tinh chỉnh tại chỗ sẽ thuận tiện hơn.
Vì vậy, quan điểm hiện tại của người chơi trên thế giới là phiến đá ma pháp trận là một món đồ có cũng được không có cũng chẳng sao.
Việc nó xuất hiện ở đây rất là kì lạ.
Có điều……
Kết hợp với việc trước đó Phương Hằng tìm người chơi am hiểu thuật luyện kim cùng nghiên cứu ma pháp trận, mọi người đều đã đoán được.
Một trong những người chơi thông thạo ma pháp trận ngẩng đầu hỏi: "Phương Hằng, ngươi muốn khắc ma pháp trận ở trên này sao?"
"Đúng vậy."
Phương Hằng gật đầu xác nhận.
Trong lòng các người chơi càng thêm nghi hoặc.
Anh bạn, hành lang Trầm Luân đều đã nguy cấp đến mức này rồi, chẳng lẽ vẫn có ma pháp trận có thể ứng phó với tình hình này sao?
Cấp độ ma pháp trận càng lớn càng cao, thiết lập ma trận càng lâu, hiện tại lửa đã cháy tới lông mày rồi, bọn họ vẫn còn có thời gian đi thiết lập ma pháp trận sao?
"Các anh em, đây là bố cục của ma pháp trận mà tôi đã dày công nghiên cứu để có được trong trò chơi, thời gian rất eo hẹp, mọi người cùng nhau hoàn thành việc khắc ma pháp trận. Chúng ta chỉ có một phiến đá, tuyệt đối không được phạm sai lầm, nhờ cả vào mọi người."
Phương Hằng nói, và đưa ra ma pháp trận được vẽ trên giấy ra trước mặt những người chơi.
Bất kể những người chơi có biết về ma pháp trận hay không, tất cả bọn họ đều tập trung lại để xem một cách tò mò.
"Ố……"
Một số người chơi thành thạo ma pháp trận nhìn vào ma pháp trận trên giấy, vẻ khó hiểu trên mặt của bọn họ càng trở nên dữ dội hơn.
Ma pháp trận này rất kỳ lạ.
Độ khó của việc vẽ ma pháp trận không cao, nhưng nó rất phức tạp.
Nó chỉ có thể được coi là một ma pháp trận cấp thấp có độ khó cao.
Điều kỳ lạ là họ chưa bao giờ nhìn thấy một ma pháp trận nào tương tự như vậy, bao gồm nhiều đường nét chưa từng thấy trước đây.
"Chúng ta bắt đầu thôi."
"Được."
Mọi người xem sơ qua một lượt.
Không có vấn đề gì với cách bố trí ma pháp trận do Phương Hằng đưa ra.
Tình thế hiện tại rất nguy cấp, cũng không phải lúc đặt câu hỏi, phần lớn người chơi ở đây đều thông thạo ma pháp trận nhiều năm, đối với bọn họ việc ghi nhớ ma pháp trận cũng không khó, sau khi hoàn thành việc ghi nhớ bọn họ ngay lập tức tập trung xung quanh phiến đá và bắt đầu vẽ.