“Đoàn trưởng Mã ngươi hiểu lầm rồi,” đoàn trưởng Ngụy Dư của đoàn lính đánh thuê Chick nhìn về hai người Phương Hằng, trong mắt đầy kiêng dè, lắc đầu nói: “Bọn ta không phải lo những thi thể muỗi rồng kia, giá trị của những thi thể đó cũng không cao, cho thì cũng cho thôi, bọn ta là cảm thấy, ờm…..hành vi của họ quá quỷ dị.”
“Ừm, nghiên cứu của pháp sư vong linh cổ quái, chúng ta không nên đối dịch lại họ, đùng làm phiền họ, phái người coi chừng là được.”
Ngụy Dư gật đầu nói: “Ta phái người coi chùng bọn họ, mọi n gười có thể hợp tác với nhau là tốt nhất, nhỡ có dị động, chúng ta cũng có thể lập tức phản hồi.”
“Được, vậy làm phiền mọi người rồi.”
Mọi người đang thương lượng, đột nhiên nhíu chặt mày, cùng nhau quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
Họ lại nhìn tháy một màn quỷ dị.
Mặt đất dưới chân quanh Phương Hằng cuồn cuộn.
Từng bàn tay màu trắng xanh nhô lên từ trong bùn đất.
Kia là…..
Biểu tình của đám người đoàn lính đánh thuê càng nghiêm trọng.
Từng con zombie vật lộn bò ra khỏi mặt đất, phát ra tiếng kêu rên chết chóc.
Trong thời gian ngắn, xung quanh Phương Hằng vậy mà lại bò ra hơn một trăm zombie!
“Nhắc nhở: Người chơi đã đủ điều kiện thăng cấp, cấp người chơi tăng lên level: 26, do kỹ năng thiên phú của người chơi, người chơi ngoài ý nhận được 176 phân thân zombie.”
“Nhắc nhở: Số lượng phân thân zombie trước mắt của người chơi: 1054.”
“Nhắc nhở: Giai đoạn thăng cấp tiếp theo, cấp nhân vật người chơi cần tiêu hao 2000 tinh thể dị hóa nhất giai.”
Cuối cùng!
Tăng cấp nhân vật đến cấp 26, số lượng phân thân zombie của Phương Hằng cuối cùng đột phá mức 1000!
Chiến thắng sử thi!
Tốt!
Phương Hằng đang bố trí huyết chi tế đàn trong lòng phấn khởi.
Những zombie này đều là cu li làm việc đó!
Phương Hằng lập tức thông qua nhật ký game truyền chỉ lệnh, điều khiển đám phân thân zombie qua bờ bên kia sông tiếp tục vận chuyển thi thể.
Còn hắn tiếp tục cúi đầu , chuyên tâm bố trí huyết chi tế đàn.
Máu nhận được từ thi thể của muỗi rồng ngày càng nhiều, còn không nhanh kiến tạo sẽ lãng phí!
Một bên khác, đám người của đoàn lính đánh thuê rơi vào trạng thái im lặng như chết.
Pháp sư vong linh đáng sợ.
Vậy mà còn có thể tiếp tục triệu hồi đám zombie thể sinhh mệnh hoàn toàn không sợ chết này.
Trong truyền thuyết, pháp sư vong linh tà ác thậm chí có thể triệu hoán thi sơn cốt hải.
Bọn họ vốn dĩ không tin, cho rằng đây chỉ là những lời đồn thổi khoa trương.
Sau khi thấy Phương Hằng, họ có chút tin rồi.
Mọi người cùng nhìn nhau, không một ai nói lời nào.
Đang ngạc nhiên, Mã Hiểu Uyển thấy Phương Hằng đột nhiên ngẩng đầu, quay lại nhìn về hướng họ.
Đám người đoàn lính đánh thuê giống như tróng lòng có quỷ, thi nhau chuyển dời ánh mắt.
Bọn họ đã sợ Phương Hằng tới cực điểm rồi.
Sau khi hai người Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ nhỏ tiếng lẩm bẩm vài câu liền đi về phía đoàn lính đánh thuê.
Đến trước mặt mọi người, Phương Hằng hơi cúi người, lịch sự nói: “Trưởng đoàn Mã, tất cả vẫ thuận lợi chứ?”
Nụ cười trên mặt Mã Hiểu Uyển hơi cứng lại: “Cảm ơn sự giúp đỡ của ngài, tất cả đều vô cùng thuận lợi, theo như ước định của chúng ta, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ủy thác, thương hội sẽ cho hai vị phần thưởng ủy thác tương ứng, tin rằng sẽ khiến hai vị vừa ý.”
“Quá cảm ơn rồi.”
Phương Hằng lộ ra lụ cười vừa ý dưới lớp mặt lạ, tiếp tục gật đầu, hỏi: “Ngoài ra ta có chút việc riêng muốn nhờ lực lượng đoàn đội giúp, đương nhiên, không phải miễn phí, thù lao có thể rút từ phần thưởng ủy thác cả ta ra.”
“Ông chủ Phương không cần khách sáo như vậy, chúng ta hợp tác vô cùng vui vẻ, có việc gì có thể giúp bọn ta sẽ cố gắng thực hiện.”
“Ừm, ta muốn mượn chút xe đẩy.”
Phương Hằng vừa nói vừa chỉ về hướng xe đẩy đang dỡ hàng: “Có được không?”
Mã Hiểu Uyển quay đầu nhìn.
Cách đó không xa, tổ hậu cần của đoàn lính đánh thuê vừa dùng xe đẩy vạn chuyển lượng lớn cung tên đến, vẫn chưa kịp dỡ hàng xuống đã bị đám người của đoàn lính đánh thuê lao lên điên cuồng phân chia vật tư.
“Cái này…..”
Mã Hiểu Uyển có chút do dự, gật đầu nói: “Bọn ta vẫn cần lượng lớn xe đẩy về doanh trại vận chuyển cung tên, có lẽ không thể cho mượn quá nhiều.”
“Như vậy sao.”
Phương Hằng nhìn xe đẩy phía sau, lùi một bước nói: “Vậy có đinh không? Còn có dây thừng?”
“Hả?”
Mã Hiểu Uyển bị lối suy nghĩ của Phương Hằng làm cho kinh ngạc.
“Đinh? Là loại đinh mà ta hiểu đó sao?”
“Đúng vậy, chính là loại đinh đó.”
Trong lòng Mã Hiểu Uyển càng thêm nghi hoặc, nhíu mày nói: “Trước đây khi xây dựng doanh trại trong doanh trại vẫn còn rất nhiều đinh, đều tạm thời để trong kho, nhưng bọn ta không đem theo, nếu cần có thể đến kho lấy, các vị cần luôn bây giờ sao?”
“Đúng vậy, khá gấp, ta muốn mượn hai chiếc xe đẩy, vận chuyển ít đinh và dây thừng qua đây.”
Phương Hằng quay sang nháy mắt với Mạc Gia Vĩ bên cạnh, người phía sau lập tức phản ứng lại, gật đầu: “Ừm, ta theo các ngươi về lấy, tốt nhất là cho bọn ta mượn thêm vài người.”
“Được, được.”
Mã Hiểu Uyển không biết hai vị pháp sư vong linh tà ác này muốn làm gì, nhưng chỉ là cần hai cái xe đẩy thêm đinh và dây thừng thì….
Dường như cũng không có gì đáng ngại.
Ôm suy nghĩ không trở mặt với pháp sư vong linh, Mã Hiểu Uyển gật đầu đồng ý.
“Ta đưa ngài qua đó.”
Chẳng mấy chốc, Mạc Gia Vĩ theo đoàn lính đánh thuê về lấy đinh và dây thừng.
Phương Hằng tiếp tục ở lại xây dựng tế đàn.
Thi thể muỗi rồng ở xung quanh cũng chất càng lúc càng nhiều.