Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 146 - Chương 149: Chỉ Như Vậy Thôi À? (2)

Chương 149: Chỉ như vậy thôi à? (2)

“Kết thúc rồi, chúng ta đã thắng rồi.”

“Có nhầm không?”

“Không phải là sinh vật cấp 4 sao? Sao ta có cảm giác nó còn không bằng Licker.”

“Chỉ vậy thôi? Chỉ như vậy thôi à?”

Trước khi tới nhà tù, hình như các lãnh đạo cấp trên không nói như vậy!

Không phải họ nói Erecta là zombie cấp 4 vô cùng nguy hiểm sao?

Không phải họ đã nói nếu không cẩn thận thì kết cục là cả đội bị diệt...

Sao họ lại cảm thấy lần này còn không áp lực bằng lúc đánh với Licker vậy.

Để chuẩn bị cho khoảng thời gian ở nhà tù, ít nhất cần một tháng, rồi đòi hỏi phải chuẩn bị chịu khổ.

Chỉ vậy thôi.

Kết thúc rồi.

Bọn họ sẽ thu dọn đồ đạc và về nhà.

Tính tới tính lui, tính từ lúc bọn họ đến nhà tù, tới hôm nay cũng chỉ mới qua ba ngày.

Trần Ngự cũng hơi ngỡ ngàng.

Giết chết Erecta thành công, còn nhận một quyển sách kỹ năng cấp C.

Dù từ góc độ nào, thì đây cũng là một việc khiến cho người ta cảm thấy vô cùng phấn khởi.

Nhưng tại sao hắn cứ cảm thấy vẫn chưa hoàn thành nhỉ?

Hơn nữa, vừa nghĩ tới việc phải rời khỏi nhà tù để trở về điểm tài nguyên Liên Bang là Trần Ngự lại có cảm giác không nỡ ở trong lòng.

Dù sao thì điều kiện sống ở đây thật sự quá tốt!

Trần Ngự ra một dấu tay chiến thuật với các thành viên của tiểu đội tinh anh Liên Bang, tuyên bố trận chiến kết thúc.

Hắn im lặng thu súng về, rồi quay đầu nhìn về phía Phương Hằng - người đang đứng một bên.

“Phương Hằng, vậy là kết thúc rồi à?”

“Kết thúc rồi, kết thúc rồi.”

Phương Hằng thuận miệng đáp lại, hắn thầm nghĩ trong lòng.

Đã chuẩn bị như vậy, còn không bị nghiền ép à! Nếu không thì ngươi còn muốn thế nào nữa?

Phương Hằng mở ghi chép trò chơi ra để quan sát.

'Nhắc nhở: Ngươi đã giết chết zombie biến dị cấp 4 - Erecta.’

'Nhắc nhở: Ngươi nhận được tinh thạch tiến hóa cấp 3.’

Là đội người chơi thứ hai trên thế giới giết chết zombiebiến dị cấp 4, dựa theo độ cống hiến của cả đội, ngươi nhận được phần thưởng cấp bậc cao nhất: Một quyển sách kỹ năng cấp B+ ngẫu nhiên.’

Ồ, còn có phần thưởng.

Phương Hằng không ngờ đội giết chết zombie biến dị cấp 4 thứ hai toàn máy chủ cũng sẽ được thưởng.

Nhưng tiêu diệt được lần đầu tiên trên toàn máy chủ có thể nhận được phần thưởng là sách kỹ năng cấp A, lần hai cũng chỉ có thể nhận được sách kỹ năng cấp B+.

Cấp A với cấp B, chênh nhau một khoảng lớn!

'Nhắc nhở: Đang tiến hành rút ra ngẫu nhiên…’

'Nhắc nhở: Ngươi nhận được sách kỹ năng: Che giấu khí tức sơ cấp.’

‘Kỹ năng: Che giấu khí tức sơ cấp.’

‘Giải thích kỹ năng 1: Sau khi học, thuộc tính bị động cảm giác cơ sở tăng 1 điểm.’

‘Giải thích kỹ năng 2: Có thể chủ động sử dụng kỹ năng, sau khi sử dụng thì có thể che giấu một chút khí tức của bản thân, sẽ không dễ bị kẻ địch phát hiện (người chơi cần tiêu hao 1 điểm trị số thể lực sau mỗi mỗi 30 giây để duy trì trạng thái che giấu khí tức).

‘Giải thích kỹ năng 3: Kỹ năng này có thể thăng lên tới cao nhất là cấp 20, mỗi lần lên cấp, hiệu quả che giấu sẽ được tăng cường lên một chút, và thuộc tính cảm giác cơ sở cơ bản tăng lên 0.4.

Phương Hằng có hơi bất ngờ.

“Đồ tốt!”

Không ngờ hắn lại có thể rút được kỹ năng cấp B+ hữu ích đến vậy!

Đối với bản thân Phương Hằng, tác dụng của che giấu khí tức không rõ ràng lắm, tác dụng lớn nhất của nó với hắn là tăng một chút thuộc tính cảm giác của nhân vật.

Nhưng nếu kỹ năng này được thả chủ động lên người phân thân zombie thì sẽ rất đáng giá!

Trị số thể lực của phân thân zombie là vô hạn!

Nói cách khác, cái kỹ năng che giấu khí tức này sẽ trở thành bị động vĩnh viễn!

Phân thân zombie với khả năng che giấu khí tức vĩnh viễn có thể né được không ít phiền phức.

Ngoài ra, sách kỹ năng này có thể thăng cấp.

Đợi sau này có thời gian rảnh, hắn sẽ nghĩ cách để tiếp tục thăng cấp kỹ năng này.

Dù sao thì nó cũng là kỹ năng miễn phí.

Nên lần này Phương Hằng cảm thấy rất hài lòng, sau đó hắn cầm sách kỹ năng vỗ lên đầu một cái.

'Nhắc nhở: Ngươi học được kỹ năng - che giấu khí tức sơ cấp.’

“À, Phương Hằng…”

Trần Ngự đứng một bên gãi đầu, nói: “Theo thỏa thuận của chúng ta trước đó, bọn ta cần thu hồi lại xác của Erecta sau khi chết.”

“Được, không thành vấn đề.”

Trần Ngự vung tay lên, ra hiệu cho cấp dưới trong đội bắt đầu vận chuyển xác.

“Ngoài ra, nếu kéo dài thời gian quá lâu, thì xác của Erecta có thể sẽ bị ảnh hưởng, bọn ta cần lập tức lên đường trở về điểm tài nguyên Liên Bang.”

“Gấp như vậy à? Sao không ở lại tới ăn cơm tối để chúc mừng?”

Phương Hằng tỏ ra khách sáo.

Dù sao nếu không có sự hỗ trợ của Trần Ngự, thì nhiệm vụ lần này sẽ không suôn sẻ như vậy.

Hắn cảm thấy Trần Ngự không tệ, hai người hợp tác rất vui vẻ.

“À… Chuyện này…”

Nghĩ đến thức ăn ngon ở đây, yết hầu của Trần Ngự lên xuống.

Rõ ràng là hắn hơi dao động.

“Thôi bỏ đi, để lần sau, nhiệm vụ quan trọng hơn.”

Phương Hằng gật đầu, rồi nhìn xác của Erecta ở dưới tháp canh.

“Vậy cũng được, thuận tiện mang theo ít đồ để ăn trên đường, ngoài ra lần trước ta có bàn bạc với ngươi về việc vận chuyển ván gỗ, đã có tin gì chưa?”

“Ta đã xin rồi, chút chuyện nhỏ này chắc chắn không thành vấn đề.”

“Lúc quay về, ta sẽ xem lại, ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy, đoàn trưởng nhất định sẽ rất vui mừng.”

“Được rồi, ta đang định offline để báo cáo tiến triển của với đoàn trưởng, rồi xin công giúp ngươi. Ta đảm bảo xe chuyển vận sẽ tới trễ nhất là ngày mai, ngươi chuẩn bị trước đi

“Không thành vấn đề!”

Phương Hằng tính toán đại khái số ván gỗ ở trên quảng trường nhà tù, rồi sau đó hắn ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài nhà tù.

“Ngày mai… Xem ra tối nay phải chế tạo ván gỗ cả đêm rồi…”

Bên ngoài nhà tù, Lưu Nghị và bốn người khác mới tới công ty đang dốc sức vận chuyển gỗ thô tới nhà tù.

Bởi vì họ biết trong nhà tù có một nhiệm vụ đặc biệt khẩn cấp, lần này bọn họ phải chất đống gỗ thô ở ngoài nhà tù.

Bình Luận (0)
Comment