Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1312 - Chương 1313: Di Dời

Chương 1313: Di dời

Cho đến lúc này, Lão Hắc mới ý thức được tính chuyên nghiệp của Phương Hằng trên phương diện trộm này.

Phối hợp zombie có thể khống chế được, trước sau cũng chỉ tốn một giờ ngắn ngủi đã dọn sạch tinh thể không gian dung hợp trong kho hàng rồi.

Mắt thấy còn thừa thời gian, Phương Hằng lại tiện tay dọn sạch các vật tư khác trong kho hàng của Viện trưởng lão Huyết tộc.

Tiếp theo là kho hàng thứ hai, kho hàng thứ ba…

Mạc Gia Vĩ vội vã đi vào từ cửa: “Phương Hằng, kho hàng thứ bảy cũng đã được chuyển đi gần hết rồi.”

“Ngô, lại mang xong a…”

Mắt thấy đều đã dọn hết mấy kho hàng còn sót bên trong Viện trưởng lão, Phương Hằng liếm môi, có chút chưa đã thèm nhìn về phía Lão Hắc: “Lão Hắc, ngươi nói nơi đây chẳng lẽ không còn kho hàng đặc biệt ẩn giấu nào không bị phát hiện à?”

“Không có, thật sự không còn nữa.”

Lão Hắc nhìn thấy Phương Hằng như thể muốn dọn sạch cả Viện trưởng lão, không nhịn được xoa xoa mồ hôi trên trán: “Phương Hằng, không sai biệt lắm là được, nếu dời đi hết khó mà ăn nói với bên Liên Bang lắm.”

“Đừng sợ, dù sao mấy chuyện xấu này đều là các Huyết tộc tà ác làm, không liên quan gì tới chúng to, đến lúc đó chối bỏ sạch sẽ , không gây phiền toái cho ngươi đâu.”

Lão Hắc ngậm miệng lại, trong lòng không khỏi thở dài.

Đợt bán vật tư cho Phương Hằng lấy 3000 điểm Chủ Thần này thực sự là lỗ lớn.

Phương Hằng nhìn một rương khoáng thạch cuối cùng bị phân thân zombie vận chuyển vào thông đạo dịch chuyển.

“Lão Hắc, bên sau núi còn rất nhiều tinh thể không gian dung hợp chất đống đúng không?”

“Hoàn toàn chính xác, có điều những tinh thể đó rất khó chở tới đây, hơn nữa phía sau núi còn có hai tiểu đội của Liên Bang trông coi, thực lực ngược lại không mạnh cho lắm…”

Lão Hắc thấy được sự nóng rực và hưng phấn trong ánh mắt của hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ, lời đến khóe miệng không khỏi nuốt trở về.

“Ặc… ta cảm thấy hay là thôi đi, dù sao phiêu lưu vẫn rất lớn, người của Liên Bang lúc nào cũng có thể đoạt về, xung đột chính diện với bọn họ là điều không cần thiết…”

Lão Hắc cảm thấy bình thường mình cũng là một người liều lĩnh vì lợi ích trước mắt, tại sao cảm giác giờ so với hai tên thổ phỉ này, mình chính là lương dân thế nhỉ?

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ liếc nhau, đều có chút nghiêm túc gật đầu, đạt thành chung nhận thức.

Làm luôn đợt này!

Công ty dọn nhà của bọn họ cũng là có tu dưỡng nghề nghiệp đấy.

Đến cũng đến rồi, sao lại không một phát dọn sạch sẽ chứ?

“Dù sao thông đạo cũng đã mở ra, tiện tay kiếm một đợt đi.”

“Khụ khụ, không đến mức đó đi.” Lão Hắc ho nhẹ: “Ngươi và Liên Bang có thù lớn cỡ nào thế?”

Mạc Gia Vĩ thở dài, nói với Lão Hắc: “Ngươi không biết đấy thôi, Lão Hắc, sử dụng thông đạo tiêu hao rất nhiều nhiên liệu, cuộc sống ở nhà tù càng ngày càng gian nan, thật vất vả lần này mới có lợi, ít nhiều gì ngươi cũng phải cho bọn ta kiếm chút chút chứ…”

Không đợi Lão Hắc trả lời, Phương Hằng đã sải bước trở về thông đạo dịch chuyển: “Ta đi dẫn các Huyết tộc qua đây, đến lúc đó ném nồi lên người Giản Mục Chi là được, rất nhanh thôi.”

Hơn mười phút sau, Lão Hắc nhìn thấy một đám Huyết tộc hai mắt sáng lên đi ra từ trong thông đạo dịch chuyển.

“Nhân viên phòng ngự phía sau núi của Liên Bang có hạn, tận lực không ra tay giết người, xua đuổi là được, sau đó sưu tập tinh thể tiến hóa dung hợp tới nơi này, thời gian của chúng ta không nhiều lắm, mau lên!”

“Vâng! Quân vương đại nhân.”

Công tước Bellamy gật đầu, lập tức mang các thuộc hạ Huyết tộc hóa thành hình thái dơi bay ra ngoài cửa sổ.

Tiếp đó, Lão Hắc nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài tòa nhà.

Bên trong radio Liên Bang cũng đang lộn xộn, trong radio cầu sinh cá nhân của hắn nhanh chóng hiện lên hàng tin nhắn.

Tiếp theo, các Huyết tộc hình con dơi ôm từng khối tinh thể không gian dung hợp bay từ bên ngoài vào, ném những mảnh tinh thạch nhỏ trên nền của đại sảnh dịch chuyển.

Các phân thân zombie bắt đầu thu xếp lại, bỏ tinh thể không gian dung hợp vứt đầy trên nền đất vào trong hòm gỗ, vận chuyển vào lối đi không gian.

Lão Hắc nhìn cảnh tượng này, thầm cười khổ.

Thật sự thuần thục như vậy sao?

Rõ ràng không phải là lần đầu làm chuyện này!

Dù sao cũng đã lên thuyền giặc rồi, đành chịu vậy, Lão Hắc chỉ có thể quay đầu trả lời mơ hồ trong Liên Bang radio và thông tin cá nhân, trì hoãn tốc độ trở về của bộ đội chủ lực Liên Bang.

Chốc lát sau, Lão Hắc ngẩng đầu nói: “Chúng ta còn một giờ, Liên Bang nhận được thông tin cho rằng trong Viện trưởng lão Huyết tộc có tài liệu bí mật nào đó, đã bị Huyết tộc phản công, chuẩn bị lập tức trở về chi Viện Viện trưởng lão.”

“Ta đã lừa bọn họ rằng tài liệu quan trọng đã được ta bảo vệ trước. Ta chỉ có thể giúp các ngươi kéo dài tối đa một giờ, một giờ sau hai đội tinh anh chủ lực của Liên Bang sẽ chạy tới.”

“Được.”

Phương Hằng ra dấu tay ok với Lão Hắc.

Mạc Gia Vĩ cũng nói theo: “Đủ rồi, bọn ta rất quen với việc này, một giờ là đủ rồi.”

Bận rộn hơn hai giờ, đến khi tất cả đã được giải quyết, đám người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ chui ra từ trong khoang game phía sau xe thương vụ.

Ánh mắt Mạc Gia Vĩ sáng lên: “Đại thần, lần này chúng ta kiếm được rất nhiều!”

“Tạm được.”

Bình Luận (0)
Comment