Denton muốn cố gắng thoát ra, nhưng lại phát hiện bị ép chặt!
Những gai đen nhỏ trên người không trụ nổi bay ra ngoài.
Thế nhưng những người sắt đè trên người căn bản không đẩy ra được!
Denton cảm thấy bản thân giống như một cái bánh quy bị ép chặt, cho dù phản kháng thế nào đều không thể khiến áp lực trên người nới lỏng ra, ngay cả không gian giơ nắm đấm lên phát lực cũng không có!
Trên tháp canh gác yên tính đến đáng sợ.
Chỉ còn lại tiếng hô hấp nặng nề.
Mạc Gia Vĩ cũng bị sốc.
Đại lão! Còn có loại chiến thuật này sao?
“Ha ha…. lần này là không chạy được rồi nhỉ?
Nghe thấy Phương Hằng lẩm bẩm một mình, mọi người không ngừng quay đầu nhìn Phương Hằng, trong mắt ít nhiều đều có chút sợ hãi.
Đây chẳng nhẽ là thi hóa chú thuật trong lời đồn sao?
Rất khó tưởng tượng được bị nhốt trong đám thi thể sẽ là kiểu tuyệt vọng nào!
Pháp sư vong linh đáng sợ!
Chiến thuật lần đầu thử thành công, tâm trạng của Phương Hằng cũng không tệ, hán thấy chiêu này sau này vẫn có thể tiếp tục phổ biến.
Đối phó với một số sinh vật nào đó vẫn rất có hiệu quả.
Ồ, đặt cái tên.
“Tên là…. Thi tù phong ấn?”
“Ồ, phiên bản 1.0!”
Phương Hằng lại tập trung tinh thần thử.
Sau khi đám zombie tập trung thành độ cao sáu mét liền khó khống chế, hắn miễn cưỡng điều khiển đoàn zombie từ từ lăn vào trong thôn, sau đó tích lại bên ngoài thôn, chuẩn bị đợi sau khi giải quyết xong Man tộc ngoài thôn thì từ từ xử lý Denton.
Phía sau, hai đội quân Man tộc vội đến cũng nhìn thấy quả bóng thi thể đáng sợ do đám zombie tụ lại hình thành.
Nhưng chúng không hề biết trong quả bóng thi thể rốt cục là thứ gì bị phong ấn, trơ mắt nhìn quả bóng thi thể lăn vào thôn.
Đội trưởng tiểu đội Man tộc Tourle không ngừng chế giễu: “Tên Denton ngu ngốc, vậy mà lâu như thế ngay cả một thôn làng cũng không chiếm được!”
“Tại sao ở đây lại xuất hiện vong linh?” Udaba trầm ổn hơn chút, trầm giọng nói: “Denton có chuyện gì vậy? Tại sao lại không thấy hắn?”
“Ha ha ha, Udaba ngươi cứ nghĩ đông nghĩ tây, ta không quan tâm nhiều như vậy, đi trước một bước đây! Đợi chiếm được thôn làng lại thảo luận với ngươi!”
Tourle nói rồi cười lớn, ra lệnh thủ hạ của tiểu đội Man tộc tăng tốc vượt qua tiểu đội của Udaba, giành đánh về phái thôn.
Udaba nhíu chặt mày, hắn nghĩ, cũng ra lệnh tiểu đội đi theo.
Trên thực tế, do trước khi Denton bị bọc thành quả bóng thi thể đã bị zombie áo giáp vây tròn, vậy nên rất ít Man tộc thực sự nhìn thấy kết cục của Manton, phần lớn Man tộc vẫn chưa biết tiểu đôi trưởng của chúng đã bị ‘phong ấn’.
“Ha ha ha! Xông lên! Đánh tan bọn chúng!
….
Sự gia nhập của tiểu đội của Tourle khiến đội quân Man tộc sĩ khí đại chấn!
Lượng lớn Man thú gào thét xông vào chiến trường.
Số lượng Licker có hạn, vẫn cứ duy trì tốc độ chậm rãi xâm chiếm dần đội quân Man tộc trên chiến trường.
Do hiệu suất tấn công của đội quân Licker không nhanh, có vẻ như lượng lớn Man thú bọc thép vẫn có thể chống cự phản kháng được công kích ở hàng đầu tiên.
Điều này làm cho tiểu đội Tourle nhanh chóng đến từ phía sau ảo giác.
Có cơ hội!
Hai bên vẫn đang giằng co!
Thuận theo thế tiến công tiến vào đám sinh vật vong linh, Tourle cũng không hề cảm thấy đám sinh vật vong linh này khó giải quyết.
“Đùng! Đùng!!”
Một thể Tyrant dung hợp bước ra lao về phía Tourle cố gắng ngăn hắn lại.
Bộ dạng khó coi của thể Tyrant dung hợp khiến Tourle tăng thêm cảm giác chán ghét trong lòng.
“Cút đi cho ta!”
đồng tử Tourle co lại, một cây thương nặng đâm xuyên qua con mắt trên tim của thể Tyrant dung hợp.
“Sụt!!”
Chất mủ tanh hôi phun ra từ trong mắt!
“Gào!!”
thể Tyrant dung hợp phát ra tiếng gầm đau khổ, lùi ra sau mấy bước, quỳ xuống đất tạm thời mất khả năng chiến đấu.
“Hừ, không chịu nổi một kích!”
Tourle chế giễu, dẫn đầu đội quân Man thú trực tiếp xông đến cổng thôn.
“Tấn công!! Đánh tan bọn chúng!”
Đội quân mà Tourle dẫn đầu như một thanh kiếm sắc bén, phá một lỗ trên mạng lưới phòng ngự do Licker tụ lại ở phía trước!
Còn đội quân theo sau Tourle, Udaba lại cau chặt mày.
Hắn ý thức được đám sinh vật vong linh này không dễ xử lý như vậy!
Thoạt nhìn, mạng lưới phòng ngự do Licker tạo thành đã bị Tourle phá tan, nhưng đám Licker này lại không bị thương vong nhiều, chúng rất nhanh đã hồi phục lại khả năng chiến đấu, lại vây lấy Man tộc ở phía sau.
Udaba muốn dẫn đội quân Man thú nhanh chóng đuổi theo tụ hợp với đội quân của Tourle, nhưng lại gặp phải cản trở cực lớn!
Hắn có một loại cảm giác cổ quái, đám sinh vật vong linh này dường như đang câu dẫn Tourle vậy.
Dụ địch thâm nhập!?
Trong đầu Udaba xuất hiện một từ.
Trên tháp canh, vô số ánh mắt tập trung lên người Tourle, tất cả mọi người đều giám sát từng nhất cử nhất động của Tourle, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Mã Hiểu Uyển không nhịn được hỏi: “Ông chủ Phương, có được không?”
“Đợi thêm chút nữa, đợi hắn đến gần chút.”
Khi nhìn thấy hai đội Man tộc đồng thời tham gia chiến trường, Phương hằng ngay lập tức chú ý đến hai thủ lĩnh Man tộc.
Chỉ cần giải quyết thủ lĩnh tiểu đội, những Man tộc và Man thú còn lại đều là thêm chất dinh dưỡng cho hồ máu!
“Đừng vội, xem thủ đoạn của ta, đợi chút hành động theo kế hoạch.”
Mã Hiểu Uyển gật đầu nói: “Ừm, giao cho bọn ta.”
“Ông chủ Phương , phải cẩn thận!”
Phương Hằng quay đầu nhìn Mạc Gia Vĩ ở phía sau: “Đi, cùng đi!”
Mạc Gia Vĩ cũng hơi căng thẳng, hắn hít sâu một hơi, vỗ vỗ má mình, phấn chấn nói: “Được! Mẹ kiếp!”