Chiếc xe buýt để lại một vết phanh xe dài trên mặt đất.
Được rồi!
Thể Tyrant dung hợp!
Cuối cùng cũng được nhìn thấy các ngươi trong thế giới thực rồi!
Phương Hằng cúi đầu nhìn thời gian, hơn bốn mươi phút đã trôi qua kể từ khi hắn và Micah chia tay.
Về lý thuyết, bây giờ quay trở lại có thể đuổi kịp.
“Lão Hắc, ta đi trước một bước, các ngươi theo sau.”
Tốc độ chạy nước rút của thể Tyrant dung hợp chắc chắn nhanh hơn tốc độ của xe buýt.
Hơn nữa, zombie còn có đặc tính không biết mệt mỏi, chạy tẹt ga cũng không cần thở.
Nói xong, Phương Hằng đã mở cửa xe buýt rồi lao ra ngoài.
Mũi chân chạm đạp nhẹ lên mặt đất, Phương Hằng dễ dàng bám vào phía sau lưng thể Tyrant dung hợp.
“Xì xì xì…”
Dây leo kéo dài từ phía sau lưng thể Tyrant dung hợp cố định chắc Phương Hằng.
“Chúng ta tập hợp ở điểm tập kết Huyết tộc.”
Phương Hằng vẫy tay với Lão Hắc.
Các thể Tyrant dung hợp lại phóng đi.
Lính đánh thuê do Lão Hắc thuê nuốt nước bọt, thực sự bị sốc trước cảnh tượng trước mắt.
Hắn quay lại nhìn Lão Hắc ở khoang xe phía sau, môi giật giật: “Ông chủ, bọn ta...”
“Người trẻ bây giờ chính là dám làm.”
Lão Hắc lắc đầu, rồi nói: “Mau lên, chúng ta cũng sẽ đuổi theo.”
……
Khu Tranh Hà, núi Tiên Vũ.
Khu thắng cảnh tự nhiên cấp 5A phía Bắc Liên Bang.
Mười hai tài phiệt đã thiết lập một trong những điểm tập kết trong khu vực nghi lễ của Bắc Liên Bang.
Dưới chân núi, Micah dẫn một nhóm Huyết tộc gấp rút lên đường.
Sắp điên rồi!
Cả một đường, vô số truy binh đuổi theo phía sau.
Không những người của Liên banng đuổi theo, ngay đến những tổ chức đội nhóm người chơi không quen biết cũng đuổi theo phía sau muốn hưởng ké lợi ích.
Anh hùng thất thời, dễ gặp bọn tiểu nhân hiếp đáp mà!
Micah với nhóm Huyết tộc vừa bị một phen Rior tự nổ, tình trạng của bọn họ vốn không được tốt, dọc đường còn phải kéo theo “tế phẩm” dở sống dở chết cùng với cánh tay trái nặng nề của Quân vương Huyết tộc, tốc độ hành động ngày càng bị kéo chậm lại.
Cả một đường gập ghềnh vất vả.
May thay, trên đường đi các Huyết tộc cấp cao không ngừng từ mọi hướng đến chi viện, vậy mới miễn cưỡng chống đỡ được đến bây giờ.
Lưng của Micah sớm đã ướt đẫm mồ hôi.
Trước mắt thấy rằng không dễ gì đi được đến chân núi núi Tiên Vũ, hai Hầu tước Huyết tộc ở phía trước đang bay về phía hắn.
Nói chung, quân tiếp viện vẫn là đến rồi.
Micah thở phào nhẹ nhõm, còn vui mừng vì thấy vận may của mình không tệ.
Khi đang trên đường đi, Micah đã phái một số Huyết tộc đến điểm tập kết khu nghi lễ núi Tiên Vũ trước để kêu gọi, tìm kiếm chi viện.
Hầu tước của Huyết tộc Funter đến tiếp ứng đã từng gặp Micah vài lần, cười nói với hắn: “Micah, nhếch nhác như vậy sao?”
Micah đến sức mà cười nói cũng không có, lắc đầu nói: “Truy binh rất nhiều, các ngươi cẩn thận một chút.”
“Biết rồi, còn lại cứ giao cho bọn ta, người của Viện trưởng lão đang đợi ngươi ở phía trước, bọn họ đã chuẩn bị xong nghi thức rồi.”
“Ừm.”
Micah gật gật đầu, không nói nhiều nữa, dẫn theo đám binh còn lại kéo cái thân tàn của Quân vương Huyết tộc leo lên lối vào của bức tường đá ở lưng chừng núi.
Bên trong hang động, một nhóm Viện trưởng lão đã đợi ở cửa từ lâu.
Sau khi nhìn thấy đám người Micah đến, đám Huyết tộc lập tức hỗ trợ đưa Công tước Triệu Thái đang hấp hối qua đó, dơ lên cao, rồi đưa vào huyết trì đã chuẩn bị từ trước.
Cả người Công tước Triệu Thái đều chìm trong huyết trì.
“Bắt đầu nghi thức!”
Trưởng lão Huyết tộc ngồi trước nghi thức chính, tập trung tinh thần vào đó.
Một vòng với hơn mười tên Huyết tộc hợp tác xung quanh, nghi thức trung tâm bắt đầu hoạt động.
“Bì bõm bì bõm…”
Hàng loạt bong bóng nổi lên từ huyết trì.
Dưới sự bơm máu vào, tim của Quân vương Huyết tộc bắt đầu dần ổn định.
Cuối cùng cũng đã xử lí ổn thỏa trước khi dị biến!
Lúc này, tảng đá lớn trong lòng Micah cuối cùng cũng được buông xuống, sau đó là cảm giác mệt mỏi vô cùng vô tận ập đến.
Hắn quay đầu lại nhìn một vị trưởng lão khác của Viện trưởng lão, hỏi: “Đúng rồi, sao không thấy Công tước đại nhân vậy?”
“Ngươi đến muộn một bước rồi, chân phải của Quân vương đã hoàn tất mở phong ấn, hơn hai mươi phút trước Công tước đại nhân đã đích thân hộ tống “tế phẩm” quay về Vùng đất sơ khai rồi.”
Vì lực lượng tác chiến chính của Liên Bang đã bị vụ Thân vương Huyết tộc trực diện tấn công thành phố thu hút qua đó rồi, nên vận may của khu vực nghi thức này cũng xem là không tệ, vẫn luôn không bị Liên Bang chú ý đến.
Bọn họ đã cực kỳ thuận lợi giải trừ phong ấn trên cái thân tàn của Quân vương, sau đó Công tước sẽ ngay lập tức quay về Vùng đất sơ khai cùng với vật hiến tế.
Đối với Micah, đây là tin tốt duy nhất mà hắn nhận được sau khi bước vào thế giới thực.
Đám Huyết tộc dự tính không ôm nhiều hy vọng có thể thu thập hết toàn bộ xác của Quân vương Huyết tộc, nhưng tình thế hỗn loạn hiện tại quả thực nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Nhân loại thực là một bầy sinh vật đa dạng hóa.
‘Gậy chọc cứt’ thực sự quá nhiều.
Cả một đường vật lộn liều mạng chiến đấu, Micah đã mệt rã rời, hắn dựa lưng vào bức tường đá bên cạnh, nhắm mắt lại, cố gắng phục hồi sức lực.
Ước chừng đã mười phút trôi qua, một vị trưởng lão Huyết tộc đi tới trước mặt Micah, trầm giọng nói: “Hầu tước đại nhân, tình hình của 'tế phẩm' đã dần ổn định, nguồn cung cấp máu ở đây đang thiếu hụt, vì an toàn, chúng ta đề nghị ngay lập tức gửi nó trở lại Vùng đất sơ khai.”
“Ừm….”