Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1206 - Chương 1207: Rót

Chương 1207: Rót

Bọn chúng xuyên qua khe hở không gian bị phá vỡ điên cuồng tràn vào Thế giới Huyết tộc Ngày Tận Thế.

Bên ngoài ma pháp trận, lượng lớn phân thân zombie thông qua Cuốn sách người chết miễn cưỡng tiến hành hấp thu chuyển hóa khí tức thế giới chết bao trùm.

Mà khí tức thế giới chết quá nhiều rồi, dựa vào những phân thân zombie này căn bản không hấp thu hết được.

Lượng lớn khí tức thế giới chết khuếch tán ra bên ngoài.

Nhận phải ảnh hưởng của khí tức thế giới chết, vong linh cũng bắt đầu lan ra trên mảnh đất lớn này.

Có điều bởi vì phạm vi đất cằn cỗi cực lớn, đất rộng người thưa, trong vòng thời gian ngắn nồng độ khí tức thế giới chết cũng sẽ không cao lắm, sống lại cũng chỉ là một số sinh vật hài cốt cấp thấp, rất mau sẽ bị các Huyết tộc trông giữ xung quanh nhẹ nhàng giải quyết.

“Công tước đại nhân.”

Mấy Huyết tộc cấp cao đang trảm sát vong linh hồi sinh ở bên ngoài nhìn thấy Công tước Huyết tộc Bellamy đi đến, lần lượt quỳ nửa người trên mặt đất.

“Ừm.”

Bellamy sau khi nghe nói chuyện về lỗ hổng khe hở không gian thì chạy đến xem.

Nàng nhìn khí tức thế giới chết phóng lên tận trời kia, cảm nhận lực lượng một chút, không khỏi khẽ liếm môi, lộ ra vẻ hứng thú.

“Là khí tức thế giới chết sao…”

Bellamy thầm lẩm bẩm, quay đầu nhìn đám Huyết tộc phía sau: “Khí tức thế giới chết cứ thả đi như vậy, có phải là có hơi lãng phí rồi? Chủ nhân hẳn là sẽ trách tội bọn ta làm việc không tận lực.”

A?

Mấy Huyết tộc cao cấp ở xung quanh nhìn nhau, đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Bọn họ nghe không hiểu.

Công tước Bellamy vẫn luôn đều như vậy, tư duy vượt trội một cách đáng sợ.

Không ai đuổi kịp.

“Bellamy, ngươi lại muốn làm gì?”

Một trong tam đại trưởng lão thị tộc Ramoel, Longfellow, phụ trách cảnh giới an toàn khu vực bên ngoài, sau khi nhìn thấy Bellamy đến thì đi lại.

Bị giam giữ ở Ám ngục máu mấy nghìn năm, hắn chưa từng nhìn thấy Bellamy, nhưng cũng có nghe nói qua.

“Không có gì, ta chỉ là cảm thấy, chủ nhân mà biết được chúng ta lãng phí khí tức thế giới chết mà hắn vất vả đem về như thế này sẽ rất tức giận.”

Trên mặt Bellamy khẽ nở nụ cười, khiến người khác không thể hiểu được nàng rốt cuộc đang nghĩ cái gì.

Sinh mệnh bây giờ của nàng đều kí thác trên người Phương Hằng, dĩ nhiên là muốn biểu hiện nhiều một chút.

Longfellow cau chặt mày lại: “Có ý gì? Khí tức thế giới chết lại là cái gì?”

“Chính là khí tức thế giới chết, sản vật đặc hữu của thế giới chết, ta từng nhìn thấy trên điển tích.” Bellamy giơ tay chỉ về phía đường hầm lỗ hổng không gian ở bên cạnh, sắc mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc: “Những khí tức này sở hữu lực lượng lớn mạnh, cứ để cho bọn chúng khuếch tán ra bên ngoài thế này thì quá là đáng tiếc.”

Longfellow lắc đầu nói: “Đừng có tự làm theo ý mình, Bellamy, chủ nhân chỉ bảo chúng ta phụ trách vận chuyển ma pháp trận.”

“Tình huống khẩn cấp, lúc chủ nhân dặn dò chúng ta làm việc không thể nào nói được tường tận từng việc, chúng ta nên san sẻ giúp chủ nhân mới phải.”

Nói rồi, Bellamy quay đầu nhìn Atiya ở bên cạnh: “Ngươi nói có phải không, Atiya?”

Atiya nhìn thấy Bellamy từ nơi xa, vừa mới đi đến muốn chào hỏi.

Nghe cuộc đối thoại của hai đại lão, còn bỗng nhiên bị hỏi, Atiya chần chừ một chút.

Nàng nhìn Công tước Bellamy, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy vô cùng kì quái.

Lúc trước, Huyết tộc cho dù sắp bị diệt tộc Bellamy cũng không quan tâm cho lắm.

Bây giờ sao lại đột nhiên hăng say làm việc rồi?

Bị Công tước gọi tên, Atiya nhất thời không biết nói gì, nàng gật đầu: “Quả thực, lúc chủ nhân bố trí nhiệm vụ vô cùng vội vàng, hắn bảo chúng ta thương lượng toàn quyền xử lý, Công tước đại nhân, ngươi có ý tưởng gì sao?”

Longfellow cau mày nói: “Bellamy, nói đi, ngươi muốn làm thế nào? Nếu như có lợi cho chủ nhân, Viện trưởng lão bọn ta dĩ nhiên sẽ không phản đối.”

“Rất tốt, khí tức thế giới chết vô cùng hiếm có, chúng ta nghĩ cách tập trung nó lại.”

Longfellow nói: “Tập trung thế nào?”

Bellamy lại một lần nữa lộ ra nụ cười, nói ra từng chữ: “Ám ngục máu.”

Lông mày Longfellow cau lại, nghiêng đầu nhìn Atiya ở bên cạnh.

Atiya cũng là bộ dạng đột nhiên vỡ lẽ.

Đúng rồi! Ám ngục máu!

Bellamy lại một lần nữa liếm môi theo quán tính, vẻ mặt nghiêm túc, tiếp tục nói: “Ta khống chế khí tức thế giới chết không bị rò rỉ ra bên ngoài, Viện trưởng lão điều khiển Ám ngục máu hấp thụ khí tức.”

Longfellow lập tức hiểu ra ý của Bellamy, giơ tay truyền đạt mệnh lệnh về phía Huyết tộc: “Viện trưởng lão nghe lệnh, lập tức chuyển hết người bên trong Ám ngục máu đi, tạm thời di chuyển bọn họ! Chuyển huyết nguyên chi tinh đến đây! Ngay lập tức!”

Hành lang Trầm Luân.

Phương Hằng dẫn đầu đoàn đội hội nghiên cứu vong linh suốt đường vừa đi vừa nghỉ, khoảng cách hơn một nghìn mét tiêu tốn của đám người gần một tiếng mới khó nhọc đi hết.

Phía trước, cánh cửa hài cốt thông đến khu trung tâm đang mở rộng.

Khí tức màu đen dày đặc tuôn ra từ bên trong, lại không ngừng bị lỗ hổng không gian của tấm đá ma pháp trận mở ra truyền dẫn tiến vào thế giới trò chơi.

Bên trong khu trung tâm vẫn hoàn toàn đen kịt, khiến người ta rất khó không thể nào nhìn rõ tình hình bên trong.

Trong đồng tử của Phương Hằng hiện lên một lớp ánh sáng màu đỏ, ánh mắt vội vàng tìm kiếm bên trong đại sảnh trung tâm.

Đạo sư Pushy đâu?

Tìm thấy rồi!

Góc khuất bên phải của đại sảnh, Pushy dựa vào bức tường, ngã trên mặt đất.

Trông có vẻ rất gay go.

Trong lòng Phương Hằng thấy nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment