Trong lòng Phương có hơi phấn khích, hắn điều khiển cho đám zombie mang theo xác của sinh vật luyện kim khổng lồ trở về trung tâm đại sảnh hình bầu dục.
...
Lại trở về đại sảnh, Phương Hằng tiếp tục điều khiển phân thân zombie đi vào cửa và ra khỏi một cánh cửa màu đồng thau khác dọc theo đại sảnh, để tìm sinh vật luyện kim khổng lồ và tiến hành ra tay.
Nhân lúc treo máy, Phương Hằng sờ cằm và tập trung nhìn về phía Cốt Tà ở trên vách tường.
Nếu đã mang hết toàn bộ cơ thể luyện kim đi, vậy sao hắn không dứt khoát tiến thêm một bước, tiện tay bỏ Cốt Tà bị phong ấn vào trong balo rồi mang đi luôn.
Nhưng rủi ro rất lớn.
Thực lực của Cốt Tà rất mạnh, hơn nữa phong ấn mà hắn tạo ra tạm thời cũng không ổn định, nếu giữa đường mà xảy ra điều gì ngoài ý muốn...
Hừm, dù sao cũng là thế giới thí luyện, lỡ bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Nhưng hắn vẫn phải chuẩn bị trước phương án dự phòng.
Nghĩ đến đây, Phương Hằng lấy ra từ trong balo một rương lấy mẫu vật sống để thu thập vài phần mẫu vật sống từ trên người Cốt Tà rồi nó trở về.
Giữ vốn trước!
Cho dù có xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cũng đã có mẫu nghiên cứu.
Mấy tên phân thân zombie lấy máy lấy mẫu vật sống từ trong rương ra rồi lảo đảo tiến lên trước, chuẩn bị châm kim vào Cốt Tà.
“Soạt!”
Đâm một kim xuống, từng thanh download chợt hiện lên ở trên đầu của đám phân thân zombie.
Bỗng dưng, Cốt Tà vốn đang trong trạng thái hôn mê chợt ngẩng đầu dậy, há mồm để lộ hàm răng sắc nhọn dử tợn.
đồng tử của Phương Hằng lập tức co lại, lúc này trong tay hắn lấy ra một cây tử tủy gai nhọn khá dài và bày ra tư thế chiến đấu.
Nó tỉnh lại rồi!
Một giây sau, trong miệng của Cốt Tà phát ra một tiếng lẩm bẩm.
Lúc Argyle phát hiện ra sự khác thường ở Cốt Tà thì hắn đã lập tức trốn ở một góc sau tảng đá.
Nghe được âm thanh phát ra từ Cốt Tà, Argyle nhất thời cảm thấy kinh sợ mà thò đầu ra từ phía sau tảng đá.
“Nó đang trao đổi với chúng ta!”
Argyle cảm thấy kinh ngạc không thôi, nhưng hắn vẫn không dám bước ra từ sau tảng đá, mà chỉ đứng đó dùng ngữ âm lẩm bẩm giống nó để đáp lại.
Phương Hằng nhíu mày.
Argyle đang trao đổi với thú ở nhờ hang động từng câu một.
Rất nhanh, Argyle để lộ vẻ mặt cực kỳ chấn động.
Hắn đứng đờ ra tại chỗ, trong ánh mắt chứa đầy sự nghi ngờ không thể tin nổi.
Phương Hằng hỏi: “Nó là ai, nó đang nói cái gì?”
“Nó…” Argyle khôi phục lại tinh thần, nuốt ngụm nước bọt rồi nói: “Nó tự xưng là trưởng lão Cốt Tà bảo vệ tộc thú ở nhờ ở dưới lòng đất, nó đã bảo vệ vùng đất phong ấn đã mấy ngàn năm rồi.”
Argyle cảm thấy lượng tin tức quá nhiều nên trong lúc nhất thời hắn không thể tiêu hóa được hết, lúc này hắn nhìn về phía Phương Hằng rồi nói tiếp: “Nó là tà ma trấn thủ ở đây.”
“Tiếp tục, nói rõ ràng hơn một chút, tà ma ở đây rốt cuộc là gì.”
Argyle thử sắp xếp lại suy nghĩ rồi bắt đầu giải thích với Phương Hằng.
“Cách đây rất lâu, bọn chúng đã phát hiện ra một hạt giống quỷ có lực lượng rất mạnh mẽ, lúc đó tộc trưởng của thú ở nhờ hang và loài người đã thỏa thuận là sẽ phong ấn hạt giống quỷ ở trong một chiếc hộp và bỏ nó ở thế giới dưới lòng đất.”
“Một cuộc khủng hoảng bất ngờ đã dẫn đến sự lây lan của hạt giống quỷ ở trong thế giới dưới lòng đất, một vài con thú ở nhờ hang đã bị ma vật khống chế và Cốt Tà nó cũng là một trong số đó.”
“Nhưng Cốt Tà đã dựa vào nghị lực kiên cường để chống đỡ lại sự ăn mòn của hạt giống quỷ, và những đám thú ở nhờ hang còn lại thì bị hạt giống quỷ khống chế và rơi vào trạng thái điên cuồng. Nhờ hạt giống quỷ, sau khi có được lực lượng mạnh mẽ thì chúng bắt đầu điên cuồng từng bước xâm chiếm chủng tộc cùng loại, hoàn toàn không có cách nào để khống chế chúng.”
“Điều đáng sợ nhất là, thú đầu đàn của thú ở nhờ hang dù có sử dụng đủ loại cách thì cũng không thể nào giết chết được ma vật, chỉ có thánh tinh là có thể gây ra sát thương ngắn hạn cho chúng.”
“Dưới sự trợ giúp của loài người, tộc thú ở nhờ hang đã vượt qua được nguy cơ, hơn nữa còn xây dựng một cung điện ở ngay dưới lòng đất, sau đó phong ấn tất cả tà ma bị hạt giống quỷ khống chế và biến chúng trở thành sinh mạng luyện kim để bảo vệ thế giới dưới lòng đất và vĩnh viễn bảo vệ khu phong ấn.”
Phương Hằng nhíu mày, rồi nhỏ giọng lẩm bẩm một mình: “Hạt giống quỷ…”
“Cốt Tà cũng không phải là hoàn toàn miễn dịch với sự ăn mòn của hạt giống quỷ, đa số thời gian là nó đều ở trong trạng thái hỗn loạn, chỉ nhớ mỗi việc bảo vệ khu phong ấn ở dưới lòng đất này, và chỉ có một vài thời điểm là nó có thể khôi phục lại lý trí.”
“Thánh tinh đã khiến nó cảm thấy đau đớn đến cực độ, nhưng đồng thời cũng áp chế hạt giống quỷ trong cơ thể nó, vậy nên nó mới khôi phục lại được ý thức.”
Argyle vừa nói, vừa cẩn thận nhìn trưởng lão Cốt Tà của thú ở nhờ hang đang bị kẹt ở trên vách tường, sau đó hắn lại quay đầu nhìn về phía Phương Hằng, nói tiếp: “Phương Hằng, còn một chuyện rất quan trọng, ta nghĩ là ta dịch không sai.”
“Là chuyện gì?”
Argyle nói từng chữ từng câu: “Cốt Tà đã nói với ta rằng Đường Minh Nguyệt là tà ma.”
đồng tử của Phương Hằng lập tức co lại, hắn quay đầu nhìn chằm chằm vào Cốt Tà.
“Chuyện xảy ra khi nào?”