Một thời gian sau, tiểu đội dần dần xâm nhập vào khu vực không có người ở.
Có vẻ như ra tay được rồi.
Phương Hằng nhanh chóng diễn tập lại chuỗi hành động trong đầu.
Hắng đang tìm kiếm cơ hội. Đột nhiên, hắn nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ gần như vang lên bên tai hắn.
“Phương Hằng.”
Trong nháy mắt, tóc gáy Phương Hằng dựng lên, hắn lập tức nhìn xung quanh.
Không có ai?
Nhìn kỹ lại, các thành viên của tiểu đội kỵ sĩ thánh chú bên cạnh hắn vẫn đang tiến về phía trước, rõ ràng là bọn hắn không nghe thấy giọng nói vang lên bên tai hắn vừa rồi.
“Ta là Ngô Tư Dĩnh, đến từ Hắc Bảo.”
Trái tim của Phương Hằng đập lỡ một nhịp.
Hắc Bảo!
Trong trò chơi sơ giai, Phương Hằng đã tiếp xúc với Hắc Bảo trong một khoảng thời gian.
Sau đó, hắn cũng nhận được lời mời tham gia Hắc Bảo.
Sau đó, Phương Hằng cũng đã nghe bên ngoài nói, Hắc Bảo là một tổ chức người chơi trong trò chơi cấp cao, rất thần bí, thực lực cũng rất mạnh.
Không giống với những tổ chức quyền lực của người chơi trong trò chơi cấp cao khác, Hắc Bảo tin tưởng vào sức mạnh cá nhân. Vì vậy bọn hắn luôn đi theo con đường hoàn mỹ, toàn đội, bao gồm cả thành viên ngoài hay trong, luôn luôn có rất ít người.
"Ngô Tư Oánh là em họ của ta, ta đã đọc thông tin của ngươi, ngươi nợ Hắc Bảo chúng ta một ân tình. Thật trùng hợp, ngươi cũng có huyết mạch Huyết tộc."
Phương Hằng cau mày, đồng thời giải phóng cảm giác của mình, cố gắng tìm kiếm vị trí Ngô Tư Dĩnh.
Sau khi cẩn thận tìm kiếm, Phương Hằng mới cảm thấy rằng có thứ gì đó đang theo dõi tiểu đội trong bóng tối.
"Bây giờ, thay mặt Hắc Bảo, ta cần ngươi trả ơn này."
Ngô Tư Dĩnh ẩn nấp trong bóng tối.
Trước đây không lâu, sau khi nhận được mệnh lệnh từ Hắc Bảo, nàng lập tức lao đi tìm di hài của Quân vương Huyết tộc.
Nhưng đáng tiếc, khi nàng tiến vào sâu bên trong vùng đất sơ khai, nơi này đã bị Thánh đình chiếm giữ hoàn toàn.
Thấy rằng không có chút hy vọng chiếm đoạt di hài của Quân vương nào, nàng đang định rời đi thì đột nhiên chú ý đến Phương Hằng vừa trà trộn vào tiểu đội của Thánh đình.
Lần đầu tiên Ngô Tư Dĩnh nhìn thấy Phương Hằng đã rất kỳ lạ, theo thông tin được biết, Phương Hằng là giới chủ của khu vực thứ bảy và thứ tám trong ngày tận thế zombie. Hắn có thể điều khiển các sinh vật zombie cường độ cao để chiến đấu và cũng có huyết mạch Huyết tộc.
Vậy mà bây giờ hắn lại trà trộn vào đám người Thánh đình?
Nhưng không lâu sau, Ngô Tư Dĩnh nhận ra rằng Phương Hằng có thể giúp nàng đạt được điều mình muốn.
"Ta cần ngươi giúp ta lấy được di hài của Quân vương Huyết tộc. Tiếp theo, ta sẽ thiết lập liên kết tâm linh cùng ngươi, tiện cho chúng ta giao tiếp ngắn. Đừng chống trả, thả lỏng người ra, nếu như ngươi chuẩn bị xong thì gật đầu.”
Phương Hằng suy nghĩ rất nhanh, khẽ gật đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, Phương Hằng cảm thấy đầu óc ong ong, cảm giác có thứ gì đó đang muốn cùng mình thiết lập liên kết tâm linh.
‘Gợi ý: Người chơi vô danh đang sử dụng đạo cụ không xác định để thiết lập liên kết tâm linh với ngươi, ngươi có chấp nhận không? Nếu xung quanh ngươi có những dạng sống có khả năng tâm linh cấp cao hơn, thì sẽ có xác suất bị nhìn thấu, cắt đứt và nghe trộm kết nối của ngươi’.
‘Gợi ý: thời lượng liên kết: 1 phút; ngươi có thể chọn dừng liên kết bất cứ lúc nào’.
Trong lòng Phương Hằng âm thầm đồng ý, sau đó trong đầu hắn vang lên một âm thanh.
"Phương Hằng, bây giờ chúng ta có thể tiến hành trao đổi, thời gian rất ngắn, ta sẽ nói ngắn gọn."
Trong lòng Phương Hằng nói: "Làm sao? Hắc Bảo của ngươi cũng có hứng thú với di hài của Quân vương Huyết tộc? "
"Câu hỏi của ngươi thật nhàm chán, Hắc Bảo cần ngươi báo đáp ân tình, ngươi có hợp tác hay là không?"
Phương Hằng không đồng ý, nói ngược lại: "Ngươi chắc chắn bên trong có Di hài của Quân vương Huyết tộc?
"Vừa rồi ta đã đi vào điều tra bên trong Vùng đất sơ khai, Giản Mục Chi bị Thánh đình truy đuổi đã trốn thoát rồi. Còn lại một phần di hài của thể Tyrant dung hợp vẫn chưa bị lấy đi, di hài của Huyết tộc vẫn đang ở giai đoạn phong ấn đầu tiên, vì vậy ta rất khó có được chúng."
Trong lòng Phương Hằng nặng nề.
Giản Mục Chi thực sự đã bị Thánh đình đánh bại!
Nhưng hắn còn để lại một phần di hài của Quân vương?
Có chuyện tốt như vậy sao?
Phương Hằng cảm thấy kỳ lạ, tự nghĩ tại sao Giản Mục Chi không mang di hài của Quân vương đi? Chuyện này không khó đối với hắn.
Hay đó là một trường hợp khẩn cấp, nên không kịp mang đi?
Trước đó đã chuẩn bị lâu như vậy, làm ra chuyện lớn như vậy, người của Thánh đình vừa đuổi theo đã tuyệt vọng bỏ chạy, việc này khiến người ta có cảm giác không đúng.
Phương Hằng nói với Ngô Tư Dĩnh ở trong lòng: "Hãy nói cho ta biết ngươi muốn ta làm gì trước. Thánh đình có thể xua đuổi cả Giản Mục Chi thì thực lực là rất mạnh. Không dễ mà lấy được di hài của Quân vương từ bọn hắn. Ta nói trước, chuyện làm mồi nhử quá mạo hiểm nên ta sẽ không làm."
Ngô Tư Dĩnh nhanh chóng đáp lại: "Đừng lo lắng, hai Thần thánh phán quan thần vực bước vào thế giới thực lần này đã đi đuổi theo Giản Mục Chi chạy trốn rồi.
"Hơn nữa, di hài của Quân vương Huyết tộc được Ám vệ Viễn cổ Huyết chi bảo vệ, Tế tự Thần vực đang tiến hành tinh lọc ý chí. Thi thể Quân vương đang ở trạng thái phong ấn. Năng lực của ta khó có thể khống chế trong thời gian ngắn. Ngươi không như vậy, ngươi là Huyết tộc, ngươi có thể tạm thời lấy ra, sau đó ta sẽ nghĩ cách phong ấn."
Phương Hằng suy nghĩ một chút.
Hắn không khỏi khâm phục năng lực tình báo của Hắc Bảo, thậm chí còn tìm ra những thứ như phong ấn di hài Huyết tộc giai đoạn một.
"Thế nào? Ngươi quyết định thế nào?"
Từ khi biết được Quân vương Huyết tộc truyền thừa là một cái bẫy, Phương Hằng cũng không muốn đi thu thập đủ thi thể, dù sao thì thứ kia cũng có chút khó sử dụng.