Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1434 - Chương 1436: Thâm Nhập Điều Tra (2)

Chương 1436: Thâm nhập điều tra (2)

Công sức cả đêm, hơn 1200 tinh thể dị hóa nhất giai đã vào tài khoản!

Vẫn chưa tính những xe huyết dịch cấp cao và vật tư.

Phương Hằng tính sơ qua thu hoạch, chỉ thấy lần này kiếm được rất nhiều.

Đang chuẩn bị trở về, nhắc nhở game lại được làm mới trên võng mạc.

“Nhắc nhở: Người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ- Muỗi vằn phiền não, đoàn đội thí luyện của người chơi nhận được thêm 2 tiếng thí luyện.”

“Nhắc nhở: Ngươi chơi có thể trở lại thôn tìm thương nhân nhận phần thưởng liên quan còn lại.”

“Nhắc nhở: Người chơi kích hoạt giai đoạn nhiệm vụ chi nhánh tiếp theo- Thâm nhập điều tra.”

Giải thích nhiệm vụ: Các ngươi đã xử lý đàn muỗi rồng cố thủ ở lối vào rừng Hisay, nhưng sự tồn tại của đàn muỗi rồng này vô cùng quỷ dị, hãy thử điều tra nguyên nhân đàn muỗi rồng tụ tập.

Phần thưởng nhiệm vụ: Nhận thêm 10 tiếng thí luyện.

Giải thích thêm: Từ bỏ nhiệm vụ sẽ không bị trừng phạt.

Hử? Nhiệm vụ vẫn còn phần sau?

Thậm chí phần sau của nhiệm vụ lần này hào phóng hơn giai đoạn đầu nhiều, thêm hẳn 10 tiếng nữa!

Phương Hằng thừa nhận, hắn có chút động lòng rồi.

Chỉ đơn giản là điều tra mà thôi, hay là tiện hoàn thành luôn?

Thời gian có gấp rút quá không?

Phương Hằng đang suy nghĩ, thấy không xa Mã Hiểu Uyển đang đi về phía hắn.

“Ông chủ Phương, muỗi rồng ở bờ đối diện đã xử lý xong rồi, cảm ơn ngài đã giúp đỡ thương hội, bọn ta sẽ báo cáo đúng sự thật với thương hội về sự đống góp của ngài trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, ngài có thể tùy ý nhận giải thưởng ủy thác ở cửa hàng thương hội.”

“Đừng khách sáo, giúp đỡ lẫn nhau mà thôi.”

Ánh mắt Phương Hằng nhìn sâu vào rừng Hisay ở bờ đối diện, thuận tiện hỏi: “Muỗi rồng cố thủ ở đây vô cùng quỷ dị, các ngươi không vào điều tra kĩ sao?”

Nghe Phương Hằng hỏi như vậy, trong lòng Mã Hiểu Uyển lại hồi hộp.

“Ừm, bọn ta cũng phát hiện rồi, trên thực tế bọ ta được giao nhiệm vụ điều tra, sau khi xử lý xong muỗi rồng sẽ xâm nhập vào rừng Hisay tiến hành điều tra sơ bộ.”

Mã Hiểu Uyển gật đầu nói: “Nhưng phải đợi trời sáng, hành động trong đêm quá nguy hiểm, đêm nay bọn ta sẽ về doanh trại qua đêm, ngày mai lại tính tiếp.”

“Hay là bây giờ luôn đi?” Phương Hằng đề nghị nói: “Bọ ta cũng rất hứng thú với nguyên nhân muỗi rồng cố thủ ở đây, hơn nữa pháp sư vong linh bọn ta khá thích trời tối.”

Mã Hiểu Uyển nhìn Phương Hằng, cảm giác bất an trong lòng bỗng tăng lên cực điểm.

Không phải chứ?

Theo suy nghĩ của nàng, điểm khó của ủy thác nằm ở phần trước xử lý lượng lớn muỗi rồng như thế nào.

Nhiệm vụ điều tra ở phần sau đối với thương hội mà nói chỉ là một lưu trình bình thường mà thôi.

Quỷ mới biết đàn muỗi vằn này chịu phải kích động gì mói cố thủ ở gần đây.

Nguy hiểm có thể tồn tại, nhưng khả năng chỉ là ngoài ý.

Chẳng lẽ chuyện gặp phải pháp sư vong linh sẽ gặp vận rủi là thật sao?

Trong rừng rậm còn có phiền phức lớn hơn đang chờ họ sao?

Mã Hiểu Uyển bối rối.

Đương nhiên, nếu có hai pháp sư vong linh mạnh mẹ đồng hành, thì chỉ số an toàn của cuộc điều tra cũng sẽ tăng cao.

Chỉ là thế giới bên ngoài đồn thổi…

Quá gần gũi với pháp sư vong linh, thảm họa sẽ càng lâu càng nghiêm trọng.

Phương Hằng lại thấy chẳng sao hết.

Có đám lính đánh thuê này hay không thì hắn cũng đều có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn chỉ kỳ lạ là sao Mã Hiểu Uyển lại bối dối như vậy.

Mã Hiểu Uyển hít sâu một hơi, nàng quyết định không tin vào thứ thần thần quỷ quỷ này.

“Được, xin hãy cho bọn ta chút thời gian, nửa tiếng sau chúng ta lập tức xuất phát.”

“Được.”

…..

Rạng sáng.

rừng rậm Hisay.

Bốn tên thể Tyrant dung hợp đi trước mở đường.

Phía sau là một đám zombie lắc lư.

Trăng đêm nay cũng coi như sáng, chiếu sáng con đường phía trước.

Có thể nghe láng máng thấy tiếng côn trùng kêu.

Sau khi vào rùng Xisai Phương Hằng phát hiện ra, thực vật ở đây lớn hơn một vòng so với thế giới bên ngoài!

Cả đường, mấy dược sư đi theo đoàn tra xét vui phát điên lên, chưa đi được mấy bước đã dừng lại, ven theo đường nhỏ hái dước liệu.

Xác nhận trong đoàn không có thân phận người chơi, Mạc Gia Vĩ to gan hơn chút, bắt đầu đơn giản tán gẫu với người trong đoàn.

“rừng Hisay đến nay vẫn chưa có chủ sao?” Mạc Gia Vĩ lộ vẻ nghi hoặc: “Khu vực này chưa từng bị chiếm lĩnh sao? Xuyên qua rừng Hisay là nơi nào cũng không ai biết sao?”

“Ừm, khu vực này hiện tại là khu vực không ai quản.” Hướng đạo gật đầu đáp: “Lúc đầu trong thời kỳ đầu xây dựng Đế Quốc đế vương Andraste đã mở rộng lãnh thổ Đế Quốc ra khắp nơi, chỉ riêng khu vực rừng Hisay là chưa được khám phá, hơn nữa còn liệt rừng Hisay vào danh sách vùng đất cấm, cấm bất kỳ ai tiến vào.”

Mạc Gia Vĩ thấy kỳ lạ, hỏi: “Đây lại là tại sao?”

“Việc này ai mà biết được, nhưng bên ngoài lại có không ít lời đồn, nghe nói khi Andraste còn trẻ là con gái lãnh chủ của một vương quốc nhỏ tách rời, lãnh thổ bị người ngoài xâm chiếm, lãnh chủ tử trận, dưới sự bảo vệ của cận vệ thân cận nàng chạy trốn vào rừng Hisay.”

“Quân địch muốn diệt cỏ tận gốc, vậy là phái quân đội xuyên qua rừng Hisay truy sát.”

“Sau đó trong rùng xảy ra vài chuyện, quân đội thương vong nghiêm trọng, tất cả mọi người đều cho rằng Andraste đã chết, không ngờ ba năm sau nàng lại xuất hiện một lần nữa, thành lập Đế Quốc Marhet.”

Hướng đạo nhún vai nói: “Ta thấy có thể là vì nàng có tình cảm đặc biệt gì đó với khu rùng này.”

Bình Luận (0)
Comment