Chẳng qua những tài liệu vật tư mà đối phương yêu cầu khiến người ta cảm thấy rất kì quái.
Trong thôn các đoàn đội lính đánh thuê thường lui tới hầu hết đều cần các vật phẩm tiêu hao như thực phẩm và trang bị.
bọn họ thì ngược lại, công cụ đặc thù khoáng sản và thuốc màu?
bọn họ muốn làm gì?
Tu sửa sao?
Mạc Gia Vĩ có chút sốt ruột, thúc giục nói: “Thế nào ông chủ? Có đồ hay không? Thời gian của bọn ta rât gấp.”
“Có có, ngoại trừ một chút đồ sắt bên ngoài, đa phần vật phẩm trên danh sách ta đều có, ta để tiểu nhị chuẩn bị một chút, xin chờ một lát, rất nhanh thôi.”
Ông chủ cửa hàng gọi thủ hạ tiểu nhị tới, dặn dò vài câu, để thủ hạ đi chuẩn bị vật tư.
Thừa dịp lúc công việc hậu cần bận rộn, chủ cửa hàng tò mò hỏi: “Các vị khách nhân muốn chuẩn bị đi rừng rậm ngoài thôn sao?”
“Đúng vậy, đi lấy ít hàng.”
Mạc Gia Vĩ nhếch miệng cười một tiếng tiếp tục nói: “Ông chủ, ta thấy ông cũng tương đối thành thật, nói thật với ônô, đợi chút nữa bọn ta có nhập một lô hàng lớn, ông chủ một cửa tiệm của ông ăn được không?”
Ông chủ nghe không hiểu lắm cái gì gọi là nhập hàng, trên nở nụ cười chuyên nghiệp trả lời: “Vị khách nhân này nói đùa, chỉ cần hàng chất lượng tốt, Vạn Thông Thương Hội nhất định nguyện ý thu về, nếu như số lượng nhiều, bọn ta nguyện ý lấy giá cao hơn giá thị trường lấy về.”
Mạc Gia Vĩ hài lòng gật đầu: “Không tệ, không tệ, sinh ý như vậy mới có thể dài lâu mà.”
“Khách nhân, nếu như ngài muốn đến rừng rậm ngoài thôn, cửa hàng bọn ta sẽ có một ủy thác, lão thật thà nói, mấy cửa hàng lớn bọn ta sẽ tìm một đội lính đánh thuê”
Nét mặt ông chủ cửa tiệm thân thiện hỏi: “các vị có biết rừng rậm Hisay không?”
Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nét mặt mờ mịt.
Không biết nha.
Đó là nơi quỷ quái gì?
Tuy nhiên ở trong mắt ông chủ cửa hàng, vẻ mặt của của Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ là một loại kiêng kỵ.
“Hai vị không cần lo lắng, tôi biết rừng rừng rậm Hisay không thuộc về khu vực Đế Quốc, Đế Quốc cũng cấm người dân tiến vào khu vực rừng rậm.”
“Ai…”Ông chủ thở dài, tiếp tục nói: “Nhưng ai khiến mấy năm nay thế đạo khó khăn, kinh doanh nghiêm túc không kiếm được tiền, không dối gạt hai vị, Thương hội của bọn ta luôn không ngừng lén vào rừng rậm Hisay.”
“Kì thực Đế Quốc cũng biết những chuyện này, còn tới các thương hội lớn mua một chút vật tư đặc biệt của rừng rậm Hisay.”
“Chẳng qua bắt đầu từ hai tháng trước, việc kinh doanh này không làm được nữa.”
Phương Hằng vốn dĩ không có hứng thú với ủy thác gì cả, nghe xong câu chuyện không kìm nổi có chút hiếu kỳ, hỏi lại: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
“Lối vào rừng rậm Hisay bị muỗi rồng chiếm giữ, một khi tiến vào rừng rậm Hisay liền gặp phải lượng lớn muỗi rồng tấn công. bọn ta đã có một đoạn thời gian rất dài không tiến vào sâu trong rừng rậm rồi, tổn thất nặng nề.”
“Mấy đại thương hội bọn ta thương lượng một chút, phát thông báo treo thưởng bên ngoài, nếu có người có thể giúp một tay giải quyết đám muỗi rồng kia, đại thương hội bọn ta nguyện ý trả thù lao phong phú.”
‘Nhắc nhở: Người chơi phát động nhiệm vụ thí luyện chi nhánh – phiền não của muỗi rồng.’
Tên nhiệm vụ: Phiền não của Long Long.
Nhiệm vụ yêu cầu: Lượng lớn muỗi rồng chiếm cứ khu vực rừng rậm Hisay, hãy giúp Thương hội dọn dẹp muỗi rồng đang hoành hành ở khu vực rừng rậm Hisay.
Ban thưởng Nhiệm vụ: thêm hai tiếng dùng thử, kim tệ, vật tư, danh vọng và các phần thưởng khác.
A? Vậy mà có thể phát động nhiệm vụ?
Thí luyện chi nhánh?
Phương Hằng trong lòng khẽ động, cẩn thận xem miêu tả nhiệm vụ.
Chẳng qua phần thưởng cũng quá hố cha rồi nha!
Vị trí của rừng rậm Hisay ở sâu trong rừng rậm, người chơi bình thường muốn vào cũng phải mất ba bốn tiếng đồng hồ.
Phần thưởng lại chỉ cho thêm hai tiếng thí luyện?
Tính gộp hai phía mình còn lỗ hai tiếng?
Phương Hằng muốn cự tuyệt, thì thấy Mạc Gia Vĩ nháy mắt với mình.
“Này, Lão Phương.” Mạc Gia Vĩ kéo Phương Hằng sang một bên, trong mắt đầy vẻ phấn khích: “muỗi rồng đó, là muỗi rồng!”
“Hử? muỗi rồng?”
Mạc Gia Vĩ biết lần này Phương Hằng đến là muốn chuẩn bị thức tỉnh hạt giống thần thụ, thế là anh hạ giọng nói thầm: “Truyền thuyết nói trong cơ thể muỗi rồng có một tia huyết mạch Long tộc, ngươi nói có phải máu sẽ rất mạnh không?”
Huyết mạch Long tộc!?
Đúng nha, trong truyền thuyết huyết mạch Long tộc có lực lượng siêu cường.
Nếu như muỗi rồng có thể cung cấp huyết dịch cao cấp….
Còn có, phần lớn côn trùng mà dã thú trong rừng rậm ngoài thôn đều có trí thông minh cao gặp được nhóm Licker Giả sẽ bỏ chạy nên hiệu suất đánh quái sẽ rất thấp, trước đó hơn nửa tiếng cũng chỉ đánh ra được nhiều nhất 20 miếng dị tinh cấp 1, vẫn còn một chặng đường dài trước khi thăng cấp.
Nghe được ý của ông chủ thương nhân, của vào rừng rậm Hisay sẽ gặp được lượng lớn muỗi rồng.
Lượng lớn!
Nếu có thể làm được một nồi mà nói….
Thăng cấp, rút máu cộng thêm làm nhiệm vụ cả ba đều không bị lỡ.
Phương Hằng có mấy phần động tâm.
Chi bằng bỏ mặc bên Vi Thao mấy tiếng trước.
Dù sao cửa thành Haney đã đóng, bọn họ cũng không trở về được, chỉ cần trở về thành Haney trước khi trời sáng là được.
Hừm, leo cây thì leo cây.
Ra quyết định, Phương Hằng ngẩng đầu về phía ông chủ thương nhân: “Cũng tốt, bọn ta nhận ủy thác, bọn ta tiện đường sẽ qua xem một chút.”
“Ha ha ha, vậy tốt quá, chúc các ngươi may mắn.”