Tourle thấy Udaba đem theo người đến, lập tức hét lớn: “Udaba! Kẻ đó! Nhanh! Xử lý hắn! Là hắn điều khiển đám vong linh này!”
Udaba bỗng dời mắt về phía Phương Hằng.
Vào thời khắc nhìn thấy Phương Hằng, trong lòng Udaba nổi lên cảm giác bất an mạnh mẽ.
Chính là hắn!
Phương Hằng cũng dán chặt mắt vào Udaba.
Hết cách, Man tộc giai đoạn hai được phủ một lớp sừng đen tuyền, thực sự quá dễ nhận ra rồi!
Udaba giơ tay về phía Phương Hằng.
Sụt sụt sụt!
Gai nhọn lao trực diện về phía Phương Hằng.
Phương Hằng đã sớm có chuẩn bị, lại có hơn mười Licker chui ra từ sau lưng hắn, trực tiếp dùng cơ thể chắn gai đen công kích.
Pháp sư vong linh!
Udaba nheo mắt.
Hắn cảm thấy cuốn sách trong tay Phương Hằng là sách người chết trong miêu tả. Chính là hắn đang điều khiển sinh vật vong linh!
Xử lý được hắn sẽ giúp Tourle thoát ra được.
“Xùy!”
Dười trạng thái nhị giai, Udaba dùng hết tốc độ xông về phía Phương Hằng!
“Nhanh! Giúp!”
Trên tháp canh, Mã Hiểu Uyển thấy tình hình thì la lớn.
Lập tức có vô số ma pháp vây quanh người Udaba.
Tốc độ của Udaba chậm dần lại.
Đương nhiên sau Udaba vẫn có lượng lớn Man tộc và Man thú theo sau!
“Giết chết hắn!”
Udaba tầm nhìn khóa chặt vào Phương Hằng, gào lên một tiếng.
Cho dù hắn bị phép thuật ảnh hưởng, Man tộc và bầy man thú phía sau hắn cũng có thể xé xác hoàn toàn cái tên pháp sư vong linh trước mặt này.
Nhưng Udaba vẫn thấy vô cùng lo lắng trong lòng.
Hắn cảm giác Phương Hằng thực sự không hề hoảng loạn tí nào.
Ơ? Kia là…
Udaba bỗng nhiên cau mày.
Hắn nhìn thấy một thần điện màu sắc đen sẫm không biết từ lúc nào đã thình lình xuất hiện trước mặt Phương Hằng.
Luồng uy áp khổng lồ tỏa ra từ trên đỉnh cao.
Đó là gì vậy?!
Udaba ngẩng đầu quan sát lần nữa, hắn thấy cái bóng đỏ hiện lên sau lưng Phương Hằng.
“Uỳnh!”
Hỗn hợp khí tức tử linh hòa với khí huyết màu đỏ đột nhiên bùng nổ!
Những gợn sóng khí màu đỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường ồ ập tập kích Udaba đang đứng đầu sóng ngọn gió.
Không ổn!
Trực giác Udaba cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đợt sóng khí, hai tay hắn vô thức thủ thế chắn trước cơ thể.
“Ầm ầm!”
Khí kình đánh vào người Udaba, thân hình vọt tới trước của hắn trở nên trì trệ.
Bầy man thú bên cạnh hắn thì cũng không thể trụ được, bị làn sóng khí tức màu máu hất bay ngược ra đằng sau.
Đến khi Udaba vừa mới hạ hai tay che chắn xuống, đồng tử hắn bỗng chốc co lại.
“Vù vù!”
Hắn nhìn thấy ảo ảnh màu đỏ đằng sau Phương Hằng siết chặt tay thành nắm đấm. Một quyền nhắm vào hắn, giáng ầm ầm xuống ngay chính diện.
Toang rồi!
Một cảm giác cực kỳ bức bách trực tiếp dồn thẳng đến đây.
Udaba tiến vào trạng thái ứng phó công kích, gai tam giác nhọn màu đen nhanh chóng mọc lên chi chít trên cơ thể, hai tay che chở đằng trước, toàn bộ phòng ngự được thiết lập tuyệt đối.
“Ầm ầm!”
Khí huyết màu đỏ ngưng tụ nắm đấm đánh thẳng vào người Udaba, khiến cho gai tam giác nhọn màu đen trên người hắn tức thì bị đập cho vỡ nát.
“Bịch!”
Khí huyết bùng nổ dữ đội lần thứ hai thổi bay ầm ầm Udaba và một bộ phận lớn bầy man thú ở phía sau.
Dưới uy lực của cú đánh, địa phận xung quanh vị trí Phương Hằng đứng liền bị dọn dẹp thành một mảnh mênh mông, trống trải, sạch sẽ.
Cả chiến trường đều chìm trong một thoáng yên lặng.
“Udaba!”
Tourle gọi to.
Nội tâm hắn dao động mãnh liệt, gắt gao theo dõi từ cách đó không xa.
Sức mạnh khủng khiếp từ khí huyết giải phóng dữ dội ở xa nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự đe dọa rất lớn.
Tourle mắt thấy Udaba bị một quyền của ảo ảnh màu đỏ đánh trúng thẳng mặt, ngã ào xuống mặt đất, không rõ sống chết.
“Lão Mạc, trông vào ngươi đấy.”
Phương Hằng nhỏ giọng tự lẩm bẩm một mình, hắn phất tay thu hồi Cốt Thần Điện về, tầm nhìn lần theo nơi Udaba bị đánh bay rơi xuống.
Udaba bị thương nặng, nằm bất động trên mặt đất, lớp sừng màu đen trên cơ thể hắn xuất hiện những vết nứt nhỏ, máu tươi không ngừng trào ra từ những vết nứt.
Hắn cho rằng trước nay bản thân chưa bao giờ chịu thương tích trầm trọng như này, cơ thể chìm trong cảm giác đau đớn, tạm thời chỉ có thể duy trì được ý thức.
Ngay lập tức có Man tộc xông lên muốn cứu viện, bầy Licker cũng nhanh chóng tiến đến chỗ Udaba tiếp lấy hắn.
Song phương lại lần nữa đâm vào nhau, cùng rơi vào hỗn chiến.
Mạc Gia Vĩ đã âm thầm ẩn nấp từ trước đó đang cấp tốc xông lên, lách mình đi đến bên cạnh Udaba, rút ra một ống tiêm màu bạc đâm vào cổ hắn.
Tiếng hít khí lạnh vang lên.
Bản thân Udaba cũng đã mất đi năng lực phản kháng, sau khi bị kim chích một cái, đồng tử hắn trong nháy mắt mở rộng gấp mấy trăm lần.
Hắn cảm thấy toàn thân cực kỳ lạnh lẽo, sau đó là cực kỳ kiệt sức. Hắn ý thức được thân thể mình giống như bị đông cứng lại, không cách nào điều khiển, ngay cả mí mắt cũng không thể tiếp tục mở ra.
Kiên trì chưa quá nửa giây, khung cảnh trước mắt chìm vào trong bóng tối.
“Haha! Đã xong!”
Mạc Gia Vĩ lướt qua nhắc nhở của trò chơi xác nhận thuốc có hiệu quả, dựng ngón tay cái với Phương Hằng từ xa.
Phương Hằng thở phào nhẹ nhõm, giải quyết xong một tên Man tộc cấp hai, cuối cùng thừa lại một tên thì thuận tiện xử lý hơn nhiều.
Bao vây, dồn chết.
Trông bầu vẽ gáo, dùng thi cầu phong ấn nó hoàn toàn là được.