Trái tim vẫn còn đang đập yếu ớt!
“Ha, vận may không tệ, xem ra kế hoạch của chúng ta đã hoàn thành rồi.”
Lão Hắc vừa chậm rãi nói, vừa lấy ra từ trong túi một đôi găng tay màu đen và mang nó vào.
Hắn đi từng bước một về phía trước, đồng thời không quên quay đầu nhìn Phương Hằng đang đứng một bên: “Đi theo ta.”
Lão Hắc đi tới cái hố, sau đó hắn trực tiếp nhảy xuống và tiến lại gần chỗ trái tim của Quân vương Huyết tộc.
Phương Hằng thấy vậy thì cũng lập tức nhảy xuống cái hố, rồi nhìn Lão Hắc, hỏi: “Ta suy nghĩ cả nửa ngày, hóa ra mục tiêu của ngươi là xác của Quân vương Huyết tộc.”
“Đúng vậy, trái tim máu của Quân vương Huyết tộc là vật liệu cao cấp, chỉ có duy nhất một cái, nó có thể bán ra với cái giá rất tốt, bận tới bận lui, chịu cực lâu như vậy rồi, ít nhiều gì cũng phải kiếm một chút lợi ích chứ, nhưng trái tim cũng chỉ là phần tặng kèm mà thôi, phần chính thật sự còn nằm ở phía cuối.”
Trong lúc đang nói chuyện, Lão Hắc đã tiến lại gần trái tim Quân vương Huyết tộc.
Lão Hắc đặc biệt bước chậm lại và tỏ ra vô cùng cẩn thận.
Cứ như trái tim của Quân vương có hơi kiêng dè với đôi găng tay của Lão Hắc vậy, khi những xúc tu ở vòng ngoài trái tim chạm đến đôi bao tay thì nó nhanh chóng rụt lại giống như gặp phải khắc tinh vạy.
Lão Hắc cẩn thận cầm trái tim của Quân vương Huyết tộc lên.
Kế đến, hắn liếc mắt nhìn sang Công tước Huyết tộc Triệu Thái ở một bên.
Triệu Thái bỗng chốc mở mắt ra.
Lúc hắn thấy được cảnh Lão Hắc đang ra tay với trái tim của Quân vương Huyết tộc, thì hắn lập tức nghĩ thông suốt toàn bộ sự việc.
Hóa ra là Lão Hắc!
Là hắn đã âm thầm động tay động chân với 'Tế phẩm', nên mới dẫn tới việc tế phẩm thức tỉnh sớm rồi gây ra vụ nổ kì lạ trước đó!
“Là ngươi!”
Triệu Thái nhìn chằm chằm vào Lão Hắc, như thể muốn nuốt sống hắn vậy.
“Ha ha, là ta, nhưng mà bây giờ mới biết thì đã muộn rồi.”
Lão Hắc nói xong thì quăng trái tim máu của Quân vương mà hắn đang cầm trên tay về phía Triệu Thái.
“Bộp…”
Trái tim rớt ngay bên cạnh Công tước Triệu Thái.
“Soạt soạt soạt!”
Những xúc tu mỏng lại vươn dài ra từ xung quanh trái tim và chúng nhanh chóng lao về phía cơ thể Công tước Triệu Thái.
Cả trái tim bò lên phần cơ thể bị tàn phá của Công tước Triệu Thái mà đi tới chỗ ngực.
“Phập! Phập phập!”
Những chiếc xúc tu bắt đầu đâm mạnh vào trái tim của Công tước Triệu Thái.
đôi mắt của Công tước Triệu Thái lập tức giãn ra, đôi mắt hắn cũng giăng đầy tia máu.
Nửa thần cơ thể bên phải của hắn vốn đã bị nổ tung mất nhanh chóng lành lại và mọc ra với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Lão Hắc bước nhanh về phía trước, tách miệng của Triệu Thái ra đổ một lọ thuốc màu đen vào trong miệng của hắn.
Sau khi đã làm xong, Lão Hắc lại lấy ra một ống kiêm tiêm không biết từ đâu ra.
“Soạt!”
Lão Hắc vung tay lên và dùng kim đâm vào trái tim của Quân vương Huyết tộc đang lộ ra ngoài, sau đó hắn rút lấy một ống máu màu đen nhiều khoảng chừng ngón tay cái từ bên trong trái tim.
Sau khi liên tục rút ra ba ống máu từ tim, Lão Hắc mới lui về sau vài bước rồi quăng một ống máu màu đen về phía Phương Hằng.
“Chia năm năm, mỗi người một lọ, còn cái lọ kia thì để dùng cho kế hoạch tiếp theo, theo tính toán đầu tư của ngươi, nếu ngươi không cần thì ta có thể bỏ ra 3000 điểm chủ thần để mua nó.”
Món đồ này đáng tiền như vậy à.
Phương Hằng quan sát mẫu máu màu đen ở trên tay một chút rồi giấu nó ở trên người.
Sau đó hắn lại nhìn trái tim đang bám ở trên người của Công tước Triệu Thái, hỏi: “Vậy thôi à? Xong rồi? Ngươi không rút thêm nữa sao?”
Trong lòng Phương Hằng thầm nói suy cho cùng thì da mặt của Lão Hắc cũng mỏng.
Cái này mới bắt đầu, trước đây lúc hắn rút mẫu ở trong trò chơi, lần đó không phải là rút đến chết à.
“Không được, ta không thể rút thêm nữa, vụ nổ vừa nãy đã làm lực lượng trái tim sắp cạn kiệt rồi, bây giờ mà tiếp tục rút thì ta sợ rằng trái tim sẽ lại tiến vào trạng thái ngủ đông, đến lúc đó sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, kế hoạch tiếp theo còn phải phụ thuộc vào nó đấy.”
“Ha.”
Phương Hằng nghe vậy thì cảm thấy hứng thú, hắn nhìn Lão Hắc: “Vậy kế hoạch kế tiếp của ngươi là gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn có được truyền thừa của Quân vương Huyết tộc?”
“Không, ta biết rất rõ vị trí của mình, dã tâm của ta không lớn như vậy.”
Lão Hắc lắc đầu một cái và theo Phương Hằng lùi về phía sau mấy bước.
“Ta chỉ muốn kiếm thêm nhiều lợi ích để kiếm một chút tiền thôi, truyền thừa của Quân vương Huyết tộc quá phiền phức, ta làm không được, nếu như mọi thứ đều thuận lợi, chúng ta có thể nghĩ cách trộm cổ quan tài đang ngủ say của Quân vương Huyết tộc… Ở trong đó còn cất giấu một bí mật vừa đủ…”
Phương Hằng nghe Lão Hắc nói lải nhải, nhưng ánh mắt của hắn vẫn nhìn trái tim đang bay lơ lửng.
Từ sau khi hắn nghe nói vẫn có thể trực tiếp hấp thụ lực lượng từ phần cơ thể khiếm khuyết của Quân vương Huyết tộc, thì một ý tưởng đầy cám dỗ đã tồn tại ngay trong đầu Phương Hằng.
“Nếu ngươi không cần, vậy không phiền cho ta trái tim nhé.”
Lão Hắc đang suy nghĩ thì chợt sững sờ, hắn quay đầu nhìn Phương Hằng, trong mắt còn lộ ra ý tìm kiếm.
“Ngươi.”
Trái tim của Quân vương Huyết tộc có lực lượng cường đại.
Ai mà không muốn chứ?
Lão Hắc đã cân nhắc vô số lần việc trực tiếp cướp đoạt nó từ trong tay Huyết tộc.