Huyết dịch lúc trước chảy ra rơi trên đất từ trong vết thương của Lý Hổ được kéo lại, nhanh chóng tụ tập về phía Phương Hằng.
Huyết dịch ngưng tụ thành một đống nhỏ to cỡ ngón tay cái, tập hợp ở chính giữa lòng bàn tay Phương Hằng.
“Vù!”
Phương Hằng giơ tay ra vung một phát về phía trụ đá.
Một đống huyết dịch nhỏ đã rơi trên trụ đá.
“Vù!”
Nhận được sự kích thích của huyết dịch, trụ đá phát sáng rực rỡ.
Lúc trước Phương Hằng đã phát hiện, lực lượng của huyết dịch bên trong cơ thể Lý Hổ cực kì dồi dào, một giọt máu tương ứng với mấy ngàn giọt của người bình thường!
Cái này…
Mấy Huyết tộc phụ trách vận hành nghi thức vận chuyển nhất thời đều ngây người.
Còn có thể chơi như thế này sao?
Phương Hằng cau mày, hét lớn: “Nhanh!”
Các Huyết tộc cử hành nghi thức lập tức hồi hồn trở lại, bọn họ ý thức được trong huyết dịch của Lý Hổ ẩn chứa lực lượng huyết dịch cực kì dồi dào, lại lần nữa tập trung tinh thần tiến hành nghi thức giải trừ phong ấn.
“Ha ha ha! Huynh đệ! Ngươi thật là ngầu! Ta phục rồi!”
Micah đang dây dưa với hai tinh anh của tổ điều tra khác, nhìn thấy Phương Hằng phục hồi năng lực một cách kì dị thì giật nảy mình, lại nhìn thấy Phương Hằng dùng máu của Lý Hổ để giải trừ phong ấn, không nhịn được mà rút tay ra biểu dương Phương Hằng.
‘Cái mẹ nó…”
Lý Hổ nhìn thấy kẻ địch lại còn dùng máu của mình để tiến hành nghi thức quỷ dị nào kia, lửa giận trong lòng đã không kiềm chế nổi, giơ tay hất Trúc Thư ở bên cạnh ra, không quan tâm sự ngăn cản của Trúc Thư, nhanh chân xông thẳng về phía Phương Hằng.
“Ha, can đảm lắm.”
Phương Hằng cười nhẹ một tiếng, quay người chính diện hướng về phía Lý Hổ.
Nắm đấm va chạm khi trước, hắn ít nhiều nắm bắt được thực lực của Lý Hổ, bước chân cùng xông về phía Lý Hổ, giữa đường thân hình đồng thời nhanh chóng phân chia thành hai bóng người.
Kỹ năng kèm theo Thánh khí Huyết tộc - Phân thân huyết ảnh!
Hai bóng người phân chia ra một trái một phải đồng thời lao về phía Lý Hổ.
Lý Hổ nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này cảm thấy giật mình.
Kỹ năng loại huyễn ảnh?!
Kinh nghiệm thực chiến của Lý Hổ không thiếu, nhanh chóng phân biệt hai Phương Hằng kia cái nào là thật cái nào là giả.
Hai bóng người dường như bề ngoài và động tác gần như hoàn toàn giống nhau, hắn hoàn toàn không thể nào phân biệt.
“Lý Hổ, đó là hiệu quả của Thánh khí Huyết tộc, cả hai đều là thực thể!” Trúc Thư ở phía sau nhìn thấu thực thể hóa phân thân của Phương Hằng, lớn tiếng nói: “Nhất định phải cẩn thận!”
“Huyết tộc đê tiện! Còn có chiêu gì! Cứ việc đến đi!”
Trong mắt Lý Hổ tràn đầy màu máu, phát ra một tiếng quát lớn, giơ nắm đấm lên mạnh mẽ đánh về phía mặt đất.
“Rầm!!”
Nắm đấm đánh ra trên mặt đất một quyền ấn rất lớn, đường vân rạn nứt nhanh chóng men theo quyền ấn hướng ra xung quanh, nhanh chóng lan rộng ra!
Liệt địa chi ngục!
Dưới chân Phương Hằng mạnh mẽ truyền đến cảm giác rung lắc và cảm giác nguy cơ kịch liệt.
“Rầm! Rầm rầm!”
Gai nhọn sắc bén không ngừng đâm lên từ mặt đất dưới chân.
Vô số gai nhọn đâm vào phân thân không né kịp của Phương Hằng!
Lý Hổ thu quyền lại rồi ngẩng đầu lên, bỗng nhiên đồng tử hơi co lại.
Một người còn lại đâu rồi?
Di chuyển tức thời?!
“Xùy!”
Khóe mắt của Lý Hổ quét được một bóng người, quay đầu lại, vung nắm đấm lên mạnh mẽ đấm một đấm về phía bóng người xuất hiện phía sau.
“Rầm!!”
Một đấm chắc nịch đánh trúng vai Phương Hằng, cả người Phương Hằng lại lần nữa bay ngược ra ngoài.
Tương tự, vi của hắn cũng bị nắm đấm của Phương Hằng va vào một cách quyết liệt.
Lý Hổ cắn chặt hàm răng, lùi mấy bước về phía sau.
Cực kì khó chịu!
Trước đó vội vàng nghênh chiến, cú đấm này hắn đã dùng bảy phần lực, tổn thương đối phương nhận phải hoàn toàn không nặng như lần đầu tiên, ngược lại vị trí vai bên phải lại bị Huyết Nhận của Phương Hằng rạch ra một lỗ máu!
Vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới, bây giờ cả cánh tay phải của hắn đều đã tê tái một cách mãnh liệt, trong vết thương vừa nãy nổ ra lại tuôn ra lượng lớn máu tươi.
Điều khiến Lý Hổ lòng như lửa đốt hơn là, huyết dịch không ngừng tuôn ra từ lỗ máu trên vai ngưng tụ về phía giữa không trung mà Phương Hằng đang đứng.
“Mẹ nó! Huyết tộc đê tiện! Ngươi dám!”
Trán của Lý Hổ nổi gân xanh lên, dưới chân khẽ rung động.
“Đừng động đậy!”
Trúc Thư không biết xuất hiện ở bên cạnh Lý Hổ từ khi nào, sắc mặt của nàng nghiêm trọng, ngẩng đầu nhìn Lý Hổ, trong mắt tràn đầy ý cảnh cáo, lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không muốn lại tiếp tục nghỉ dưỡng nửa năm, lập tức ngừng giải phóng kỹ năng của ngươi.”
Lý Hổ cắn chặt răng hàm.
Nếu như không phải bây giờ hắn còn đang trong giai đoạn hồi phục, thì làm sao có thể bị một Huyết tộc trong trò chơi cấp thấp trêu đùa như thế này?
“Phốc!”
Giữa không trung, Phương Hằng lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài nôn ra một ngụm máu.
Thân thể bị thương nặng có được hiệu quả của bất tử hóa nhanh chóng lành lại, sau khi nôn ra máu tụ chợt cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
Đáng tiếc, huyết dịch của tự thân Huyết tộc không thể nào giúp đỡ mở phong ấn, ít nhiều có hơi lãng phí.
Mũi chân của Phương Hằng ở phía sau trên tường đá một chút, nhanh chóng lao về phía tế đàn, đồng thời giơ tay, vung huyết dịch tươi ban nãy mới thu được từ trên người Lý Hổ về phía bên phải.
“Bộp!”
Một nắm huyết dịch lớn cướp được từ trên người Lý Hổ lại một lần nữa bị vung lên tế đàn.
Cả tế đàn tỏa ra ánh sáng màu đỏ rực rỡ hơn.
Phương Hằng nhanh chóng đáp đất xong thì đi về phía tế đàn, hỏi: “Đã được chưa?”