Giải thích (kích hoạt Vong linh học sơ giai): Sau khi giải phóng khí tức, có thể sử dụng khí tức từ thế giới chết chóc để bổ sung năng lượng.
Ngọc bội tương quan với hệ Vong Linh? Có đồ tốt như vậy sao?
Phương Hằng cầm ngọc bội trong tay, ước lượng: "Này, ngươi có chắc không?”
“Ngươi yên tâm, khả năng hoàn thành nhiệm vụ của ta là 95%, Hắc Bảo chúng ta làm việc luôn rõ ràng.”
Phương Hằng bày tỏ sự nghi ngờ về điều này.
“Còn lại không nhiều thời gian, càng ngày càng có nhiều người tụ tập vào nơi này. Chúng ta mau đi thôi, ta sẽ bảo vệ an toàn cho ngươi.”
Bóng dáng của Ngô Tư Dĩnh dần mờ đi và biến mất bên cạnh Phương Hằng.
"Được, tin tưởng Hắc bảo các ngươi một lần."
Phương Hằng cất ngọc bội đi, đi tới chỗ mấy tên kỵ sĩ Thánh chú trên mặt đất, bôi máu của bọn hắn lên người mình, sau đó chạy đến vác tên kỵ sĩ thánh chú bị hôn mê lên sau lưng.
“Ta cũng không muốn nói, kế hoạch của ngươi vẫn quá sơ sài, ta nghĩ ngươi nên làm theo kế hoạch của ta thì hơn.”
Phương Hằng nhìn xung quanh không có phản ứng thì nhún nhún vai: “Ngươi không nói thì tức là đồng ý.”
Dựa vào cảm giác để biết được phương hướng quan tài Huyết tộc, Phương Hằng nhanh chóng chạy vào trung tâm vùng đất sơ khai.
Trong bóng tối, Ngô Tư Dĩnh vẫn luôn quan sát các hành động của Phương Hằng.
Hắn định làm gì?
...
Ở bên trong vùng đất sơ khai.
Một số lượng lớn các đội tuần tra Thánh đình đã tuần tra và bảo vệ bên trong vùng đất sơ khai để ngăn chặn sự tiếp cận của nhóm Huyết tộc ảnh hưởng đến việc tinh lọc ý chí Quân vương Huyết tộc của bọn hắn.
Marken, tiểu đội trưởng đang đi tuần tra, nhìn thấy một người đang vác theo một tên kỵ sĩ thánh chú bị thương đang bất tỉnh xuất hiện từ xa, lao thẳng về phía họ.
“Cứu chúng ta, chúng ta bị Huyết tộc chặn đánh!”
Phương Hằng giả vờ hoảng sợ, ngơ ngác, vừa kêu vừa đi tới chỗ đám người.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy!"
Nhận thấy khí tức Thần thánh học của Phương Hằng, sự cảnh giác của Marken đối với hắn giảm đi rất nhiều, hắn kêu người đưa tên kỵ sĩ thánh chú bị thương đi ngay lập tức.
"Thưa kỵ sĩ tôn quý, ta là một tín đồ của tín ngưỡng thần thánh. Khi ta đang lang thang ở ngoại vi, ta đã gặp Đội trưởng Gerold và đi theo hắn làm nhiệm vụ trinh sát. Sau đó, chúng ta bị bọn Huyết tộc ẩn núp trong bóng tối tấn công.”
Phương Hằng nhanh chóng kể lại câu chuyện: “Trước khi Gerold hôn mê đã bảo ta báo cáo một số việc quan trọng với tế tự đại nhân, xin hãy đưa ta đến gặp tế tự đại nhân ngay lập tức."
Đôi mắt Marken nhanh chóng nhìn Phương Hằng trong giây lát.
Vẻ hoảng sợ trên mặt Phương Hằng và vết máu trên người hình như không phải là giả.
Maken nhanh chóng xua tan sự nghi ngờ với Phương Hằng, tập trung vào tên kỵ sĩ thánh chú đang hôn mê.
Phương Hằng để lộ vẻ mặt lo âu, hỏi: “Tình hình của hắn không sao chứ?”
“Hắn ngất rồi, tình hình đang rất tệ, chúng ta cần lập tức chữa trị thông qua thần thuật.” Tiểu đội trưởng Marken nhanh chóng đưa ra quyết: “Mau, chúng ta mau quay trở lại, tìm đại nhân tế tự để chữa trị.”
Làm tốt lắm!
Trên mặt Phương Hằng hiện lên một nụ cười đạt được như ý.
Trong bóng tối, một bóng dáng mờ nhạt hiện ra ở dưới bóng đại thần.
“Vô vị.”
Tuy ngoài miệng vừa nói vô vị, nhưng Ngô Tư Dĩnh vẫn không thể không thừa nhận rằng, chiêu này của Phương Hằng rất tiết kiệm thời gian và sức lực.
Phương Hằng đi theo đội của Marken suột một đoàn đường, trên đường họ còn gặp phải tám tiểu đội Thánh đình lớn nhỏ.
Nếu liều lĩnh qua đó thì sẽ rất nguy hiểm.
Mà hiện tại, dưới sự bảo vệ của đoàn, Phương Hằng chạy thẳng tới trung tâm của vùng đất sơ khai.
Chẳng bao lâu sau, Phương Hằng đã đi tới khu vực trung tâm vùng đất sơ khai.
Cảnh tượng trước mắt đã khiến cho tâm trạng của Phương Hằng lắng xuống.
Đội của Thánh đình đã chiếm lĩnh toàn bộ khu vực trung tâm của vùng đất sơ khai, hơn nữa họ còn tạo ra một ma pháp trận lớn bao xung quanh cỗ quan tài ở chính giữa.
Trong vòng tròn phạm vi của ma pháp trận, đoàn kỵ sĩ Thánh Chú đang không ngừng dây dưa với dư ảnh của Quân vương Huyết tộc.
Có khoảng hơn ba mươi tên tế tự Thánh đình đứng vây quanh ngâm xướng và làm phép ở bên vòng ngoài ma pháp trận.
Bọn họ đang sử dụng kỹ năng tinh lọc cấp cao để thử xua đuổi phân thân dư ảnh của Quân vương Huyết tộc đang vây quanh cỗ quan tài.
Cẩn thận nhìn quan tài Huyết tộc, trong lòng Phương Hằng khẽ động.
Trên nắp cỗ quan tài có đặt một hòn đá cổ.
Là di cốt của Quân vương Huyết tộc!
Nhìn hình dáng thì chắc hẳn nó là cánh tay phải.
Do di cốt này chỉ mới được giải trừ phong ấn ở giai đoạn một, nên nó vẫn duy trì ở trạng thái hòn đá.
Kỳ lạ.
Phương Hằng cảm thấy nghi ngờ trong lòng.
Theo những gì Ngô Tư Dĩnh mới nói, Giản Mục Chi đã bị Thánh đình truy đánh, nên hắn không thể không bỏ cổ quan tài của Quân vương Huyết tộc lại.
Nhưng lúc hắn chạy trốn, tại sao hắn lại không tiện tay đem di cốt của Quân vương Huyết tộc đi luôn?
Trong lúc Phương Hằng đang thì thầm ở một bên, tiểu đội trưởng Marken đã nhanh chóng đưa tên kỵ sĩ Thánh Chú đang bị thương và bất tỉnh tới.
“Đại tế tự Susanna, trong lúc tiểu đội bọn ta đang thi hành nhiệm vụ điều tra thì phát hiện một chiến sĩ bị thương.”
Đại tế tư Susanna đang chủ trì việc tinh lọc cổ quan tài của Quân vương Huyết tộc nghe thấy thì nhíu mày, nàng kiểm tra miệng vết thương trên cánh tay của kỵ sĩ Thánh Chú, rồi hoài nghi nói: “Kỳ lạ, đây là nguyền rủa bóng tối, không giống như là vết thương do Huyết tộc để lại.”