Phương Hằng vung bàn tay to lên.
Chuyển sạch!
‘Nhắc nhở: Ngươi chi 40 ngàn điểm số cầu sinh, mua lò luyện x20’.
“Hoan nghênh lần sau lại đến!”
Qua lại doanh địa Thương nhân tận thế một lần, Phương Hằng mang lò luyện thắng lợi trở về hầm mỏ bỏ hoang.
Trong hầm mỏ bỏ hoang, Phương Hằng điều khiển zombie đồng thời khởi công hai mươi ba lò luyện!
Nhiệt độ trong toàn bộ hầm mỏ tăng lên vùn vụt!
Chỉ mới ở trong đó vài phút, lưng Phương Hằng đã ướt đẫm mồ hôi.
Zombie vẫn là nhân viên tốt!
Cho dù ở trong hoàn cảnh này còn có thể làm việc!
Có lò luyện, tốc độ luyện khối sắt tăng lên trên diện rộng.
Tương tự, là tốc độ tiêu hao nhiên liệu than đá cũng tăng lên theo đó.
Dự tính sau ba bốn tiếng, nhiên liệu sẽ dùng hết.
Tạm thời có thể sử dụng gỗ thô bổ thành củi gỗ để làm nguyên liệu.
Nhưng làm như vậy hao tổn quá lớn, quá lãng phí.
Khoảng thời gian trước, mỏ than đá cỡ nhỏ tìm được còn chưa khai phá xong, có thể tiếp tục khai thác....
“Muốn mọi thứ đều đi vào quỹ đạo, còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý....”
Phương Hằng lau mồ hôi trên trán, phân ra vài zombie qua bổ gỗ thô ra, chuẩn bị làm nhiên liệu dự phòng sau khi than đá dùng hết.
“Từ từ làm!”
Thức đến một giờ sáng.
Cho đến khi tất cả zombie đều hoàn thành ba lượt sinh sản, trong cả hầm mỏ bỏ hoang đã chất đầy thể phân thân zombie.
Ba trăm tám mươi bốn con, không nhiều không ít.
Phương Hằng kiểm kê một chút số lượng, bắt đầu phân nhóm điều khiển các zombie ‘treo máy’.
Trước tiên phân chia ra một tốp thể tăng sinh zombie dây leo.
Dưới tình huống tồn tại phân thân, thể tăng sinh tương đương với cứ sáu tiếng là có thể ‘sống lại’, chết đi càng không đau lòng.
Đổi thành búa sắt nhỏ cho bọn họ, để bọn họ đi ra ngoài chấp hành ‘Kế hoạch tháo dỡ di dời’ ít có nguy hiểm.
Nhiệm vụ cụ thể chính là tìm tòi khắp khu vực rừng rậm, dỡ sạch toàn bộ nơi ẩn núp cỡ nhỏ có thể thấy trong phạm vi rừng rậm!
Giảm bớt tỷ lệ người chơi đổi mới ở gần đây trên diện rộng!
Phân thân zombie còn lại chia làm ba tốp.
Trong đó, một tốp tiếp tục đào quặng sắt, một tốp phụ trách điều khiển lò luyện rèn khối sắt.
Một tốp cuối cùng trang bị cuốc chim sắt, đi mỏ than đá trước đây đào than đá.
“Vậy thì tạm được rồi ....”
Hao tổn tâm cơ, Phương Hằng tạm coi như sắp xếp hoàn thành kế hoạch treo máy của các zombie.
Hắn thoáng tính toán một chút trong lòng.
Dựa theo hiệu suất này, nhiều nhất hai ngày, trang bị của các phân thân zombie có thể thay đổi triều đại một đợt, chính thức tiến vào thời đại đồ sắt.
Mệt mỏi quá....
Ngáp một cái, Phương Hằng thật sự không chống đỡ nổi, logout tại chỗ.
....
Hai giờ sáng, trong công ty trò chơi Hoàng Minh vẫn đèn đuốc sáng trưng.
“Giám đốc Lý, bọn ta tra rồi, quả thật không tra được Phương Hằng có vấn đề gì trên sổ sách.”
Tâm trạng Lý Như vô cùng sốt ruột.
Phương Hằng từ chức khiến nàng bị khiển trách không nhỏ trong công ty.
Nàng cố gắng kiềm nén cơn tức giận.
“Không tra được? Ngươi muốn nói cho ta biết là ta sai rồi?”
“Vậy ta hỏi ngươi, vật liệu gỗ mà Phương Hằng giao cho Liên Bang là biến ra từ đâu? Dù sao cũng phải có xuất xứ chứ?”
Thư ký Trương phát đắng trong lòng.
Vấn đề này, hắn cũng nghĩ mãi vẫn không giải ra.
“Chuyện này, chúng ta cũng hỏi qua mấy nhân viên mới làm việc ở tổ 12.”
“Sau đó thì sao? Bọn họ nói thế nào?”
Biểu cảm của Trương Lâm Huy vô cùng kỳ quái.
Hắn ấp úng nói: “Bọn họ nói, những ván gỗ này đều là tùy tiện nhặt trong rừng rậm.”
“Tùy tiện nhặt? Ngươi cho ta là con nít ba tuổi sao?”
Lý Như tức điên rồi.
Nàng cảm thấy đám cấp dưới này thật sự càng ngày càng vô dụng.
“Ngươi tin lời mà bọn họ nói sao?”
Trương Lâm Huy âm thầm đau khổ, hắn cũng không tin, nhưng hắn có thể làm sao bây giờ?
“Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mấy người mới này đều bị tách ra hỏi, hơn nữa đáp án cho ra còn giống nhau, không giống như lập mưu thông đồng khẩu cung.”
“Đúng rồi, bọn họ còn đề cập nơi ẩn núp cỡ lớn của Phương Hằng trong trò chơi, nghe nói là một nơi ẩn núp cỡ lớn được xây dựng dựa trên cơ sở nhà tù, vật tư bên trong đầy đủ hết.”
“Điểm này rất kỳ quái, trên khoản công việc của tổ 3 và tổ 12, ta đều không tra được hồ sơ của Phương Hằng có liên quan gì đến nơi ẩn núp.”
Lý Như gật đầu.
Muốn xây dựng nơi ẩn núp cỡ lớn trong trò chơi trong thời gian ngắn như vậy, dựa vào vài người của tổ 12 này chắc chắn không thể hoàn thành.
Tần Thư Nhiên nhất định đã dùng tài nguyên công ty, hết sức cung cấp sự trợ giúp cho bọn họ ở sau lưng.
“Chuyện này là một cửa đột phá, ngươi tiếp tục điều tra đi, chuyện sau đó thì sao?”
“Chuyện sau đó, lúc chiều muộn vài người mới của tổ 12 đều xin từ chức.”
“Đều từ chức?”
Lý Như kinh ngạc một chút.
“Đúng, đều từ chức rồi, bao gồm Bùi An An cũng từ chức.”
“Ngươi ra ngoài trước đi.”
Lý Như chau mày.
Có lẽ kết quả toàn thể tổ 12 tự động rời cương vị công tác này cũng không tệ.
Chuyện tiến hành ‘điều tra’ Phương Hằng này được nàng đặc biệt phê duyệt.
Vì thế, nàng cần cho ban giám đốc một lời giải thích.
Tất cả nhân viên có liên quan chột dạ từ chức, cho nên điều tra bị bắt bỏ dở....
Lý do này thật sự có thể bịt miệng của ban giám đốc sao?
Lý Như không khỏi âm thầm suy nghĩ.
“Cốc cốc cốc, Giám đốc Lý!!”
“Tiến vào.”
Cửa văn phòng khép hờ bị đẩy ra.
Giám đốc Vương của bộ Thu mua cười ha hả đẩy cửa vào.
“Giám đốc Lý, khuya như vậy mà ngươi còn chưa nghỉ ngơi à?”
“Đều là vì công ty, không phải ngươi cũng vậy sao? Có chuyện tốt gì à?”
“Ha ha, tin tức tốt!”
Tâm trạng của giám đốc Vương rất tốt.
“Liên Bang lại đặt một đơn hàng lớn từ chỗ chúng ta, đơn đặt hàng lần này còn hậu hĩnh hơn lần trước. Nhưng về thời gian, Liên Bang hy vọng chúng ta có thể hoàn thành nhanh chóng một chút, ta vừa nhận được tin đã đến báo tin vui cho ngươi.”
Lý Như xoa huyệt thái dương căng ra.
“Đơn hàng gì?”
Giám đốc Vương đi tới, trình báo cáo đơn hàng.