Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1390 - Chương 1391: Khắc Chế Nguyền Rủa (2)

Chương 1391: Khắc chế nguyền rủa (2)

Mười sáu dư ảnh trấn áp mọi người một cách hung hãn.

Chỉ trong vòng vài giây, hai người chơi từ tổ A của tổ điều tra Liên Bang đã bị dồn vào bờ vực của cái chết!

Chuyện gì đã xảy ra thế?

Những người chơi cảm thấy như họ sắp phát điên rồi.

Thân vương là sức chiến đấu cao nhất trong trò chơi sơ cấp, khi tiến vào thế giới thực sẽ suy yếu rất nhiều, theo lý mà nói, hai tiểu đội cấp A Liên Bang là đủ để đối phó.

Nhưng Thân vương Joel vậy mà lại phát ra một sức mạnh ngang tàng hơn cả trong trò chơi!

Giản Mục Chi đã làm gì với Huyết tộc!?

“Dùng thuật phán quyết! Mau rút lui!!”

Hai tiểu đội trưởng phát hiện tình trạng của Joel không ổn, lập tức đưa ra phán đoán, hô hoán mọi người lập tức sơ tán.

Một người chơi lấy từ trong ba lô trên lưng ra một quyển trục cổ xưa, nghiến răng nghiến lợi truyền tinh thần lực vào trong quyển trục, ném lên không trung.

“Vù!”

Ánh sáng từ quyển trục bùng lên rực rỡ!

Ánh sáng ngày càng sáng hơn! Giống như mặt trời, nó chiếu sáng toàn bộ hang động như thể là ban ngày!

Ánh sáng chói lòa khiến Thân vương Joel và các phân thân huyết ảnh của hắn không chịu nổi phải quay đầu tránh.

Sau khi ánh sáng tan biến, Joel đưa mắt tiếp tục nhìn xung quanh một lần nữa, những người chơi Liên Bang đã lùi xa về phía sau.

“A A…Ha Ha Ha Ha Ha Ha!!!!”

Joel không đuổi theo, mười sáu dư ảnh đứng tại chỗ đồng thời phá lên cười điên cuồng.

Sảng khoái!!

Xiềng xích của lời nguyền đã tích tụ trên cơ thể hắn hàng ngàn năm tạm thời được giải phóng, Thân vương Joel cảm thấy thư thái và dễ chịu hơn bao giờ hết.

“Nhóm người này…”

Cười xong, mười sáu dư ảnh đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía các người chơi Liên Bang đang chạy trốn cách đó không xa.

“Vừa rồi không phải truy đuổi rất vui sao?”

Đã đến lúc bắt chúng phải trả giá.

Joel định chuẩn bị đuổi theo để lưu lại cho đám người đó một ký ức không thể phai mờ thì Công tước Micah đã đến bên Joel và quỳ một gối xuống.

“Thân vương đại nhân.”

Joel nhíu mày, dừng bước: “Nói.”

“Quân vương đại nhân đã ra lệnh rằng con người không phải là kẻ thù chính mà chúng ta phải đối mặt lúc này, vì vậy xin đừng đuổi theo họ. Trước tiên chúng ta phải quay lại để bảo vệ thông đạo dẫn đến thế giới Huyết tộc.”

“Phương Hằng, Quân vương Huyết tộc…”

Sau khi nghe Micah nói Joel lại suy nghĩ một lúc.

Loại trái cây vừa rồi…

Đây có phải là minh chứng của Quân vương?

Hình tượng Giản Mục Chi trong lòng Joel bắt đầu dần sụp đổ.

Micah tranh thủ rèn sắc khi còn nóng, nói tiếp: “Thân vương đại nhân, chúng ta đã đi theo Giản Mục Chi lâu như vậy, cũng không thu được lợi lộc gì cả. Theo ta thấy, chúng ta liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra ai là thật ai là giả.”

“Ừm.”

Thật vậy, sự thật đang ở trước mắt, Joel hầu như đã tin những gì mà Phương Hằng nói.

Giản Mục Chi là một kẻ nói dối!

Đáng hận! Bị hắn lừa lâu như vậy!

Joel vô thức nắm chặt tay, trầm giọng hỏi: “Quân vương đại nhân hiện đang ở đâu?”

“Hắn vừa mới tách khỏi ta, hắn lo lắng ngươi gặp nguy hiểm nên nhờ ta dùng trái cây giải cứu ngươi. Quân vương đại nhân, trước tiên đi tìm nguyên liệu để bố trí ma pháp trận. Sau khi tìm được nguyên liệu, hắn sẽ sớm gặp chúng ta tại điểm bố trí ma pháp trận trong thông đạo không gian.”

Joel gật đầu: “Được, ta và ngươi cùng đi đến đó, vừa rồi xảy ra chuyện gì, ngươi hãy kể chi tiết cho ta biết.”

“Vâng!”

Cả hai ngay lập tức biến thành dạng dơi và bay về phía bên trong hang động.

Ở tầng trên của hang động, sau khi tách ra Chung Hạo Dương và Phương Hằng không phải đợi lâu, rất nhanh đã mở ra thông đạo không gian.

Diêu Vĩ Hoa, người chịu trách nhiệm chỉ huy tiểu đội, đã đặt tất cả tâm tư vào Huyết tộc, sau khi biết tin Phương Hằng mất tích cũng không phản ứng gì nhiều, vẫn tiếp tục dẫn theo quân tiếp viện đến tầng sâu hơn để tìm kiếm.

Thừa dịp không ai chú ý, Chung Hạo Dương lập tức nhờ người lấy danh nghĩa nghiên cứu để xin vật liệu đặc biệt dùng để vẽ ma pháp trận.

Sau hơn nửa giờ, đội hậu cần của Liên Bang đã mang theo nguyên liệu đến.

Chung Hạo Dương đang suy nghĩ cách để di chuyển vật tư đến tay Phương Hằng, khi thông đạo dịch chuyển ở rìa hang động nhấp nháy màu đỏ.

“Phương Hằng?”

Phương Hằng đi ra khỏi thông đạo dịch chuyển, liếc nhìn đội Liên Bang vẫn đang phân tích và nghiên cứu ma pháp trận, gật đầu với Chung Hạo Dương, bước nhanh tới, thấp giọng hỏi: “Làm sao thế? Mọi thứ đã có chưa?”

“Ừm, ngươi tới đúng lúc lắm, vật tư vừa mới được đưa tới.”

Dưới con mắt của Mười hai tài phiệt làm ra vài thủ thuật nhỏ, trong lòng Chung Hạo Dương khó tránh khỏi có chút sợ hãi, hắn kéo Phương Hằng sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Tình hình bên đó thế nào? Có phải ngươi đã lừa được nhóm Huyết tộc đó rồi không?”

Phương Hằng thầm nói trong lòng đây sao có thể gọi là lừa chứ?

Ấn tượng mà bản thân tạo ra lẽ nào đều là một kẻ lừa bịp sao?

Bất đắc dĩ, thời gian gấp rút, Phương Hằng cũng không có thời gian tranh luận với Chung Hạo Dương, hắn nói ngắn gọn: “Huyết tộc đã ổn định, bọn họ cũng đã bố trí ma pháp trận dịch chuyển để trở về thế giới trò chơi, chúng ta phải tăng tốc lên.”

“Ngươi có thực sự chắc chắn không? Mở thông đạo sẽ có hiệu ứng dao động, cần phải chuẩn bị cho tốt.”

Chung Hạo Dương cười khổ trong lòng.

Đôi khi hắn đột nhiên cảm thấy rằng, so với Giản Mục Chi, Phương Hằng mới là một người nguy hiểm.

Bình Luận (0)
Comment