Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1354 - Chương 1355: Gai Thần Thánh

Chương 1355: Gai thần thánh

Thân vương Karn không ngờ rằng Phương Hằng vậy mà dám đến đây!

Hắn thậm chí đang mưu toan làm điều gì đó với Angitas!

Karn không muốn thừa nhận điều đó, nhưng hắn thực sự rất hoảng sợ!

Sẽ không đâu.

Không có chuyện gì rồi.

Angitas ở khu số 9 được trông coi và nuôi dưỡng cẩn thận, hấp thu sức mạnh mấy ngàn năm khiến nó trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Ngoài ra còn có một số lượng lớn những Huyết tộc bảo vệ trong hang động, ngay cả hắn cũng không có cách nào phá hư trong một thời gian ngắn!

Càng đừng nói là Phương Hằng!

Hắn không có khả năng tiêu diệt Angitas!

Karn rõ ràng tin chắc rằng Phương Hằng sẽ không thể gây bất lợi cho Angitas trong thời gian ngắn, nhưng hắn chính là không thể giải thích được sự bất an trong lòng!

Đến rồi!

Nhìn thấy lối vào hang động Angitas dần lộ ra phía trước, Thân vương Karn nhanh chóng xông vào.

Sao lại yên tĩnh thế này!?

Bước chân vào trong hang động, Thân vương Karn không khỏi ngạc nhiên đứng khựng lại.

Sắc mặt hắn âm trầm, khóe mắt giật giật, nhìn chằm chằm vào thần thụ Angitas.

Sao lại thế này!?

Angitas vốn dĩ tràn đầy sức sống hình như lúc này như đang mắc bệnh hiểm nghèo, trên cành xuất hiện rất nhiều lá khô héo vàng úa, mặt đất phủ đầy lá rụng.

“Yo, đến rồi à, có hơi muộn chút.”

Phương Hằng đang đứng trên một cành cây vươn ra từ Angitas, ra hiệu chào hỏi Karn như những người bạn đã nhiều năm không gặp.

“Phương Hằng!”

Karn nghiến răng, liếc nhìn xung quanh.

Bao gồm cả hai Hầu tước Huyết tộc chịu trách nhiệm bảo vệ Angitas, tất cả các Huyết tộc đều không dám tới gần, đứng cách xa vị trí của Phương Hằng, không dám có bất kỳ hành động nào, dường như có chút do dự.

Tại sao họ không ra tay?!

Trong lòng Karn thầm oán hận, cảm thấy đám Huyết tộc này thật sự quá vô dụng! Thậm chí không thể giữ chân Phương Hằng được hai phút!

Ngay khi Karn di chuyển cơ thể của mình muốn tiến về phía trước, trái tim của hắn đã lỡ mất một nhịp.

“Chậc chậc chậc, ngươi còn dễ bị kích động như vậy ư.” Phương Hằng lấy Gai thần thánh từ sau lưng ra, nghịch ở trong tay nói: “Không cần vội.”

Karn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Gai thần thánh đang không ngừng tỏa ra sức mạnh thần thánh trong tay Phương Hằng!

Đó là cái gì!

Karn cảm thấy uy hiếp cực lớn từ chiếc gai ấy!

Phương Hằng nhìn thấy Karn có điều cố kỵ, nụ cười trên mặt hắn càng lớn hơn.

Hắn chĩa Gai thần thánh về phía thần thụ Angitas bên cạnh: “Đừng có lại gần, Karn, ngươi hẳn là biết hậu quả.”

Karn nhìn chằm chằm vào Phương Hằng, đôi mắt đầy vẻ hung tợn.

“Phương Hằng, tốt lắm, ta vẫn luôn nghĩ xem lần này gặp ngươi sẽ là trong cảnh tượng như thế nào, ngươi là đang tìm chết.”

“Ha ha, vậy thì sao?” Phương Hằng thu lại nụ cười trên mặt, cầm Gai thần thánh đi tới gần thần thụ Angitas: “Ta chỉ là muốn nói chuyện đàng hoàng với ngươi, ta khuyên ngươi đừng kích động, ta nhát gan lắm, không cẩn thận có thể…”

Karn nghiến răng.

“Được, nói đi! Ngươi muốn nói cái gì!”

“Ừm, yêu cầu của ta rất đơn giản.”

Phương Hằng nhìn Karn, nói một cách bình tĩnh: “Quy thuận ta.”

Karn nghe vậy sửng sốt, sau đó phá lên cười, trong mắt tràn đầy oán hận: “Ha ha ha! Quy thuận? Ngươi nằm mơ!”

“Chậc chậc chậc…”

Phương Hằng lắc đầu, lộ ra vẻ tiếc nuối, thở dài nói: “Ta vốn tưởng rằng chúng ta có thể bình tĩnh hòa hoãn tâm sự với nhau, nếu như ngươi đã miễn cưỡng như vậy, cũng không còn cách nào khác, ta chỉ có thể tiêu diệt Angitas…”

Phương Hằng quan sát biểu cảm của Karn, tiếp tục nói: “Không còn Angitas, đến lúc đó cho dù ngươi không đồng ý, Viện trưởng lão cũng chỉ có thể yêu cầu đầu hàng ta thôi, phải không?”

“Chỉ dựa vào ngươi?” Karn nheo mắt nhìn chằm chằm Phương Hằng: “Nếu ta nhìn không lầm, thứ trong tay ngươi đến từ Thánh đình, bên trong ẩn chứa sức mạnh to lớn, có điều muốn dùng nó để hoàn toàn tiêu diệt Angitas? Ngươi nằm mơ đi!”

“Không sai, cảm ơn ngươi đã chiếu cố Angitas nhiều năm như vậy, dựa vào một mình ta có lẽ không đủ.” Phương Hằng rất tán thành nói: “Nhưng nếu thêm cái này thì sao?”

Vừa nói, Phương Hằng vươn cánh tay còn lại ra, nhẹ nhàng ấn vào thân của thần thụ Angitas: “Mở to hai mắt của ngươi nhìn cho kỹ vào, đây là sức mạnh ta kế thừa từ ý chí Quân vương Huyết tộc.”

Karn cau mày.

Sau đó, trên mặt hắn lộ ra vẻ khiếp sợ.

Chuyện gì thế này?!

Toàn bộ Angitas ấy vậy mà lại khẽ run lên dưới cái chạm nhẹ của Phương Hằng!

Ngay sau đó, những mảng lớn lá vàng trên cành của Angitas nhanh chóng khô héo với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, cho đến khi biến thành màu xám chết chóc!

Loại khô héo này đang dần lan ra toàn bộ thần thụ Angitas!

Những chiếc lá khô không ngừng rơi xuống từ những nhánh cây già nua của Angitas.

Tất cả Huyết tộc trong hang đều có thể cảm thấy rằng sức sống của Angitas đang suy yếu nhanh chóng!

“Ngươi dừng tay cho ta!”

Karn hoảng sợ, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Hắn nhìn về phía Phương Hằng, lúc này hắn đã có đôi chút tin tưởng.

Chẳng lẽ Phương Hằng thực sự là người kế vị của Quân vương Huyết tộc?

Người có đủ khả năng khống chế Angitas…

Từ trước tới nay chưa bao giờ có một người như vậy xuất hiện!

Chết tiệt!

Karn thấy mình đang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Bất kể Phương Hằng có phải là người kế vị của Quân vương Huyết tộc hay không, chỉ cần hắn muốn, hắn thực sự có thể tiêu diệt hoàn toàn Angitas!

Nhìn thấy vẻ mặt của Karn, Phương Hằng cười thầm.

Hắn biết chiến thuật lừa bịp của mình đã có hiệu quả.

Bình Luận (0)
Comment