Sau khi kích hoạt kỹ năng chuyển hóa của Cốt Thần Điện là có thể ủy thác, trực tiếp đặt đó để nó để từ từ hấp thu khí tức thế giới chết rồi chuyển hóa.
Rắc rối duy nhất là Cốt Thần Điện cần đặt bên trong Ám ngục máu không thể lấy đi, nếu sau này Phương Hằng muốn sử dụng Cốt Thần Điện thì phải quay trở lại để lấy nó.
Tình hình hiện tại ở khu số 6 coi như đã an toàn, cho dù có nguy hiểm hắn cũng có thể trở về kịp thời, nguy cơ Thần điện bị đánh cắp gần như có thể bỏ qua.
Trước tiên như vậy cái đã!
Chuyện trước mắt là, nồng độ khí tức thế giới chết bên trong hành lang Trầm Luân đã rất cao, hiệu suất thanh lọc của Cốt Thần Điện không quá đủ, vì vậy đợi đến lúc ra ngoài phải cho nó một chút thời gian tạm nghỉ.
Hắn ở lại hơn mười phút, đảm bảo quy trình chuyển hóa khí tức tử vong an toàn không có vấn đề gì rồi chuẩn bị trở lại thế giới thực.
Đột nhiên, một nhắc nhớ trò chơi đến từ radio cầu sinh.
Phương Hằng lập tức bật radio cầu sinh lên để kiểm tra.
‘Mạc Gia Vĩ: Lão Phương, Chung Hạo Dương tới gặp ngươi, nói có việc rất gấp muốn nói với ngươi’.
‘Phương Hằng: Được, nói hắn chờ một chút, ta sẽ tới ngay’.
Có vẻ như có tin tức từ Liên Bang phía Tây.
Phương Hằng suy nghĩ trong lòng, tạm thời để Cốt Thần Điện ở lại Ám ngục máu, trở về thế giới hiện thực.
…
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, nồng độ khí tức thế giới chết trong khu vực bị phong tỏa của Hiệp hội nghiên cứu vong linh đã giảm hơn 300 điểm!
Tin tốt vô cùng!
Nhìn thấy thuộc hạ đưa ra báo cáo, cuối cùng Khâu Hải cũng đã có thể thả lỏng một chút, hiếm khi có được một đêm ngon giấc.
Có điều vừa nhìn thấy Phương Hằng, Khâu Hải lại có chút lo lắng.
“Ngươi nói muốn rời đi một thời gian?”
“Đúng.” Phương Hằng gật đầu ác nhận nói: “Đi Liên Bang phía Tây, lộ trình đã sắp xếp xong cả rồi, đoán chừng sẽ rất nhanh, nhiều nhất ba ngày.”
Nghe nhắc tới Liên Bang phía Tây, Khâu Hải vô thức cau mày.
Hắn cảm thấy Phương Hằng rất có khả năng là đi gây sự, hắn một khắc cũng không chịu ngừng nghỉ, vừa mới dốc sức chạy đến hành lang Trầm Luân một chuyến, thật không dễ dàng gì mới đợi được hắn trở về an toàn, nào ngờ chưa ngồi ấm chỗ lại muốn chạy đến Liên Bang Phía Tây.
“Là vì Huyết nguyên chi tinh sao?”
“Vẫn là không giấu được ngươi.” Phương Hằng hào phóng thừa nhận, nói: “Huyết nguyên chi tinh, có thể tinh lọc khí tức thế giới chết, rất quan trọng, ta với Liên Bang phía Tây có chút quan hệ, cho nên nhất định phải đến đó xem liệu có cách nào có thể lấy nó đi không.”
“Cần phải đích thân đi sao?”
“Ừm, cực kì cần thiết.”
Khâu Hải nhìn Phương Hằng, im lặng trong chốc lát.
Phương Hằng càng nói qua loa sơ sài, trong lòng hắn càng cảm thấy bất an.
“Có cần bọn ta phái người tới bảo vệ không?”
“Không cần đâu, ta cũng sẽ không gây ra động tĩnh gì lớn, coi như là đi gặp một người, lại nói ở Liên Bang phía Tây, ngươi ra tay cũng không tiện nhỉ?”
“Được, ta sẽ sắp xếp người chở ngươi đi, cho ngươi ba ngày, làm xong liền trở về, nếu như ở phía Tây gặp phải phiền phức, lập tức liên lạc với ta, đừng chần chờ.”
Phương Hằng gật đầu, nói: “Được.”
…
Đi chuyến bay nhanh nhất suốt đem, khi máy bay đáp xuống một thị trấn nhỏ ở rìa Liên Bang phía Tây thì đã là sáng hôm sau.
Sau khi xuống sân bay, Phương Hằng nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt chú ý tới một chiếc xe dịch vụ màu đen bên cạnh sân bay.
Trên ghế phụ của chiếc xe dịch vụ, Chung Hạo Dương tháo kính râm, thò đầu ra ngoài cửa sổ, vẫy tay với Phương Hằng.
Phương Hằng bước lên phía trước.
“Ông chủ Phương, thật xin lỗi, để cho ngươi đi xa như vậy, sự tình khẩn cấp, chúng ta chỉ có thể gặp mặt nói chuyện.”
“Không có gì, ta rất có thành ý hợp tác.” Phương Hằng gật đầu, bước lên xe, nói: “Hi vọng chuyến đi lần của ta không vô ích.”
“Đương nhiên.” Chung Hạo Dương ra hiệu tài xế lái xe đi, nói với Phương Hằng: “Ông chủ đã quyết định, lần này chúng ta sẽ hợp tác.”
“Đột nhiên thông suốt à?”
“Ừm.” Chung Hạo Dương trịnh trọng nói: “Nói thật với ngươi, mười hai tài phiệt đã ra tay với Giản Mục Chi.”
Phương Hằng kinh ngạc: “Cái gì? Bọn họ tranh chấp nội bộ sao?”
Chiếc xe dịch vụ đi vào một đường hầm phía trước.
“Lần này Huyết tộc xâm lấn thế giới thực không đạt được hiệu quả như mong đợi của mười hai tài phiệt. Quan tài của Quân vương Huyết tộc thất lạc, hai phần ba di hài của Quân vương Huyết tộc rơi vào tay các thế lực lớn ở thế giới thực, một phần ba di hài còn lại cũng đều đã được dung hợp vào cơ thể của Giản Mục Chi.”
“Mười hai tài phiệt rất không hài lòng với điều này. Họ cảm thấy Giản Mục Chi đã dần dần mất kiểm soát.”
Chung Hạo Dương nói với Phương Hằng về thông tin mà hắn có được từ Liên Bang phía Tây: “Dưới áp lực của Liên Bang trung ương, lần này mười hai tài phiệt chuẩn bị từ bỏ Giản Mục Chi và đẩy hắn ra ngoài, nhưng trước đó, mười hai tài phiệt vẫn muốn có được phần di hài của Quân vương Huyết tộc trong tay Giản Mục Chi.
“Giản Mục Chi…”
Phương Hằng lẩm bẩm, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ.
Hắn đã gặp Giản Mục Chi một lần, đánh giá chỉ từ khí tức, thực lực của Giản Mục Chi hoàn toàn không thua kém gì so với Thân vương Huyết tộc!
Ngoài ra còn có phần di hài của Quân vương Huyết tộc.