Yêu cầu nhiệm vụ: Tìm điểm kích hoạt nhiệm vụ mới.
Phương Hằng cẩn thận tìm nhắc nhở trò chơi, trong đầu hắn nghĩ có lẽ là đám người Vi Thao đã tìm được lối ra và kích hoạt nhiệm vụ phần thưởng rồi.
Lúc này, trên võng mạc hiện lên một mũi tên chỉ thị màu xanh nhạt, ra dấu phương hướng kích hoạt nhiệm vụ kế tiếp.
Argyle thận trọng bước tới và quan sát Cốt Tà đang bị đóng đinh ở trên vách tường từ đằng xa, hỏi: “Phương Hằng, ngươi sao thế?”
“Không có gì.”
Phương Hằng quyết định không lo lắng về nhiệm vụ phần thưởng thêm, mà để cho đám người Vi Thao mò trước thử.
“Còn phát hiện nào trên bức bích họa không?”
“Không có không có, Phương Hằng, chúng ta đi mau đi.”
Argyle lắc đầu lia lịa, hắn đưa tay chỉ về một bức bích họa ở trong góc phòng khách: “Trên bức họa nói, người bảo vệ luyện kim ở đây không chỉ có một đâu, đợi lát nữa mà còn có người bảo vệ luyện kim đuổi tới đây thì phiền phức.”
Hửm? Còn có cái chuyện tốt này?
Phương Hằng nghe vậy thì trong lòng hắn khẽ động, hắn nhìn về phía Argyle với ánh mắt kinh ngạc và vui mừng: “Người bảo vệ luyện kim mà ngươi nói chính là tên quái vật luyện kim mà chúng ta vừa mới thấy?”
“Phải, chính là cái tên đã đuổi theo chúng ta rất lâu kia.”
Argyle không hề để ý thấy trong đôi mắt Phương Hằng chợt lóe lên tia mừng rỡ rồi biến mất, mà giải thích: “Thứ kia rất kinh khủng, theo miêu tả của bức họa thì ở mỗi một thông đạo đều có một quái vật luyện kim canh giữ, lỡ như bọn chúng bị kích động rồi cùng nhau đuổi chúng ta thì xem như tiêu đời.”
Được đó!
Một tin tức tốt!
Đối với phân thân zombie mà nói, quái vật luyện kim hoàn toàn không phải là mối đe dọa!
Tới cũng đã tới rồi, giá ba còn không phải thuận tay cùng nhau cà hoàn
“Không vội, Argyle, chúng ta không cần vội.”
Phương Hằng ổn định lại tâm trạng, sau đó hắn mở nhật ký trò chơi ra và kiểm tra tình hình chiến đấu giữa đám phân thân zombie và sinh vật luyện kim với vóc dáng to lớn ở bên trong thông đạo.
Hừm, không tệ! Lượng máu của sinh vật luyện kim chỉ còn lại 18%!
Phương Hằng lại đưa mắt nhìn về phía Argyle: “Đi thôi, đi với ta để xem tên quái vật luyện kim đó như thế nào.”
“Hả!”
Phương Hằng liếc mắt nhìn Cốt Tà đang bị đóng chặt vào tường rồi nhún vai: “Không thì ngươi ở lại đây một mình cũng được.”
Ở lại một mình.
Argyle nhất thời cảm thấy cả người lạnh buốt, khiến hắn không nhịn được mà rụt cổ: “Được rồi, ta đi theo ngươi…”
Cùng lúc đó, ở bên trong đại sảnh.
Sau khi đội của Vi Thao nghỉ ngơi được một lúc thì họ bắt đầu tìm đường ra.
Rất nhanh, đám người đã rời khỏi hang theo lối đi.
Lúc này mọi người mới ý thức được rằng hang động mà họ đang ở là một khu vực được bảo vệ nghiêm ngặt.
Bên ngoài hang có một lượng lớn thú ở nhờ hang động chiếm lấy.
Sau khi nhận được phản hồi của người chơi tìm đường, đám người Vi Thao còn tưởng rằng đây sẽ là một trận đánh ác liệt, nên họ cũng đã sẵn sàng chém giết.
Không ngờ bọn họ vừa mới bước ra từ trong hang, đám thú sống nhờ hang động ở vòng ngoài giống như là nhìn thấy cái gì đó vô cùng kinh khủng, mà bắt đầu điên cuồng chạy trốn, chớp mắt một cái đã lập tức biến mất ở trong bóng tối của thế giới dưới lòng đất.
Mọi người trong đội của Vi Thao đưa mắt nhìn nhau, sau đó họ đồng loạt nhìn về phía Đường Minh Nguyệt.
Đường Minh Nguyệt giải thích với vẻ mặt đau khổ: “Các ngươi nghe ta nói, nó không liên quan gì đến ta, thật đó.”
Ngay sau đó, nhắc nhở trò chơi có liên quan đến nhiệm vụ phần thưởng được làm mới.
Sự chú ý của mọi người lập tức bị thu hút bởi nhiệm vụ, họ mở ra để kiểm tra tình hình chi tiết.
Vi Thao hạ giọng nói: “Chúng ta vừa mới liên tục trải qua mấy trận chiến, mọi người đều đã mệt, cũng cần tiếp việm, trên lý thuyết là chúng ta đã lấy được một lượng lớn tử tủy, có thể cân nhắc đến việc rút lui, còn về nhiệm vụ phần thưởng thì không hạn chế thời gian, nên chúng ta có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút, đợi sau khi bổ sung đủ vật liệu thì chúng ta mới vòng trở lại, mọi người cảm thấy thế nào?”
Đường Minh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi đáp: “Anh Đào, nếu đi rồi quay lại như vậy thì sẽ rất phí thời gian, ta đề nghị chúng ta trực tiếp đi xem nhiệm vụ phần thưởng kia rồi cân nhắc thử độ khó của nó, nếu độ khó của nhiệm vụ quá cao thì chúng ta cứ dứt khoát từ bỏ.”
Milhauch lấy bản đồ ra và đối chiếu: “Vẫn còn một phiền phức, hiện tại chúng ta đã lạc đường rồi, ta đồng ý với đề nghị của Đường Minh Nguyệt, thay vì tìm lối ra ở thế giới dưới lòng đất một cách không có mục đích như vậy, chi bằng làm theo nhắc nhở nhiệm vụ đi, vậy thì ta có thể tiết kiệm thời gian.”
Thấy mọi người đều đồng ý với việc tiếp tục truy tìm mục tiêu nhiệm vụ phần thưởng, Vi Thao gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta tiếp tục đi thăm dò, đúng rồi, phải để lại cho Phương Hằng một mảnh giấy.”
“Ừ, để ta viết.”
Sau khi mọi người để lại mảnh giấy thì họ lại đi truy tìm theo nhắc nhở của nhiệm vụ.
Nửa tiếng sau.
Bên trong thông đạo dưới lòng đất.
Lượng máu của tên luyện kim với vóc dáng to lớn đã gần chạm đáy, Licker và zombie dây leo bám đầy vào người nó khiến nó lảo đảo đi về phía trước.
Ánh sáng lam trong đồng tử nó càng lúc càng mờ đi.
“Rầm!”
Khi lượng máu cuối cùng bị đánh mất, tên luyện kim to lớn ngã nặng nề xuống đất.
Rầm!