Súng ống bên trong sớm bị cướp sạch không còn, tủ súng hỗn độn mở ra, viên đạn rải rác đầy đất.
Phương Hằng đi đến trước két sắt ở trong góc, căn cứ theo mật mã trên sổ ghi chép trước đó mở ra.
“Ken két....”
Trong két sắt lặng lẽ nằm một thẻ từ và một tờ giấy.
‘Nhắc nhở: ngươi lấy được thẻ từ dự phòng (nhà tù 507)’.
Vật phẩm: thẻ từ dự phòng (nhà tù 507).
Thuyết minh: thẻ từ dự phòng sở hữu quyền hạn cấp bậc cao nhất nhà tù, sau lưng nó dán một mảnh giấy ‘Chỉ sử dụng trong trường hợp khẩn cấp, trước khi sử dụng cần được công ty ‘Meteor’ trao quyền.
“Trước khi sử dụng cần trải qua trao quyền của công ty Meteor? Lai lịch của công ty Meteor lớn hơn Giám ngục trưởng sao....”
Phương Hằng nhỏ giọng nói thầm, lại lấy ra tờ giấy phía dưới thẻ từ xem xét.
‘Thông báo.’
‘Nhà tù số 507 đã được chính phủ trao quyền bí mật hợp tác với công ty Meteor, tầng hầm nhà tù số một cấm đi vào. Tình huống khẩn cấp như cần mở tầng hầm nhà tù số một, trước tiên cần được công ty ‘Meteor’ và cai ngục trao cho phép quyền (phải thông báo là hồ sơ cơ mật, nghiêm cấm truyền ra ngoài)’.
“Ám chỉ tầng hầm tòa số một của ta cũng có phòng nghiên cứu bí mật của công ty Meteor?”
Phương Hằng để tờ giấy vào balo.
Trước đó lúc hắn dẫn quái cũng đi qua tầng hầm.
Nơi đó có một thông đạo bị cổng sắt cản trở đường đi.
Dựa theo nói như vậy, hơn phân nửa Licker chiếm cứ ở tòa lầu số một là chạy ra từ phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất.
Nhà tù 507 rất có thể là một trong những ngọn nguồn của virus zombie tận thế bùng phát.
Lỡ như bên trong tầng hầm còn có lượng lớn Licker thì phiền phức rồi.
Ngày mai tám giờ các lính đánh thuê của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám sẽ rời đi, cần phải trước thời gian đó xử lý sạch sẽ hoàn toàn tòa số một.
Còn cần chạy một chuyến đến tầng hầm trước, kiểm tra sạch sẽ.
Phương Hằng hạ quyết tâm, cầm lấy shotgun đi đến tầng hầm.
Trong tầng hầm vẫn có nguồn điện dự phòng tiến hành cung cấp điện.
Phương Hằng một lần nữa trở lại trước cửa sắt tầng hầm, hắn sử dụng thẻ từ dự phòng vừa mới tới tay tiến hành nghiệm chứng.
“Tích tích tích....”
“Nghiệm chứng thành công!”
Cửa sắt ngăn cản ở phía trước chậm rãi nâng lên, lộ ra thông đạo phía sau.
Khác với dự liệu trước đó trước khi Phương Hằng đến, trong thông đạo cũng không có Licker lui tới.
Hắn theo hành lang thẳng tắp đi về phía trước.
Điểm cuối, hai bên trái phải lần lượt có một cánh cửa chống bạo lực.
Cánh cửa bên trái khép hờ, chỉ chừa một cái khe hở nhỏ hẹp.
Phương Hằng thử đẩy cửa xem xét.
“Xít....”
Phương Hằng hít ngược một luồng khí lạnh.
Trong phòng một loạt khoang nuôi dưỡng hình tròn kiểu thẳng đứng xếp chồng chất chứa đầy ắp Licker được nuôi dưỡng.
Trong đó phần lớn khoang nuôi dưỡng đã bị hư hao, tản ra chất lỏng màu xanh lá mùi vị kì lạ đầy đất.
Trên mặt đất còn lưu lại rất nhiều thi thể Licker.
Phần lớn hình thể bọn chúng quái dị, chưa phát dục hoàn toàn.
Xem ra những con này đều là Licker nuôi dưỡng thất bại.
Phương Hằng nhìn thấy có mấy khoang nuôi dưỡng vẫn đang vận hành, vài Licker còn ở trong đồ đựng, thân thể thường thường run rẩy vài cái.
Bọn chúng thoạt nhìn còn trong hôn mê.
Phương Hằng lo lắng Licker sẽ bỗng nhiên thức tỉnh, cẩn thận xem xét phòng một vòng.
Sau khi phát hiện không có bất kì đạo cụ có giá trị thì lui về phía sau rời khỏi phòng, nhân tiện đóng cửa chống áp lực lại.
Phòng bên trái chỉ dùng để nuôi dưỡng Licker, vậy thì phòng bên phải hơn phân nửa chính là phòng nghiên cứu bí mật.
Phương Hằng thử đẩy cửa chống áp lực bên phải.
Không đẩy ra.
Cửa lớn bị khóa rồi.
Trên mép cửa chống áp lực giống như có lắp đặt cảm ứng thẻ từ.
Phương Hằng thử dùng thẻ từ dự phòng quét qua trước cảm ứng.
“Tích! Chưa phân biệt thân phận của ngươi!”
Ồ? Chưa phân biệt thân phận? Không phải thẻ này?
Phương Hằng kinh ngạc một chút.
Cửa chống áp lực ước chừng có độ bền mấy trăm ngàn, chỉ dựa vào búa thiết miễn cưỡng gõ lên không thực tế, còn không bằng tìm nơi khác đập tường tiến vào còn đáng tin cậy một chút.
Kỳ quái, chẳng lẽ thẻ từ mở cửa cần phải tìm ở nơi khác?
Phương Hằng còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên hắn nhìn thấy phía trên cửa chống áp lực phía trước lấp lóe đèn tín hiệu màu xanh lá.
“Két!”
Cửa chống áp lực mở rồi!?
Phương Hằng cảnh giác nâng shotgun trong tay.
Tiếp theo, hắn nhìn thấy từ trong cửa lớn ló ra một khuôn mặt kích động.
Vậy mà là người sống sót?!
“Thật tốt quá! Cuối cùng ta đợi được cứu viện rồi! Thật tốt quá!”
Một người trẻ tuổi mang mắt kính đen kích động nói năng lộn xộn, hắn vươn tay khoa tay múa chân.
“Mau! Bên ngoài nguy hiểm, trước tiến vào phòng thí nghiệm rồi nói sau!”
Phương Hằng bước vào phòng, rất nhanh nhìn quanh bốn phía một vòng.
Đoán không sai, ở đây chính là phòng thí nghiệm bí mật mà công ty Meteor thành lập.
Người sống sót lập tức đóng lại khóa trái cửa chống áp lực.
“Ta là nhân viên nghiên cứu cấp hai của công ty Meteor - Lý Bác, ngươi là tổ hành động đặc biệt tới cứu ta sao? Ta chờ các ngươi đã lâu!”
Lý Bác bị nhốt ở trong này vài tháng, rốt cục hắn nhìn thấy người sống!
Điều này làm cho hắn kích động không thôi.
“Nếu ngươi đến muộn nửa tháng, thức ăn dự trữ còn lại sẽ cạn hết! Ta cũng cho rằng ta chết chắc rồi!”
“Khi nào thì chúng ta có thể rời đi nơi này? Khi nào đội cứu hộ kế tiếp đến?”
Lý Bác tràn đầy mong đợi nhìn Phương Hằng.
Hắn chờ chúa cứu thế này quá lâu rồi!
“Không, ta không phải tổ hành động đặc biệt gì đó, cũng không có đội cứu hộ kế tiếp gì, nếu phải nói, ta chỉ là đúng lúc đi ngang qua nơi này.”
Lý Bác sửng sốt một chút.
“Ngươi không phải công ty Meteor phái tới cứu ta?”
“Không phải.”
Lý Bác ý thức được cái gì, hắn nắm tay thành nắm đấm.
“Tình huống bên ngoài thế nào? Có phải người bên ngoài đều đã mắc phải virus zombie hay không? Có phải thế giới này đều bị xâm chiếm rồi hay không?”
“Ừm.”
Phương Hằng gật đầu.