Nàng nhìn về phía Phương Hằng, vội nói: “Phương Hằng, làm sao đây, là Man tộc, hơn nữa đều là Man tộc ở trạng thái ma hóa! Bọn chúng đều đến đây...ửa…”
Mã Hiểu Uyển đang nói giữa chừng thì đột nhiên ngậm miệng im bặt.
Nàng chú ý đến ánh mắt của Phương Hằng không có một chút sự kinh ngạc hoang mang nào, ngược lại là đằng khác, trong ánh mắt ấy có một sự mong đợi kỳ quái.
Phương Hằng bĩnh tĩnh nói: “Đừng lo, cứ để bọn chúng đến gần thêm một chút.”
Mã Hiểu Uyển chìm vào trầm mặc.
Nàng có một cảm giác không hay.
Tai ương sắp đến gần rồi.
Nhưng mà tai ương lần này sẽ giáng xuống đầu đám Man tộc với công hội Prella.
……
Càng đi sâu vào trung tâm khu rừng rậm rạp, Ed càng cảm thấy sợ hãi.
Sức sống của Thần thụ cực kỳ ngoan cường! Nó đã kiên trì chịu thiêu đốt hơn 10 phút, nhưng ngoài một bộ phận cành cây bị đốt cháy gãy xuống ra, thì bề ngoài cổ thụ chẳng bị thiêu hủy giống như trong dự liệu của hắn.
Nó vẫn đang bị đốt cháy dữ dội.
Đám dây leo ở khư vực trung tâm của khu rừng rậm cũng dãy dụa trong đám cháy, vô số dây leo ở xung quanh bất chấp tất cả mà đánh quật loạn xạ, trông giống như đang muốn chủ động đi dập tắt lửa vậy.
May mà người trong đội mang theo tinh thạch phù văn bảo hộ, đống dây leo cản bước của mọi người lần lượt tránh ra.
Ed không khỏi cảm thán, 50 vạn đã tiêu cũng thực đáng!
Đến rồi!
Phía trước, tháp linh hồn cùng với cây cực lớn đã hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
“Chính là cái cây khổng lồ đó!”
“Ha ha ha, Đá gợi ý! Nhất định là sức mạnh của Đá gợi ý!”
“Chính là nơi đó!”
“Đi theo ta! Xông lên nào!”
Nhìn thấy cây đại thụ bị ngọn lửa bao vây nhưng vẫn tỏa ra sức sống, trên mặt Revell cũng lộ ra vẻ kích động, lập tức cùng đội Man tộc ở trạng thái ma hóa tấn công vào cây đại thụ!
“Chúng ta đi! Đi đến tháp pháp sư!”
Nhìn thấy đám Man tộc lao về phía Thần thụ, Ed dứt khoát đưa ra quyết định, kêu gọi đội ngũ người chơi đi cùng đến tháp pháp sư.
Man tộc muốn có được Đá gợi ý.
Nhưng bọn họ không như vậy.
Bọn họ chỉ muốn phá hủy tháp linh hồn!
Muốn có được lõi ma pháp trong tháp linh hồn.
Thành viên của hai bên đều choa nhau ra hành động.
Ed dẫn đám người chơi thuộc hạ lao thẳng về phái tháp linh hồn.
Phân thân zombie lợn lờ xung quanh tháp linh hồn đều quay đầu lại, nhìn đám người xâm nhập chạy tới từ xa.
“Băng tinh!”
“Hỏa cầu cô đặc!”
Hàng loạt pháp thuật nhắm thẳng vảo đám phân thân zombie ở phía ngoài tháp linh hồn.
“Bùm bùm bùm!”
Một trận nổ lớn.
“Ố?”
Ed sửng sốt.
Đám người chơi cũng sửng sốt.
Đám vong linh này không đúng lắm!
Zombie bình thường là sinh vật vong linh cấp thấp nhất, ngoại trừ phần sọ.
Đặc trưng rõ ràng nhất của zombie chính là lượng máu cao, chống chịu đòn.
Nhưng mà đám zombie này cũng chịu đòn giỏi quá rồi đó!
Ed tận mắt chứng kiến một zombie bị một loạt vòng tia chớp điện oánh cho rơi vào trạng thái tê liệt, sau đó lại chịu liền hai hỏa cầu cô đặc, bị đánh bay ra ngoài.
Vậy mà nó lại không chết?!
Vốn dĩ, đội người chơi dùng nhiều pháp thuật tấn công bao phủ đánh ầm như vậy, cho dù là đối phó với một tiểu đội Man tộc bình thường cũng có thể diệt gần hết số lượng, thế mà đám zombie chỉ chết có 2 con?
Quan sát cẩn thận, Ed chú ý đến lỗ máu trên người zombie do hỏa cầu gây nên, chỗ vết thương đó đang nhanh chóng lành lại!
Năng lực tự phục hồi sao mà ảo diệu như vậy chứ?
“Chú ý cẩn thận! Năng lực hồi phục của bọn chúng cực kỳ khủng bố, là zombie tinh anh đã trải qua cải tạo triệu hoán đặc biệt, tập trung hỏa lực! Tập trung hỏa lực tấn công! Đánh bại từng con một!”
Kinh nghiệm tác chiến của Ed rất phong phú, lập tức phát giác được vấn đề, liền thay đổi phương án tác chiến, tấn công từng điểm.
“Rõ!”
Mọi người bắt đầu ném pháp thuật, tập trung hỏa lực vào đám zombie.
Có hiệu quả!
Tầng tầng lớp lớp pháp thuật phóng tới, đám zombie bắt đầu bị tiêu diệt từng con một.
Nhưng mà số lượng zombie thực là nhiều quá đi!
Liên tiếp tấn công mấy đợt pháp thuật, phía đối diện đã chết hơn mười mấy tên zombie, bốn phía lại nhào ra thêm nhiều zombie nữa.
Trán mọi người đều toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Tốc độ các zombie di chuyển khá chậm, lại thêm tác dụng làm chậm của pháp thuật, mỗi con di chuyển lại càng chậm hơn.
Nhưng đám zombie dần dần tiến đến gần này lại cứ gây áp lực tâm lý rất lớn cho bọn họ.
“Đoàn trưởng, nhiều quá, sức sống của đám zombie tinh anh này quá ngoan cường, chúng ta cứ mặc kệ bọn chúng, nghĩ cách trực tiếp xông vào tháp linh hôn thôi?”
Ed cau mày, ngẩng đầu nhìn lên tháp linh hồn ở nơi cao.
Hắn nhận ra tình hình có điều gì đó không ổn, giơ tay ra hiệu cho cả đội từ từ lùi lại phía sau.
“Không gấp, cứ nắm chắc trước đã, chúng ta lùi lại.”
Một số lượng lớn vật liệu xây dựng cấp cao và lõi ma pháp được giấu trong tháp linh hồn, trong tháp nhất định còn có rất nhiều thủ đoạn phòng thủ hơn nữa.
Một khi cứ cứng đầu lao vào, thì khả năng cao là sẽ bị địch vây hãm.
Đến lúc đó mà bị kẻ địch bao vây, thì sẽ rơi vào vũng bùn lầy mà không cách nào thoát ra được, khiến cho cả đội bị diệt.
Làm như vậy là quá mạo hiểm!
Không cần thiết.
Tốt hơn là lùi lại phía sau cái đã, chờ đợi.
Không gấp!