Thân vương Loeb không có cách nào giữ họ quá lâu.
Một lần nữa Phương Hằng tập trung sự chú ý vào nghi thức.
Nghi thức triệu hồi đảo ngược thực ra cũng không quá khó khăn.
Dưới sự dẫn dắt của vài tên trưởng lão Huyết tộc, nghi thức dời đi đã hoàn thành bước đầu.
Ánh sáng màu đỏ tươi bao phủ toàn bộ quan tài.
Quan tài theo tốc độ chậm rãi dần dần lõm xuống dưới, giống như bị mặt đất hấp thu, dần dần chìm vào lòng đất.
Chỉ có điều quá trình này rất chậm!
Đột nhiên, Phương Hằng nhướng mày, nhìn xung quanh.
Thừa dịp bên ngoài hỗn loạn, tiểu đội điều tra do người chơi tạo thành đã mò mẫm vào bên trong vùng đất sơ khai.
“Đùng! Đùng đùng!”
Lòng Phương Hằng khẽ động, lập tức khống chế dung hợp thi thể bạo quân cất bước tới!
“Lên! Bảo vệ nghi thức!”
Micah thấy thế, lập tức dẫn theo lưu thủ phòng hộ Huyết tộc xông về phía trước nghênh địch.
Xa xa, Mạc Gia Vĩ và Mạc Giang Hà theo một con đường nhỏ mò mẫm tới, trốn sau lưng mấy gốc cây khô.
“Chú Bảy! Là đại thần, hắn đang...”
Mạc Gia Vĩ nhận ra Phương Hằng đeo mặt nạ bên cạnh quan tài Quân vương Huyết tộc đầu tiên. Lúc này hắn lộ ra vẻ kinh hỉ, đang muốn vẫy tay hô to, bị Mạc Giang Hà bên cạnh nhanh tay lẹ mắt che miệng lại.
“Đồ ngốc! Đừng lên tiếng!”
Mạc Gia Vĩ khua tay chân múa chân ra hiệu rõ ràng.
Mạc Giang Hà buông tay Mạc Gia Vĩ ra, nhìn Phương Hằng đang chỉ huy quan tài do Huyết tộc khống chế cách đó không xa, trong lòng cũng vô cùng sửng sốt.
Từ trong miệng Mạc Gia Vĩ hắn nghe nói Phương Hằng đã trà trộn vào Huyết tộc, còn khống chế được toàn bộ khu Huyết tộc thứ sáu, nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ tới Phương Hằng lại bưng bít tốt như vậy ở trong Huyết tộc!
Đám Huyết tộc nghe lệnh của Giản Mục Chi này vậy mà lại còn giúp hắn ra tay?
Thật kỳ lạ!
Mạc Giang Hà thầm nghĩ, híp mắt đánh giá nghi thức ma pháp trận dưới chân Phương Hằng.
Nhìn dáng vẻ của Huyết tộc và cấu tạo của ma pháp trận...
Chẳng lẽ Huyết tộc đang trợ giúp Phương Hằng triệu hoán toàn bộ quan tài của Quân vương Huyết tộc?
Rít...
Mạc Giang Hà hít một hơi khí lạnh.
Chơi lớn như vậy? Phương Hằng muốn trộm quan tài của Quân vương Huyết tộc!
Được rồi!
Mạc Giang Hà lại không nhịn được vỗ đùi một cái.
Không hổ danh là học trò của mình!
Ngang ngược! Có can đảm!
Giống như mình vậy!
Có điều Giản Mục Chi đang ở trên đường tới rồi, hiện tại với tình hình vận chuyển ma pháp trận xem ra, Phương Hằng có lẽ không kịp hoàn thành triệu hoán đảo ngược quan tài Quân vương Huyết tộc trước khi Giản Mục Chi chạy tới.
Chờ thêm nữa ắt sẽ cùng Giản Mục đấu một trận.
Phải nghĩ ra cách để giúp học trò của mình.
Mạc Giang Hà nhanh chóng tính toán trong lòng.
Chuyện Phương Hằng lừa gạt Huyết tộc, Mạc Gia Vĩ đã sớm không còn cảm thấy kinh ngạc.
Hắn hạ thấp giọng hỏi nhỏ: “Chú Bảy, chúng ta không đi qua sao?”
“Tình hình bây giờ cũng không rõ ràng lắm, ngươi tùy tiện đi qua như vậy, chẳng may làm rối loạn kế hoạch của hắn thì làm sao bây giờ? Hơn nữa, ngươi qua đó có thể giúp đỡ à?”
“Vâng...” Mạc Gia Vĩ cảm thấy có đạo lý, không khỏi rụt cổ: “Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Chỉ nhìn thôi sao?”
“Đừng nóng vội, nhìn lại xem, xem hắn lừa gạt đến bước nào rồi, chờ Giản Mục Chi lại đây, xem hắn có thể lừa Giản Mục Chi hay không, nếu không được, chúng ta cũng có thể trốn ở chỗ này đánh lén.”
Đúng vậy! Đánh lén!
Nói cả nửa ngày chỉ có đánh lén hợp tâm ý của hắn nhất!
Ánh mắt Mạc Gia Vĩ sáng lên: “Ha!Chú Bảy! Thúc cừ quá!”
“Hừ, cái này khỏi phải bàn, đã sớm nói với ngươi, thuật phong ấn vô địch thiên hạ, chỉ cần ta vừa ra tay, sẽ không có chuyện không giải quyết được.”
Ngoài mặt Mạc Giang Hà nói ung dung, trong lòng lại không dám buông lỏng chút nào.
Thuật phong ấn rất mạnh, nhưng mà, trừ phi thật sự học đến trình độ áp đảo thuật phong ấn, nếu không với người chơi chỉ vừa học thuật phong ấn, thực chất là một thứ phụ trợ lớn mạnh.
Về phương diện thực chiến căn bản không mạnh.
Dù sao lúc hai bên đánh nhau, một người chơi chưa từng học bất kỳ kỹ năng cận chiến nào rất khó dán một lá bùa phong ấn lên trán kẻ địch.
Mạc Giang Hà trời sinh ngoại trừ có thiên phú với thuật phong ấn độc đáo, học những thứ khác đều học ít biết nhiều.
Lúc trước cảm ứng được hơi thở mạnh mẽ của Quân vương Huyết tộc từ trên người Giản Mục Chi làm cho Mạc Giang Hà cũng cảm thấy khó giải quyết.
Khó mà làm được, chỉ hy vọng dựa vào đánh lén cố gắng hết sức kéo chân Giản Mục Chi, giúp học trò cưng trộm được quan tài.
Trong lòng Mạc Giang Hà âm thầm tính toán.
Cách đó không xa, lòng Phương Hằng đang hỗ trợ điều khiển nghi thức khẽ động, hắn ngừng điều khiển nghi thức, bất thình lình ngẩng đầu nhìn trên.
Từ xa, một luồng hơi thở Huyết tộc cực kỳ lớn mạnh đang nhanh chóng đến gần.
Sức mạnh đó rất quen thuộc.
Là xuất phát từ hài cốt của Quân vương Huyết tộc!
Hơn nữa còn có mấy bộ!
Xem ra là Giản Mục Chi.
Trốn không thoát, nên tới vẫn tới.
Phương Hằng vốn còn ôm một tia hy vọng, muốn Giản Mục Chi đuổi theo đánh nhau với người Liên Bang, hắn sẽ nhân cơ hội chiếm lợi.
Bây giờ có vẻ như không được như mong muốn?
Phương Hằng nhìn xa.
Rất xa, Giản Mục Chi để lại hai Thân vương Huyết tộc dây dưa với người Liên Bang bên ngoài vùng đất sơ khai, một mình bay về phía quan tài Quân vương Huyết tộc.
Từ đằng xa, Giản Mục Chi phát hiện đám Huyết tộc đang thi triển đảo ngược ma pháp trận, nhất thời tức tối trong lòng.