Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1262 - Chương 1263: Nổ Ra (2)

Chương 1263: Nổ ra (2)

Phương Hằng chỉ muốn thầm chửi người.

“Ta đề nghị ngươi phải nhanh chóng đưa ra lựa chọn, vứt bỏ những Huyết tộc này, ta còn muốn đến vùng đất sơ khai để xem có thể lấy được quan tài hay không...”

Ơ? hình như…

Phương Hằng không chăm chú nghe lời Lão Hắc nói, hắn nheo mắt lại và đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

Hắn ngắt lời Lão Hắc và hỏi: “Lão Hắc, chắc là Thân vương Huyết tộc không biết chuyện ngươi phản bội đúng không?”

“Không rõ, nhưng chắc chắn có nghi ngờ ta.”

Phương Hằng trầm ngâm hỏi: “Lão Hắc, ngươi cảm thấy đoàn tinh anh của cục kiểm tra Liên Bang liệu có đánh với Thân vương không?”

Lão Hắc dừng lại vài giây, nhận ra Phương Hằng đang suy nghĩ điều gì, hắn lập tức mỉm cười.

“À…”

Thằng nhóc này vẫn tham lam như ngày nào.

“Ta có thể thử xem sao, nhưng làm như vậy sẽ rất nguy hiểm, ngươi phải chuẩn bị tinh thần mất tất cả.”

“Lão Hắc, ta tin ngươi, dựa vào thực lực của ngươi, dụ bọn họ đánh nhau cũng không phải chuyện khó nhỉ?”

Phương Hằng đang định nói tiếp, nhưng bộ đàm xuất hiện quấy nhiễu và buộc bị gián đoạn.

Micah vội vã hỏi: “Tình hình thế nào? Lão Hắc nói sao?”

“Giản tiên sinh đã để Thân vương Huyết tộc dẫn đội tới chi viện, chúng ta ở tại chỗ chờ đợi, nhân tiện cầu cho Liên Bang không tấn công nhanh như vậy.”

Nghe những gì Phương Hằng nói, các Huyết tộc đã sa sút tinh thần đột nhiên như được cải tử hoàn sinh.

Thân vương đích thân gia nhập chiến trường, muốn giải quyết đám Liên Bang mai phục bên dưới chắc chắn không thành vấn đề!

Phương Hằng nhìn hai vị trưởng lão của Viện trưởng lão Huyết tộc: “Trước khi Thân vương tới, chúng ta thử ổn định ‘vật tế’, kéo dài thêm thời gian, cứ bắt đầu nghi thức trước, còn huyết dịch thì sẽ nghĩ cách sau!”

“Vâng.”

Không biết từ lúc nào, các Huyết tộc đã bất giác chấp nhận sự thật rằng Phương Hằng đã trở thành lãnh đạo của họ.

Ba Hầu tước Huyết tộc đồng loạt gật đầu, kêu gọi các Huyết tộc kéo Nam bất tỉnh vào trong huyết trì của tế đàn.

...

Dưới chân núi, trong rừng rậm tưởng chừng như gió êm sóng lặng đã ẩn chứa gợn sóng.

Đoàn đội Liên Bang do Trương Nguyên Hưng chỉ huy đã mai phục dưới chân núi được mười lăm phút.

Sau thời gian chờ đợi đằng đẵng, cuối cùng đoàn đội năm tinh anh của cục kiểm tra Liên Bang đã đến.

Lương Nguyệt là người phụ trách tiểu đội tinh anh của tổng cục kiểm tra Liên Bang phía Bắc.

Trên đường đi, họ tình cờ gặp một nhóm Huyết tộc, khiến họ bị trì hoãn lâu hơn một chút.

Sau khi nghe Trương Nguyên Hưng giải thích về tình hình, Lương Nguyệt lập tức chuẩn bị dẫn người tấn công trực diện.

“Các vị à, ta đề nghị chúng ta đợi thêm một thời gian nữa.”

Lúc này Lão Hắc đột nhiên đứng dậy.

Lương Nguyệt liếc nhìn Lão Hắc.

Lần đầu tiên nhìn thấy Lão Hắc, nàng đã cảm thấy Lão Hắc không phải là người tốt.

“Ngươi là ai?”

“Cố vấn danh dự của Liên Bang trung ương, mọi người gọi ta là Lão Hắc, hiện giờ đang có một tin tức không tốt lắm, Thân vương Huyết tộc đang dẫn một lượng lớn Huyết tộc tụ tập ở đây.” Lão Hắc nói xong liền ngừng lại giây lát, quét mắt nhìn mọi người xung quanh: “Trong nham động có hài cốt của Quân vương Huyết tộc, ta tin rằng Thân vương Huyết tộc đến vì chuyện này.”

Thân vương Huyết tộc?

Sắc mặt của mọi người khẽ thay đổi.

“Tin tức của ngươi có đáng tin cậy không?”

“Đương nhiên.”

Lão Hắc tự tin gật đầu: “Nguồn tình báo của ta là từ Liên Bang trung ương, bọn ta đã cài người vào trong Huyết tộc.”

Lương Nguyệt và Trương Nguyên Hưng cau mày, cúi đầu suy nghĩ.

Phó chỉ huy Trần Thuận cảm thấy không hiểu liền hỏi: “Lão Hắc, nếu đúng như lời ngươi nói, chẳng phải chúng ta nên nhân cơ hội Thân vương chưa tới, mau chóng nghĩ cách công phá nham động của phía Huyết tộc và tìm ra hài cốt của Quân vương Huyết tộc sao?”

“Ta không khuyên mọi người nên làm như vậy. Huyết tộc có thể đã thiết lập một ma pháp trận cấp cao trong nham động, không dễ bị phá vỡ trong thời gian ngắn. Ta lo lắng rằng khi tấn công giữa chừng, chúng ta sẽ gặp phải cuộc tấn công của Thân vương Huyết tộc, khiến đoàn đội rơi vào tình cảnh khó khăn.”

Lương Nguyệt hơi do dự.

Dựa theo thực lực của đoàn đội Liên Bang, họ có thể ngăn chặn Thân vương Huyết tộc trong một khoảng thời gian, nhưng muốn giết chết hắn thì khó khăn hơn nhiều.

“Hay là thông báo cho cấp trên trước và đợi chỉ thị của cấp trên.”

Trương Nguyên Hưng đang nói chuyện thì đột nhiên cảm nhận được một dao động sức mạnh mãnh liệt đang đến gần từ phía xa.

Sức mạnh cường đại đó khiến Trương Nguyên Hưng không khỏi rùng mình.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trương Nguyên Hưng ngẩng đầu và nhìn xa.

Ở đằng xa, một đàn dơi trên bầu trời đang nhanh chóng tiếp cận họ.

Đội tác chiến của Liên Bang mai phục trong rừng rậm cũng cảm nhận được khí tức cường đại áp chế từ xa đến gần.

Lương Nguyệt trầm xuống.

Khí tức cường đại như vậy...

Thông tin của Lão Hắc không sai! Đó là Thân vương Huyết tộc!

Không ngờ hắn lại đến nhanh vậy?

“Lập tức phát tín hiệu cầu cứu, đó là Thân vương Huyết tộc.”

Trương Nguyên Hưng nhìn nhóm Huyết tộc đang tấn công giữa không trung, vung tay ra hiệu: “Tất cả! Tấn công!!”

Đoàn đội Liên Bang ẩn nấp trong rừng rậm đồng loạt giơ vũ khí và bắn vào nhóm Huyết tộc dày đặc ở trên cao.

“Bùm bùm bùm...”

Làn pháo dày đặc bắn vào không trung.

Bị tấn công từ trên cao, một số lượng lớn dơi bị thương và rơi xuống từ trên trời.

Sau hoảng loạn ban đầu, nhóm Huyết tộc lập tức điều chỉnh đội hình và lao xuống nhóm Liên Bang bên dưới.

Ở trung tâm đội ngũ, Thân vương Huyết tộc Loeb cảm thấy hơi bất ngờ.

Liên Bang dám mai phục bọn họ một cách chính diện sao?

Muốn chết hả!

Bình Luận (0)
Comment