Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1466 - Chương 1468: Đánh Giết

Chương 1468: Đánh giết

Phương Hằng lại nhìn thi thể đám thú còn lưu lại ở xung quanh, quay đầu nhìn về phía Harper, nói: “Nếu như không để ý thì xin giúp đỡ một chút, ta cần thu thập lại những thi thể này, trong trạm gác có xe đẩy hoặc là công cụ vận tải nào không?”

“Được thôi được thôi, công cụ vận chuyển bên trong trạm gác đều có, không thành vấn đề.”

Harper đáp lại một tiếng, lập tức gọi thuộc hạ trở về trạm gác lấy xe đẩy, giúp Phương Hằng vận chuyển thi thể Man thú.

Trên thi thể Man thú có thể thu thập được một phần tài liệu, có thể bán lấy tiền.

Có điều thời khắc sinh tử bây giờ này, Harper không cho rằng Phương Hằng là cầm thứ đồ này về bán lấy tiền.

Pháp sư Vong Linh tà ác.

Thi thể là vật liệu thi pháp tốt nhất của bọn chúng!

“Cảm ơn.” Phương Hằng tiếp tục hỏi: “Man tộc còn sẽ tiếp tục xâm chiếm, các ngươi tiếp tục ở lại nơi này hay là đi theo bọn ta cùng trở về thôn xóm?”

“À, cái này…”

Harper sững sờ một chút, hắn không ngờ rằng Phương Hằng chuẩn bị vận chuyển nhiều thi thể Man thú như vậy trở về thôn.

“Những thi thể Man thú này các ngươi chuẩn bị vận chuyển về thôn?”

“Ừm.”

Trong lòng Harper thấy kì lạ.

Thiết kế phòng ngự của thôn xóm lạc hậu, không phải là nên ở lại trạm gác nơi này càng an toàn hơn sao?

Phương Hằng thấy Harper chần chừ, gật đầu nói: “Không miễn cưỡng, sau khi hoàn thành vận chuyển thi thể Man thú bọn ta sẽ lập tức trở về thôn, các ngươi có thể tiếp tục ở lại trạm gác.”

Harper suy nghĩ kĩ lại, lập tức ý thức được ẩn ý trong động thái này của Phương Hằng.

“Không, không phải là ý này, ta theo các ngươi trở về.”

Trạm gác là thiết kế phòng ngự quân sự lệ thuộc Đế Quốc, mục tiêu tiến công số một của Man tộc, có thể đoán được, đợi đến sau đó đội ngũ Man tộc từng đợt từng đợt nối tiếp nhau đánh đến, thiếu đi Phương Hằng, chỉ dựa vào một đoàn đội bọn họ có thể chống cự được đến khi nào?

Đội ngũ chi viện của Đế Quốc đến đây ít nhất còn phải hơn nửa ngày.

Ở lại nơi này chắc chắn là chết!

Vẫn chi bằng đi theo đoàn đội Phương Hằng cùng trở về thôn xóm.

Dù sao trước mắt công kích của Man tộc đều là dùng đơn vị tiểu đội, thôn xóm mà Phương Hằng đang ở càng nằm ở khu vực biên giới của thành Haney, nếu như vận khí đủ tốt, sau khi thôn xóm chống cự được vài đợt tiểu đội Man tộc, đoàn quân Man tộc nói không chừng không để ý tới thôn nữa, trực tiếp tập kết tiến công thành Haney luôn.

Đến lúc đó nói không chừng bọn họ còn có thể may mắn sống sót.

Bảo vệ thôn xóm cũng đều là bảo vệ, đều là đóng góp vì Đế Quốc.

Nếu không phải vì trạm gác cách thành Haney quá xa, lo lắng giữa đường gặp phải Man tộc tập kích, Harper từ lâu đã đưa thuộc hạ trở về thành Haney cố thủ.

“Có diều…”

Harper quay đầu nhìn về phía thuộc hạ đang giúp đỡ thu thập dọn thi thể dã thú, hỏi: “Nhiều thi thể đến như vậy, vận chuyển có phải là hơi không được tiện cho lắm.”

“Không có gì đáng ngại, về mặt vận chuyển để ta xử lý, ta có cách.”

Nghe thất Harper chuẩn bị cùng hắn rời đi, trong lòng Phương Hằng mừng thầm, không khỏi di chuyển ánh mắt về phía trạm gác trên giữa eo núi.

Rất tốt rất tốt, đám người Harper này cùng mình trở về thôn xóm, nếu như vậy, các loại vật tư công cụ trang bị đồ sắt cũng có thể cùng mang đi.

Việc luyện sau này lại có thể đúc được không ít công cụ.

Dù sao bây giờ xung quanh thôn xóm thiếu đi vật liệu quặng sắt, vật liệu chế tạo đồ sắt chỉ có thể dựa vào thu về.

Tính toán đâu ra đấy, lần này chủ động xuất kích tuyệt đối không thiệt.

“Uhm…”

Harper nhìn thấy ánh mắt Phương Hằng không ngừng nhìn quanh trên phía trạm gác, trong ánh mắt mang theo vẻ tham lam.

Trong lòng hắn thấy là lạ, luôn cảm thấy hình như chỗ nào đó không đúng lắm.

Nửa tiếng sau.

Tháp canh trên cao của thôn.

Áo Thương thấy từ xa một lượng lớn zombie đi về phía thôn.

Còn mang theo một lượng lớn xe đẩy.

Trên xe đẩy đầy vật tư.

Trong đó còn có không ít thi thể man thú, còn có rất nhiều công cụ và trang bị.

Không nói rõ được cụ thể là cảm giác gì, dù sao cũng là rất cổ quái.

Một tên thủ vệ do dự một lúc, nhìn về phía Áo Thương: “Đoàn trưởng, chúng ta…”

“Đi, cùng đi tiếp ứng!”

“Rõ!”

Cổng lớn của thôn mở ra, binh đoàn thủ vệ Đế Quốc lên trước tiếp ứng.

Trong đoàn zombie, Harper đi theo bảo vệ cả đường.

Cách ngĩ của hắn và Áo Thương giống nhau.

Zombie còn có thể giúp vận chuyển vật tư sao?

Được lắm, đám zombie kia gần như đảo lộn toàn bộ tháp canh gác của bọn họ, tất cả vật tư đều bị lấy sạch rồi!

Ngay cả những vật liệu đá tương đối hiếm cũng bị đám zombie đập vỡ đem theo.

Sao cảm giác như gặp phải đám thổ phỉ vậy?

Về điều này, Harper đã hỏi Phương Hằng khi ở trên đường.

Phương Hằng biểu thị, dù sao chẳng bao lâu nữa đội quân Man tộc cũng sẽ đến chiếm trại gác.

Bản thân có thể chịu thiệt chút nhưng tuyệt đối không để Man tộc được lợi.

Vậy nên đập vỡ đem đi hết!

Harper lúc đó im lặng một lúc.

Nguyên tắc thì là như vậy nhưng cứ cảm thấy sai ở đâu đó.

Chỉ đến khi thấy thôn làng ở trước mắt, Harper lại bị chấn động lần nữa.

Ngươi đợi chút, ngươi nói thôn nhỏ này lại bị làm sao cơ?

Sao mà đã bắt đầu xây tường vây rồi?

Nửa tiếng trôi qua, bức tường phía đông đã bắt đầu hình thành.

Đám zombie vẫn đang tiếp tục xây.

Bình Luận (0)
Comment