Nếu quan sát kỹ lưỡng có thể phát hiện ra, khí tức thế giới chết đang không ngừng tràn ra từ Hiệp hội nghiên cứu vong linh, sau đó dần dần lan rộng ra thế giới bên ngoài.
Trên đường đi, khắp nơi đều có thể nhìn thấy binh sĩ Liên Bang và người chơi của hội nghiên cứu vong linh liên hợp tổ thành tiểu đội đang không ngừng tuần tra xử lý dọn dẹp đường đi.
Tiện thể dọn dẹp luôn mấy sinh vật hài cốt dọc ven đường, nhóm người Phương Hằng đến lối vào của Hiệp hội nghiên cứu vong linh, sau khi xác minh danh tính thì được cho phép đi vào.
Tình hình bên trong Hiệp hội nghiên cứu vong linh tốt hơn bên ngoài một chút.
Được ma pháp trận bảo vệ, nồng độ khí tức thế giới chết của khu vực bên trong ngược lại lại thấp hơn một chút.
Mấy người chơi của Hiệp hội nghiên cứu vong linh đang treo cổ sinh vật hài cốt phục sinh ở trên quảng trường.
Đi đến trước tòa nhà trung tâm quen thuộc, Phương Hằng vẫn bị hai thị giả vong linh chặn lại như lúc trước.
“Xin lỗi, khách quý, Hiệp hội nghiên cứu vong linh hiện đang trong trạng thái cảnh giới, ngài tạm thời không thể vào.”
“Ta tìm thầy Dicky, có thể thông báo một tiếng được không?”
“Thành thật xin lỗi, phó hội trưởng Dicky hiện giờ đang tu bổ ma pháp trận, bọn ta không thể làm phiền được.” Thị giả vong linh cúi đầu nói: “Ngài có thể để lại lời nhắn vào danh sách khách đến, hoặc ngày mai lại đến lần nữa xem sao.”
Lý Thiếu Cường nhún vai đành chịu.
Liên Bang bọn họ cũng không quản được việc của Hội nghiên cứu vong linh.
Phương Hằng không biết phải làm sao, chỉ có thể để lại tên mình trong danh sách khách đến.
Vậy thì lại đợi thêm chút nữa, ngày mai lại qua thử xem.
Nhân lúc bây giờ còn có thời gian, nghĩ cách đem khí tức thế giới chết luồn vào Ám ngục máu, tiện thể lừa chút tiền từ tay Liên Bang để tiêu.
Phương Hằng suy xét một lúc, đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nghe có người hét gọi hắn.
“Phương Hằng?”
Lý Khanh Nhiên dẫn một đội người chơi của Hiệp hội nghiên cứu vong linh vừa mới hoàn thành nhiệm vụ dọn dẹp, nhìn thấy Phương Hằng ở ngoài cửa, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
“Khanh Nhiên học tỷ!”
Phương Hằng quay đầu lại nhìn Lý Khanh Nhiên, cũng cười vẫy tay với Lý Khanh Nhiên.
“Ông chủ Phương!”
“Ha ha ha! Ông chủ Phương đã lâu không gặp, trôi đến phương nào rồi?”
“Được lắm cái tên Phương Hằng ngươi, ngươi còn dám quay về à? Ta biết ngay cái tên gian tế của hệ Thánh quang! Nhìn thấy hiệp hội gặp nạn là chạy liền đúng không hả?”
“Ông chủ Phương từ đường dặm xa xôi qua đây thăm bọn ta, cũng không mang chút đồ ngon nào sao? Ngươi có còn là người không hả?”
Đám người chơi phía sau Lý Khanh Nhiên phần lớn là những người bạn lúc trước cùng trải qua sinh tử trong hành lang Trầm Luân, nhìn thấy Phương Hằng, lập tức người nào người nấy mặt mày hớn hở, cười nói vui vẻ, chào hỏi ồn ào.
Sau khi cùng mọi người ồn ào náo nhiệt hàn huyên vài câu, Lý Khanh Nhiên ra hiệu cho đội phó dẫn đội đi chấp hành nhiệm vụ trước, sau đó một mình đi tới nói chuyện với Phương Hằng.
“Lần trước sau khi tách ra ở hành lang Trầm Luân thì không tìm thấy ngươi nữa, còn tưởng là ngươi xảy ra chuyện, sau đó mới biết được ngươi cùng với người của Liên Bang rời đi trước rồi, thế nào? Vẫn ổn chứ?”
“Vẫn khá ổn, ngươi thế nào? Người của Liên Bang sau đó không có làm khó mọi người chứ?”
“Bọn ta đều không sao, đã xác định Hề Vĩnh Chí có liên quan đến chuyện rò rỉ khí tức thế giới chết lần này. Hiện giờ hắn đang bị cục điều tra Liên Bang phía Đông tạm thời giam giữ, nhưng mà thân phận của hắn đặc biệt, có thể đến lúc đó sẽ giao cho Liên Bang trung ương tiến hành xử lý.”
“Như vậy à…”
Mạc Gia Vĩ ở bên cạnh nghe được đại khái, không khỏi nói: “Mẹ kiếp, không dễ gì mới bắt được tên tay trong lại giao cho Liên Bang trung ương xử lý? Vậy thì hời cho hắn quá rồi đó?”
Lý Thiếu Cường cũng biết chút ít nội tình về chuyện này, hắn vỗ vai Mạc Gia Vĩ: “Yên tâm, trước khi bị đưa đến Liên Bang trung ương, tổ điều tra sẽ ‘chiêu đãi’ hắn thật tốt, cạy hết mọi thứ từ miệng hắn ra, vắt khô ‘chất béo’ của hắn.”
Trên mặt Lý Khanh Nhiên phủ một lớp sương giá: “Hội nghiên cứu vong linh cũng sẽ để lại cho hắn một bài học sâu sắc.”
Phương Hằng hỏi: “Đạo sư Pushy đâu? Hắn vẫn ổn chứ?”
“Thầy cưỡng chế đột phá hình thái Vu Yêu trong trạng thái gần chết may mắn là thành công, vẫn cần một khoảng thời gian củng cố trạng thái, mấy cái bệnh ẩn trong cơ thể cần nhanh chóng loại bỏ, hiện tại còn đang gấp gáp bế quan, đợi qua một thời gian nữa thì sẽ hoàn thành bế quan, lúc đó thì thực lực sẽ tăng trưởng nhảy vọt.”
Phương Hằng than thở: “Đáng tiếc rồi, sau khi đột phá Vu Yêu, tinh thần lực của đạo sư hoàn toàn cố định hóa, sẽ không có cách nào tiến thêm một bước nữa.”
Lý Khanh Nhiên cười ôn hòa nói: “Cảm ơn sự quan tâm của ngươi với thầy. Thực ra thầy chẳng cảm thấy gì cả, mười mấy năm trước thầy thấy bản thân đã dùng hết tiềm lực, dù cho gắng gượng phấn đấu thêm mấy chục năm cũng khó có thể tiến bộ, giờ thì vừa vặn được dịp từ bỏ hoàn hoàn ý niệm, tập trung tinh thần vào nghiên cứu, chưa biết chừng lại trong cái rủi có cái may.”
Phương Hằng chỉ vào cổng hiệp hội ở phía sau đã bị hai thị giả vong linh chặn lại: “Khanh Nhiên học tỷ, ta muốn vào gặp thầy Dicky, ngươi có thể đưa bọn ta vào không?”
“E rằng sẽ làm ngươi thất vọng rồi, ta cũng không vào được.”