Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1339 - Chương 1340: Chùy

Chương 1340: Chùy

Khâu Hải đều ngây ra rồi.

Đây là thao tác gì?

Chẳng lẽ là….

Phương Hằng là muốn lấy Huyết nguyên chi tinh từ thế giới Huyết tộc?

Lại nhìn xuống, Khâu Hải không dám tin dụi dụi mắt.

Hả? Khu thứ tám đã tuyên bố thừa nhận thân phận Quân vương Huyết tộc của Phương Hằng rồi?

Hắn thật sự làm được rồi? Thực sự có Huyết tộc đầu hàng rồi?

Sao hắn làm được?

Là có âm mưu trước rồi?

Khâu Hải giống với phần lớn người chơi thường, họ đều đánh giá thấp ảnh hưởng của lời nguyền Huyết tộc đối với Huyết tộc.

Chỉ có Quân vương Huyết tộc mới có thể giải quyết lời nguyền trong huyết mạch của họ tư tưởng này đã ăn sâu vào tim của rất nhiều Huyết tộc.

Lại thêm khu thứ tám thực lực bị tổn thất lớn khi xâm lược thế giới hiện thực.

Thân vương chết rồi.

Công tước cũng chết rồi.

Ngay cả Hầu tước cũng hết hơn một nửa! Trốn về đều là thương binh.

Nhưng, thế lực của Thánh đình và thợ săn quái vật đều còn!

Nhân lúc một phần sức mạnh Huyết tộc yếu đến mức thấp nhất, dưới sự cổ động của người chơi các phương, lúc này thế lực Thánh đình và thợ săn quái vật tự nhiên bắt đầu làm các chuyện khác nhau.

Hơn nữa Viện trưởng lão của khu thứ tám Huyết tộc sau khi hồi tưởng phát hiện, lần xâm lược thế giới hiện thực này đừng nói không kiếm được chút lợi ích gì, còn suýt chút chơi chết bản thân!

Sau khi nhận được tin tức Phương Hằng tuyên bố ra, Viện trưởng lão liên hợp với những Công tước Huyết tộc còn lại cùng nghĩ cách giải quyết.

Ồ, bất tri bất giác Huyết tộc đã sắp rơi vào tình cảnh sinh tử tồn vong.

Nhỡ đâu lần này không cẩn thận bị Thánh đình tiêu diệt, vậy thì thật là vô cùng nhục nhã.

Đáng giận nhất là đám Huyết tộc của khu thứ nhất.

Lúc đầu dùng mọi kế lừa họ vào chiến trường thế giới hiện thực, giờ gặp phải phiền phức tìm khu thứ nhất chi viện, thì khu thứ nhất ngay cả rắm cũng chả thèm đánh!

Hay là…

Mặt dày chút, tìm viện trợ bên ngoài là Phương Hằng đầu hàng?

Chẳng phải ngươi là người kế nhiệm Quân vương Huyết tộc sao?

Chẳng phải ngươi nói là sẽ đưa bọn ta tiến đến vinh quang sao?

Sau khi đầu hàng, ngươi sẽ không thấy chết không cứu đâu nhỉ?

Lại nói thế nào, đầu hàng vẫn hơn là chết trong tay Thánh đình nhỉ?

Đầu hàng Phương Hằng nhiều nhất là mất chút thể diện, không đầu hàng, vậy thực sự là vừa mất mặt lại mất mạng!

Cân nhắc những ưu nhược điểm, cuối cùng sau khi bỏ phiếu biểu quyết , hơn 80% Huyết tộc của Viện trưởng lão Huyết tộc đồng ý đầu hàng.

….

Thế giới hiện thực, Liên Bang phía Tây.

Trong hang đá dưới lòng đất, Giản Mục Chi vịn vào vách tường, từng bước đi về phía trước, dường như mỗi bước đều tốn rất nhiều sức.

Lòng bàn tay ấn một dấu tay thật sâu vào vách đá.

“Két….”

Cửa tự động cảm ứng trên vách đá phía trước mở ra, một giọng nữ điện tử hợp thành dễ nghe vang lên.

“Chào mừng trở về, Giản tiên sinh, dụng cụ chữa trị sinh hóa hiện đang hoạt động tốt, ngài có 20 email chưa đọc.”

Vài chục bước ngắn ngủi mà hơi thở của Giản Mục Chi đã trở nên vô cùng nặng nề, hắn hít sâu một hơi, nói: “Trang bị chương trình chữa trị số 3.”

“Đã tiếp nhận chỉ lệnh, đang tải chương tình chữa trị đã định…..”

Gản Mục Chi kéo cơ thể nặng nề đi vào phòng.

Thấy khoang bồi dưỡng trong phòng, trong lòng Giản Mục Chi thấy nhẹ nhõm.

Hắn cố gắng đi đến trước khoang bồi dưỡng chữa trị sinh hóa ở giữa phòng, đặt mông ngồi xuống, dựa lung vào khoang bồi dưỡng thở mạnh, trên trán không ngừng toát mồ hôi lạnh.

“Đã tải xong chương trình đã định, trước tiên vui lòng hoàn thành tiêm dung dịch vào vật thử nghiệm số 28, dung dịch này chưa được thử nghiệm về độ an toàn, vui lòng xác nhận các quy định miễn trừ, điều 1, sản phẩm này đang trong trạng thái nghiên cứu là phát triển…”

“Im miệng!”

“Quyền hạn tối cao đã xác nhận.”

“Tạch tạch tạch…..”

Trên bảng điều khiển khoang bồi dưỡng, một ống thuốc màu xanh bay lên từ bệ máy.

Giản Mục Chi hít sâu một hơi, đợi sức lực từ từ hồi phục chút, lấy ống thuốc xanh lam trên bệ máy hòa với dung dịch trong ống tiêm tiêm vào đùi.

Sau đó, trên mặt Giản Mục Chi lộ ra vẻ thoải mái.

“Két….”

Cửa cảm ứng lại mở ra một lần nữa.

Giản Mục Chi đang dựa vào khoang bồi dưỡng ngồi thẳng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía người đến.

Nghê Đồng Minh đứng trước cửa phòng, gương mặt mỉm cười, quan sát trạng thái của Giản Mục Chi mà không để lộ ra bất kỳ dấu vết nào.

Giản Mục Chi trầm giọng hỏi: “Có việc gì?”

“Có ba tin tức xấu, thứ nhất, Huyết tộc khu số 1 đã bị Liên Bang công phá, ngươi vẫn còn quyền khống chế trên danh nghĩa, nhưng với trạng thái hiện tại của ngươi, sợ là không thể nào lập tức trở về trò chơi được.”

“Trong dự tính.” Giản Mục Chi đứng lên, vẻ mặt hắn vô cảm bước đến một bên, cởi bỏ áo khoác dính máu, đổi thành quần áo bảo hộ đang cầm trong tay: “Bọn chúng sẽ phải trả giá đắt.”

Nghê Đồng Minh nhún vai: “Hi vọng là vậy, tin tức xấu thứ hai, mười hai tài phiệt rất không hài lòng với hành động lần này của ngươi, có người đề nghị ngươi giao ra di hài của Quân vương Huyết tộc, toàn bộ công việc nghiên cứu tiếp theo sẽ do mười hai tài phiệt tiếp nhận.”

“Ha.”

Giản Mục Chi khinh khỉnh cười mỉa một tiếng.

“Ngươi nghĩ thử xem ta sẽ trả lời ra sao?”

“Di hài đã được ta dung hợp vào cơ thể, nếu muốn lấy ra thì để cho bọn họ đến đây thử một chút đi.”

Bình Luận (0)
Comment