Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1500 - Chương 1502: Sắp Xếp

Chương 1502: Sắp xếp

Mặc dù nói là đánh giá của lần thử nghiệm cuối cuối cùng càng cao, thì càng nhận được nhiều phần thưởng.

Nhưng lần này tới, mọi người vốn kỳ vọng sẽ đạt tiêu chuẩn.

Bây giờ họ đã đạt yêu cầu, thậm chí còn nhận được đánh giá thử nghiệm là cấp A.

Hừ, Đường Minh Nguyệt nghĩ vẫn còn không gian lùi.

Nàng nói tiếp: “Khi nãy Đường Mạch đã nói với ta, hắn sẽ dẫn đoàn pháp sư Đế Quốc tới tiền tuyến Đế Quốc để chi viện, dự kiến phải đợi sau khi trận xâm lược của Man tộc kết thúc thì họ mới có thể quay về thành phố để hội họp với chúng ta, chúng ta sẽ có một khoảng thời gian rảnh.”

Milhauch nhìn về phía mọi người, và hỏi: “Vậy nên, kế tiếp là chúng ta sẽ bắt tay vào điều tra từ mặt nào?”

“Nghệ thuật!”

“Nghiên cứu khoa học.”

“Kiếm tiền!”

Ba người là Sandy, Khâu Diệu Khang và Đường Minh Nguyệt gần như đồng thanh cùng nhau.

Giọng của Sandy thì cao vút và phấn khởi, còn giọng của Khâu Diệu Khang thì trầm thấp hơm nhiều.

“Này! Các ngươi đang nói gì đấy! Phương Hằng! Ngươi tới phân xử đi.”

Sandy nhìn về phía Phương Hằng với vẻ mặt có hơi bất mãn

Hắn cảm thấy Phương Hằng là người được thần nghệ thuật thần nhìn trúng, nên sẽ có thể đưa ra phán đoán rõ ràng.

Phương Hằng thấy có hơi đau đầu.

Cả ba người này đều có vẻ không đáng tin lắm.

Vi Thao cũng có suy nghĩ giống vậy, hắn nhìn lướt qua Đường Minh Nguyệt với ánh mắt có vẻ hơi bất mãn.

Hai nhân vật trò chơi này làm loạn là đủ rồi đi, mà sao Đường Minh Nguyệt cũng dính vào…

Vi Thao ho nhẹ một tiếng rồi kéo suy nghĩ của về đúng đường, gật đầu nói: “Hiện tại vẫn còn rất nhiều tuyến nhiệm vụ mà chúng ta cần tìm kiếm, ví dụ bí mật rừng Hy Trại, bí mật của hang động dưới lòng đất, và còn có cả quan tài mà Phương Hằng lấy được từ hang động,

Và hòn đá màu đen mà ta đã phát hiện ở hang ổ của muỗi rồng.”

Mọi người không khỏi bắt đầu suy nghĩ theo ý của Vi Thao.

Phương Hằng cũng híp mắt.

Hắn đã nghĩ xong điểm bắt tay điều tra ở giai đoạn kế tiếp.

Là hòn đá màu đen!

Milhauch nhíu mày, hỏi: “Vi Thao, ngươi nghĩ những thứ này đều có liên quan tới sự xâm lược của Man tộc sao?”

“Ừ, ta có cảm giác này, tóm lại chúng ta điều tra thử một chút đi.”

Vi Thao vừa nói vừa nhìn sang Đường Minh Nguyệt: “Ngươi thấy thế nào?”

“Ừ ừ, ta thấy ngươi nói đúng!”

Ngoài mặt thì Đường Minh Nguyệt liên tục gật đầu, trong lòng thì lại có chút miễn cưỡng.

Ngươi đã đưa tiền, ngươi là ông chủ.

Nhưng ta vẫn muốn kiếm tiền.

Dĩ nhiên, loại chuyện bắt cá vẩy nước kiếm tiền này cũng không thể làm quá lộ liễu.

Đường Minh Nguyệt nghĩ tới điều gì đó mà híp mắt lại thành hai đường cong, sau đó nàng bật cười ha ha với Vi Thao: “Với thân phận đặc biệt là công chúa Đế Quốc, chúng ta có thể tiến vào rất nhiều khu vực đặc biệt, ta đề nghị chúng ta nên phân công trước, đợi khi vào chủ thành rồi thì lập tức chia nhau ra hành động, Vi Thao, ngươi cảm thấy thế nào?”

Vi Thao gật đầu nói: “Không sai, hệ nguy hiểm trong thành phố tương đối thấp, nên nếu chia nhau ra hành động thì chúng ta có thể tranh thủ nhiều thời gian hơn.”

“Được!” Ánh mắt của Đường Minh Nguyệt sáng lên: “Hành động tiếp theo chắc chắn sẽ cần đến tiền, nên ta sẽ phụ trách ở bộ phận kiếm tiền.”

Đợt đánh bại Man tộc lần này, Phương Hằng đã thu thập được một ít vật liệu hiếm từ xác của một vài man thú.

Đừng chỉ thấy có một chút, nhiêu đó đã đủ để đổi được một khoản tiền kha khá ở Đế Quốc rồi.

Ngoài ra còn có lỗ tai của Man tộc, chúng cũng đều có thể được dùng để đổi lấy công lao ở Đế Quốc.

“Phương Hằng! Phương Hằng!” Nghe bảo chia nhau ra hành động, Sandy nhất thời cảm thấy hứng thú, hắn giơ hai tay cao lên để xin lên tiếng: “Nhìn ta nhìn ta, ta có một ý kiến hay này.”

“Cái gì?”

“Tới thư viện hoàng gia Đế Quốc! Ngươi nhìn này, ngươi nhìn này, đây là quyển sách tuyên truyền mà ta đã tìm thấy ở trong thôn trước đó.”

Sandy lấy từ trong lòng ngực ra một quyển tuyên truyền cũ nát.

Phía trên quyển sách có vài chỗ đen xì, nhìn như vừa bị dùng để làm đồ lót chân bàn.

“Được rồi, chúng ta có thể đi tới đó để xem một chút.”

“Ta cũng đi theo ngươi qua đó xem một chút.” Khâu Diệu Khang rất ít khi nhất trí quan điểm với Sandy, hắn gật đầu nói: “Bên trong thư viện có thể sẽ có tài liệu nghiên cứu liên quan tới Man tộc, còn có thể tiết kiệm được không ít thời gian của ta, đồng thời việc xây dựng phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học, ta sẽ giao cho ngươi Phương Hằng, ngươi đã đồng ý với ta, ta cần nó sớm.”

Milhauch nhún vai: “Ở bên ta không có chuyện gì làm, nên cứ giao phòng thí nghiệm cho ta đi, ta sẽ đi tìm người làm.”

Lúc đầu trong phân công đội là Vi Thao giỏi trù tính chung, người có năng lực chiến đấu cá nhân mạnh nhất - Milhauch thì phụ trách việc đánh nhau, Đường Minh Nguyệt giỏi kiếm tiền bán manh, bây giờ có thêm Phương Hằng, Milhauch tỏ vẻ bản thân không dùng được nữa nên hắn dứt khoát giúp một tay.

“Được.” Vi Thao xoa huyệt thái dương: “Vậy ta phụ trách việc điều tra tình báo và trù tính chung, ta nhắc lại một chút, hệ số nguy hiểm trong thành phố không cao, nhưng vẫn phải cẩn thận người chơi…”

Trò chơi trung cấp và trò chơi sơ cấp có sự khác nhau rất lớn.

Đầu tiên là về người chơi.

Phần lớn là thực lực của người chơi bước vào trò chơi trung cấp đều vượt xa so với người chơi ở thế giới trò chơi sơ cấp.

Bình Luận (0)
Comment