Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1301 - Chương 1302: Đánh Lén

Chương 1302: Đánh lén

Huyết tộc cũng không nhìn thấy bất cứ điều gì, nhưng dù sao Phương Hằng cũng đã thông báo trước, trong lòng đã có chuẩn bị.

Rất nhiều Huyết tộc lúc này đều toàn lực khống chế nghi thức, cũng không cần nhìn rõ cái gì, về phần Micah, hắn chỉ cần lại gần kẻ địch, thông qua khí huyết để phân biệt đối phương có phải là đồng loại Huyết tộc hay không.

Giản Mục Chi xa xa chạy vội nhanh về phía trung ương nơi ban đầu nhìn thấy phía trước bỗng nhiên toát ra sương mù màu đen, trong lòng trầm xuống.

Tình huống như thế nào?!

Trong chốc lát ngắn ngủi, phía trước tất cả đều bao phủ trong sương mù đen, bao gồm cả người đeo mặt nạ kia!

Chết tiệt!

Là khí tức thế giới chết!

Giản Mục Chi lập tức nhận ra loại khí tức mục nát này.

Khí tức thế giới chết chẳng những có thể hoàn toàn che khuất tầm mắt, thậm chí ngay cả cảm giác của hắn cũng toàn bộ che khuất sạch sẽ!

Dưới ảnh hưởng của khí tức thế giới chết, hắn lập tức mất đi cảm giác tập trung với Phương Hằng.

Trong lúc nhất thời, Giản Mục Chi lâm vào tình cảnh khó xử.

Đối phó với loại tình huống này, bình thường hay sử dụng kỹ năng phạm vi sử dụng một lớp oanh tạc huyết ma pháp dày đặc là có thể dễ dàng giải quyết.

Nhưng không phải bây giờ!

Một khi công kích phạm vi ảnh hưởng đến quan tài Quân vương Huyết tộc rất có thể sẽ tạo thành tổn thương không thể đảo ngược đối với quan tài!

Đây là cái giá mà hắn không thể chịu đựng được!

Phía trước, khí tức thế giới chết màu đen nồng đậm vẫn như cũ nhanh chóng lan rộng ra bên ngoài!

Bên trên! Xông vào!

Giản Mục Chi nhanh chóng đưa ra phán đoán.

Đối phương thả ra sương mù là đang kéo dài thời gian!

Xông tới bảo vệ quan tài Quân vương Huyết tộc không bị người cướp lấy là mục tiêu hàng đầu trước mắt!

Về phần tên trộm hèn hạ muốn trộm quan tài kia...

Sau khi chờ khí tức thế giới chết tản ra, đến lúc đó hắn có một nghìn cách thức giết chết hắn!

Rất nhanh tiến vào khu vực sương mù màu đen, khoảng cách nhìn thấy trước mắt chỉ có một mét, dựa vào trí nhớ, Giản Mục Chi bay thẳng đến trung ương quan tài..

Giản Mục Chi hiện tại rất gấp gáp.

Nhìn không rõ không có sao, cảm giác không được cũng không sao, trước tiên bảo vệ quan tài Quân vương Huyết tộc!

"Chợt!"

Đang nhanh chóng tiến mạnh về phía trước, bỗng nhiên, Giản Mục Chi cảm giác được phía trước một thể sinh mạng mạnh mẽ ngăn trên đường đi của hắn!

"Hô!"

Cốt đao màu đen ở trước mắt hiện lên, bao bọc xung quanh khí tức thế giới chết kéo tới đánh vào mặt.

Trước người Giản Mục một màu máu Trảo Ảnh hiện lên.

Huyết quang nổi lên.

"Keng!"

Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, Giản Mục Chi bị ngăn lại.

Là sinh vật vong linh!

Sắc mặt Giản Mục Chi hơi có chút ngưng trọng, hắn vừa mới trải qua một hồi đại chiến với Thánh đình ở Tây Liên Bang, tình trạng cũng không tốt.

Không có cách nào! Thời gian hắn đang gấp! Không rảnh dây dưa với sinh vật vong linh này!

Lần thứ hai nhờ vào sức mạnh của tàn thân Quân vương, nhanh chóng giải quyết xong hắn!

Sắc mặt Giản Mục Chi trầm xuống, mạnh mẽ thúc dục di hài Quân vương Huyết tộc dung hợp trên người!

Khí tức ngưng tụ, màu máu Ám Ảnh bao phủ ở phía sau, Giản Mục Chi bỗng chốc nhấc lên một hơi, lần nữa đánh về phía trước, tốc độ nhanh gần như gấp đôi so với lúc trước!

Ừ?!

Bỗng chốc, ngay khi xông mạnh về phía trước, sắc mặt Giản Mục Chi trong nháy mắt thay đổi!

Hắn lập tức muốn di chuyển cơ thể để trốn tránh.

Nhưng mà vẫn chậm một bước!

Viên đạn bắn trúng vào vai của hắn.

"Đoàng!"

Trong chớp mắt tiếp theo, cho đến khi viên đạn bắn trúng mục tiêu co thể, lúc này xa xa mới vang lên tiếng súng cực kỳ nặng nề.

Giản Mục Chi nghiêng đầu nhìn viên đạn bắn trúng và nơi tiếng súng phát ra, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Trong khi viên đạn bắn trúng cơ thể, khí tức màu máu vừa mới ra sức ngưng tụ ở phía sau lập tức tan rã tiêu tán!

Thậm chí sức mạnh của hài cốt Quân vương Huyết tộc lập tức bị áp chế mấy phần!

Có người đánh lén hắn!

Hơn nữa người tới vô cùng quỷ dị, tổn thương của viên đạn cũng không mạnh, nhưng sau đó một loạt năng lực suy yếu bám vào lại làm cho hắn cảm thấy phiền toái gấp bội!

"Ha ha..."

Nơi hẻo lánh âm u, Mạc Giang Hà cười ha ha, thu hồi súng bắn tỉa chuẩn bị chuyển đổi viên đạn.

"Chú Bảy! Trâu bò trâu bò!!"

Nhìn thấy Mạc Giang Hà thuận lợi đánh lén một kích, Mạc Gia Vĩ hưng phấn dị thường, ở một bên vỗ tay khen ngợi.

"Ta nói gì với ngươi rồi? Thuật phong ấn vô địch thiên hạ!”

Mạc Giang Hà biểu diễn một tay vênh vang đắc ý.

Muốn biết Phương Hằng? Không nhìn một chút lão sư hắn là ai! Mạc Giang Hà cười lạnh, lại lấy ra từ trong túi áo một viên đạn khắc rậm rạp chằng chịt đường vân ký hiệu, lại nạp đạn vào.

Khác với súng bắn tỉa bình thường, súng bắn tỉa trong tay Mạc Giang Hà dán đầy lă bùa chi chít, cơ hồ là bao bọc súng bắn tỉa hơn mười tầng trong trong ngoài ngoài.

Mạc Giang Hà cũng không có cách nào, hắn ở phương diện chiến đấu vô cùng không có thiên phú, vì thế cũng chỉ có thể đi lối tắt khác, sử dụng súng ống phối hợp thuật phong ấn tiến hành công kích.

Nhưng người chơi đã đến cấp bậc cao, cảm giác của bọn hắn mạnh mẽ, hầu như chính là tùy ý né tránh đối với loại đạn này.

Bởi vậy Mạc Giang Hà chỉ có thể thêm nhiều tầng phong ấn ẩn nấp cho súng bắn tỉa, phong ấn chính xác, phong ấn ẩn giấu khí tức, phong ấn ảnh hưởng đến truyền âm thanh…

Thời gian Mạc Giang Hà sử dụng khẩu súng bắn tỉa này càng ngày càng lâu, phong ấn trên súng bắn tỉa đã bị dán càng ngày càng nhiều.

Bình Luận (0)
Comment