Trên trán Micah chi chít mồ hôi, quay đầy nhìn Phương Hằng đang điềm nhiên như không.
Cái này còn phải nói?!
Ngươi tưởng rằng ai cũng như ngươi?
Lúc trước bị Lý Hổ của Liên Bang đuổi cho chạy, Micah bị thương không nhẹ, cho đến bây giờ hành động vẫn bị hạn chế.
Micah miễn cưỡng hít một hơi thật sâu, bước chân chậm lại, nói: “Kẻ địch rất mạnh, may mà có ngươi giành lấy cho bọn ta chút thời gian, nói chung là miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ, đã mở được phong ấn bước đầu.”
Phương Hằng gật đầu.
Lần trước lúc đánh nhau với tổ điều tra Liên Bang thực lực của hắn vẫn khá yếu, rất khó có thể ước lượng được thực lực cụ thể của tổ điều tra.
Trải qua lần này, Phương Hằng xem như là đã có chút phán đoán về thực lực của đội điều tra.
Hắn vốn còn cho rằng người chơi tinh anh đến từ trong trò chơi cao cấp hơn đều là quái vật thần tiên.
Bây giờ xem ra cũng tạm vậy.
Không phải kiểu chèn ép như trong tưởng tượng của Phương Hằng.
Tiểu đội năm người đoàn tinh anh của đối Phương, ba người trong đó với hầu tước bình thường đánh nhau theo từng đôi, cuối cùng có một người mạnh hơn một chút, cũng chỉ là đánh tay ngang với mình.
Trước mắt một phần thân xác tàn dư của Quân vương đã vào tay, một cứ điểm bí mật của Huyết tộc cũng đã bị tiêu diệt.
Phương Hằng chuẩn bị đi theo cùng Micah tiếp xem thử, thăm dò một chút tình hình cụ thể của Huyết tộc.
Nghĩ rồi, Phương Hằng ngẩng đầu hỏi: “Vậy chúng ta bây giờ đi đâu?”
“tế đàn bị hủy, chúng ta chỉ có thể khởi động kế hoạch dự bị tìm một tế đàn khác mở phong ấn tầng hai thân xác tàn dư của Quân vương.”
Mười hai tài phiệt vì ngày này đã chuẩn bị rất lâu, dĩ nhiên cũng có kế hoạch dự bị.
Trước mắt cục diện này cũng đã được suy nghĩ đến trước.
Micah gật đầu nói: “Thân xác của Quân vương Huyết tộc bị phong ấn không thể nào thông qua thông đạo dịch chuyển, cho nên bọn ta cần tự mình đưa thân xác tàn dư qua bên đó hoàn thành bước mở phong ấn tiếp theo.”
Nói rồi, Micah nhìn thân xác tàn dư của Quân vương Huyết tộc mà Phương Hằng cầm trên tay, chần chừ một chút.
Trước mắt thân xác tàn dư của Thân vương Huyết tộc ở trong trạng thái bị phong ấn, bên ngoài nhìn vẫn giống như một khối đá lớn ở giữa có hơi uốn lượn.
“Sao thế? Không tin ta? Được, đổi là ngươi bảo quản cũng được.”
Phương Hằng rất là hào phóng đưa khối đá trên tay về phía Micah.
“Không, không phải là không tin, ta chỉ là…”
Micah nói rồi thử giơ tay ra, phải rất cố gắng mới cầm lấy được khối đá chuẩn bị nhận lấy.
Phương Hằng khẽ nhếch miệng lên, bỗng chốc buông tay.
Micah lập tức kinh hãi!
Khối đá nặng hơn gấp vài chục lần so với hắn vốn tưởng tượng.
Nặng vậy sao!?
Micah không lường được rằng khối đá nặng đến vậy, cộng thêm nửa bên phải của cơ thể vốn đã bị thương, tiếp đó không cầm nổi mà bị tuột tay.
“Tùng!”
Một mặt của khối đá đập mạnh trên mặt đất, thậm chí còn đập ra một cái lỗ lõm xuống.
“Uhm….”
Thân thể tàn dư bị phong ấn lại nặng đến thế sao?
Hắn sao mà lại cầm lên một cách nhẹ nhàng như thế?
Micah đánh giá trên dưới Phương Hằng, trong lòng thầm nói Phương Hằng và quái vật Liên Bang lúc trước gặp phải cũng đều là một chủng loại.
Người sinh tồn trong thế giới hiện thực thực sự đều đáng sợ như vậy sao?
Phương Hằng nhẹ nhàng cầm một đầu của tấm đá lên, nhíu mày nhìn Micah: “Hử?”
“Khụ khụ.”
Micah khẽ ho một tiếng, che giấu sự xấu hổ, giải thích: “Vẫn là ngươi tiếp tục cầm đi, ta chỉ là một chút thân xác tàn dư của Quân vương đại nhân có phải là có chịu ảnh hưởng hay không.”
“Ồ, cũng đúng.”
Trong lòng Phương Hằng cười thầm, lặng lẽ cầm khối đá lên một lần nữa.
“Tăng nhanh tốc độ đi.” Micah gật đầu nói: “Bọn ta đã sắp xếp tiếp ứng ở bên ngoài trước, có người sẽ đưa chúng ta đến điểm dịch chuyển, hi vọng Liên Bang sẽ không tiếp tục đuổi đến ở giữa đường.”
Trong lòng Phương Hằng khẽ động.
Lại còn có điểm dịch chuyển?
“Được.”
Phương Hằng đồng ý một tiếng, nhanh bước đi theo.
Một lối ra khác của đường hầm bí mật đặt ở một bên khác của chân núi.
Liên Bang thiết lập tuyến phong tỏa ở xung quanh, nhưng tuyến phong tỏa như thế dĩ nhiên không ngăn cản được hai người Phương Hằng.
Hai người nhanh chóng phá ra một cái lỗ trên tuyến phong tỏa, nhanh chóng vượt qua tuyến phong tỏa, rất nhanh tìm thấy Huyết tộc sãn sàng chuẩn bị rút lui ở bên đường nhỏ.
“Chúng ta đi.”
Huyết tộc lái xe gật đầu, nhanh chóng lái xe đi xuống dưới núi.
Lúc đó, bên trong hang động.
Đợi đến khi tất cả mọi thứ bên trong hang động đều thu dọn xong xuôi, sĩ quan cấp cao mai phục ở trong Liên Bang mấy chục năm Phan Hướng Đông và ba mươi bảy nhân viên có liên quan bị tận diệt, Tô Thủ Cương lúc này mới đưa đoàn đội thuộc hạ tinh anh tiến vào hang động Huyết tộc.
“Ồ? Bị bọn họ đưa thân xác tàn dư của Quân vương Huyết tộc đi rồi?”
Nghe xong Trúc Thư tường thuật lại một lượt chuyện vừa mới xảy ra, Tô Thủ Cương sờ cằm, trong mắt lộ ra vẻ bất ngờ.
“Xin lỗi, đội trưởng, ta không cản được bọn họ.”
Lý Hổ cảm thấy lần này mình dẫn đội thất bại, sắc mặt hổ thẹn.
“Ừm, vết thương cũ của ngươi chưa lành, chuyện này không trách ngươi, là ta đã tính toán sai sức mạnh của kẻ địch.”
Tô Thủ Cương an ủi vỗ vai Lý Hổ.
Đội ngũ mang đến có ba nhánh, Tô Thủ Cương tự mình dẫn đội đi bắt Phan Hướng Đông, chi đội này của Lý Hổ đến đối phó Huyết tộc, một chi đội cuối cùng phòng ngừa Phan Hướng Đông chạy trốn.
Trong cả kế hoạch của Tô Thủ Cương, bắt được Phan Hướng Đông mới là quan trọng nhất.