Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1269 - Chương 1270: Lên Thuyền Giặc (2)

Chương 1270: Lên thuyền giặc (2)

Micah không ngăn cản đám người đến này.

Bất giác, đoàn đội ngày càng to lớn, ngay cả một tên Công tước Huyết tộc bị trọng thương cũng dẫn theo đoàn của hắn đến tham gia vào.

Phương Hằng cũng hơi hoang mang.

Hắn không ngờ tới mọi chuyện sẽ phát triển thành thế này.

Trong vòng không tới hai mươi phút ngắn ngủi, đội ngũ bành trướng nhanh chóng, đã hình thành một đoàn đội khổng lồ được tạo thành bởi hơn năm trăm tên Huyết tộc.

Phương Hằng có cảm giác giống như đang ở trên thuyền giặc.

Sao lại đột nhiên có cảm giác như bị đám Huyết tộc áp giải về vùng đất sơ khai vậy nhỉ?

Đang mải nghĩ, chuông điện thoại đột nhiên reo lên.

Là Lão Hắc gọi đến!

Phương Hằng nhận cuộc gọi: “Alo, là ta.”

“Làm tốt lắm, xem ra ngươi đã tẩu thoát thành công, nếu đoán không sai thì có lẽ ngươi đã xuất phát về vùng đất sơ khai rồi.”

“Hừ, đừng nhắc nữa, ngươi không biết tình cảnh bên ta đâu.”

Phương Hằng nhìn Micah bên cạnh một cái, trong lòng không ngừng kêu khổ.

Chạy đến vùng đất sơ khai là kế hoạch do hắn và Lão Hắc cùng vạch ra, ôm theo nỗi mong muốn qua bên đó để lôi kéo công lao.

Có điều dưới tình huống này thì, hắn trực tiếp dẫn theo hai phần tế phẩm đến vùng đất sơ khai ư?

Chẳng lẽ giao hàng không công?

Không giống với kế hoạch ban đầu cho lắm.

Phương Hằng nghĩ rằng những lúc đáng sợ sệt thì nên sợ sệt.

“Ta nghĩ rằng phải hủy kế hoạch thôi, ta đang tìm cách chuẩn bị chuồn đi, ta thấy đợt này thôi thì không thèm nữa.”

“Khà khà, phải vậy không?”

Đầu bên kia, Lão Hắc cảm thấy đang nghe một chuyện gì đó buồn cười, cười khà khà mấy tiếng, rồi nói tiếp: “Được thôi Phương Hằng, ta thì chẳng quan tâm, nhưng ngươi thật sự muốn từ bỏ sao?”

“Ý gì chứ?”

Phương Hằng ngờ vực, nói: “Bên vùng đất sơ khai có cả Thân vương Huyết tộc và Giản Mục Chi, còn đang giữ một phần hài cốt của Quân vương, sức mạnh tăng vọt, tỷ lệ chạy đi là quá nhỏ, không bằng nhân cơ hội này đi xem một số nơi khác, nói không chừng còn có thể lấy được chút hài cốt Quân vương Huyết tộc.”

“Đúng vậy, tình cảnh trước mắt quả thực là vậy, có điều, câu chuyện đã có biến đổi…”

Lão Hắc nói một nửa, ngừng một lúc mới nói tiếp: “Có điều ta báo cho người một tin, năm phút trước, giá giao dịch hài cốt Quân vương Huyết tộc ở chợ đen đã vượt quá 200 nghìn điểm Chủ thần.”

“Đm?”

Phương Hằng không kìm được quay đầu nhìn hai tên Tyrant dung hợp kế thừa bộ phần hài cốt của Quân vương Huyết tộc ở phía sau.

Ý là trên tay mình giờ đã nắm giữ 400 nghìn điểm Chủ thần?

Nếu như chạy đến vùng đất sơ khai giành thêm chút công thì….

Phương Hằng thừa nhận, hắn có hơi rung động rồi.

Ai ngờ rằng Lão Hắc ngập ngừng, nói tiếp về sau: “Giá cả của Quan tài Quân vương Huyết tộc giờ là 4 triệu.”

“Đm!!”

Giá cả gấp hai mươi lần?!

Phương Hằng bất ngờ.

Hắn không kìm được hỏi: “Vụ gì thế?”

“Không biết nữa.” Lão Hắc vô cùng thẳng thắn, thành thật đáp: “Lúc trước ta điều tra tài liệu thì nhận ra quan tài là một thứ đáng giá, vốn chỉ muốn sẵn tiện dắt dê, ai ngờ rằng ở chợ đen lại có người ra một cái giá cao đến vậy.”

Đang nói, Lão Hắc lại cười khà khà: “Vậy Phương Hằng à, bây giờ ngươi còn chuẩn bị chạy trốn nữa không?”

Chạy trốn? Chạy cái rắm!

Người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn, đã đến nước này rồi mà ngươi còn nói chuyện rút chạy với ta?

Phương Hằng lời ngay lý gian: “Lão Hắc, không phải chứ, ngươi muốn rút? Có phải nhút nhát quá rồi không?”

“Ha ha ha ha ha ha.”

Lão Hắc nghe thấy thì cười ha hả.

Phương Hằng nói: “Đừng cười nữa, nói chuyện chính đi, ngươi có kế hoạch gì?”

“Không có.” Lão Hắc cũng trở nên nghiêm túc: “Trận chiến bên ta đã kết thúc rồi, vừa nãy chi viện bên Liên Bang đuổi đến, Thân vương Huyết tộc bị thương nhẹ đã tẩu thoát, Bắc Liên Bang giờ đã nhận ra tầm quan trọng của hài cốt Huyết tộc.”

“Ngoài ra người của Liên Bang đã để lại dấu tích trên người các ngươi, ta và người của Bắc Liên Bang đang trên đường đuổi đến vùng đất sơ khai, chắc phải cần một ít thời gian mới đuổi kịp các ngươi, lần này ta giúp ngươi không ít, nên làm thế nào để có được cỗ quan tài thì phải xem chỗ ngươi rồi.”

Phương Hằng cau mày: “Nếu đã như vậy, không bằng giúp ta điều tra thêm tin tức về cỗ quan tài? Chợ đen ra giá cao như vậy, cảm giác không thỏa đáng lắm.”

“Chuyện nhỏ, có điều sau khi xong chuyện, ta cũng cần chút phí bỏ công.”

Phương Hằng dứt khoát cúp điện thoại, ánh mắt lần nữa bùng cháy.

Vốn ban đầu, chuyện chạy đến vùng đất sơ khai đoạt lấy hài cốt Quân vương Huyết tộc hắn chẳng có đủ tự tin.

Còn lúc này….

Mục tiêu đã đổi thành quan tài.

Thử đi!

Thử một lần lại không thiệt gì!

Vừa định nhét điện thoại vào túi, điện thoại lại run lên.

Ể? Là Mạc Gia Vĩ!

Nhìn hiển thị trên điện thoại, lòng Phương Hằng rúng rính, lập tức nhận nghe: “Alo? Lão Mạc?”

“Phương Hằng? Ngươi đi ra từ hành lang Trầm Luân rồi sao? Hiện giờ ngươi đang ở đâu, mọi thứ vẫn ổn chứ?”

Mạc Gia Vĩ sau khi rút khỏi trò chơi liền gặp phải vụ việc Huyết tộc xâm lược, theo đó bị chú ba trong nhà kéo đi làm công.

Vì khu vực hắn sống vẫn luôn chịu ảnh hưởng của lượng lớn từ trường chập chờn, vì vậy mãi không có tín hiệu, đến cả chuyện vừa nãy đã lắng xuống, lúc này hắn mới thấy cuộc gọi nhỡ từ Phương Hằng.

Vậy nên Mạc Gia Vĩ lập tức gọi lại.

“À, vẫn ổn, đã xảy ra rất nhiều chuyện, tình hình bên ngươi thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment