Lãnh chúa Blount Lord dẫn đường, rất nhanh đưa hai người Phương Hằng đến một tòa nhà lớn.
Viện nghiên cứu giả kim thuật Đế Quốc trải dài một khu vực rộng lớn, có một quảng trường lớn bên ngoài tòa nhà.
Quảng trường tấp nập người qua lại, chật kín các gian hàng lớn nhỏ, ít nhất cũng phải bảy tám chục gian hàng.
Nhiều người trao đổi, thảo luận trước gian hàng.
Thoạt nhìn nó giống một cái chợ hơn.
“Ha ha ha, thật náo nhiệt đúng chứ? Hoàng gia Đế Quốc vẫn luôn ủng hộ các loại học thuật khác nhau, cho nên khu vực phía tây thường xuyên tổ chức các loại hội thảo nghiên cứu học thuật.”
“Hội thảo giả kim được tổ chức ba năm một lần là hội thảo nghiên cứu lớn nhất. Các học giả xuất sắc từ các học viện trên toàn Đế Quốc sẽ được mời đến trao đổi học thuật, mỗi lần đều sẽ có rất nhiều sản phẩm nghiên cứu mới lạ, các học viện trong Đế Quốc cũng đều nhiệt tình tham gia, đó cũng là cách họ gia tăng độ ảnh hưởng của học viện.”
“Vậy sao, khá là thú vị.”
Phương Hằng đáp lời.
Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Phương Hằng đưa mắt đến khu vực nội thành của Hoàng Thành.
Theo như dự đoán, có lẽ Đường Minh Nguyệt đã bị giam lỏng trong nội thành.
Có thể nhìn thấy các đội binh lính Hoàng gia đang tuần tra bên ngoài thành phố, vì vậy việc canh gác bên trong nội thành chắc chắn đã được thắt chặt hơn.
“Nhưng mà Phương Hằng, a hèm, ngươi là lần đầu tiên tiếp xúc với thuật giả kim đúng không, ta nhắc nhở ngươi, tính khí người học giả kim thuật rất tệ, luôn luôn ngang ngược, không coi trọng bất kỳ kẻ nào. Ngươi cũng đừng thèm chấp nhặt với bọn họ, chỉ cần coi bọn họ như cái rắm là được rồi.”
Phương Hành cau mày, gật đầu nói: “Được, ta biết rồi.”
“Ha ha, cũng không có gì to tát, cái lũ không xem người khác ra gì ấy, chúng ta không thèm để ý tới bọn chúng, nếu như bọn chúng thật sự muốn khi dễ chúng ta cũng không sợ, không thèm để ý tới bọn chúng là xong chuyện!”
Blunt Lord rất nhiệt tình: “Đi nào, Phương Hằng đại nhân, ta đưa ngươi đi dạo, đừng nói là ngươi, đây cũng là lần đầu tiên ta đến đây, đúng rồi, ta đã đặt chỗ ở một nhà hàng cho buổi tối, còn mời mấy người bạn tốt, chúng ta không say không về.”
“Cảm ơn lòng tốt của ngươi, về phần cái gì mà chiêu đãi ngươi không cần khách sáo, bọn ta vẫn muốn đi tham quan viện nghiên cứu giả kim, còn có rất nhiều tài liệu muốn kiểm tra, có khả năng rất muộn mới xong, không muốn làm chậm trễ thời gian của ngươi, bọn ta có thể tự lo được.”
“Vậy được, Phương Hằng đại nhân dốc lòng nghiên cứu, khó trách có thể đạt được thành tích cao như vậy. Đúng rồi, đây là thư mời ta chuẩn bị cho hai người các ngươi, có thư mời này, các ngươi có thể đi vào và rời khỏi phần lớn các khu vực ngoại thành phía tây của hoàng gia.”
Blunt Lord không để bụng đến thái độ của Phương Hằng.
Đại lão trong giới học thuật, chắc chắn sẽ có chút quái gỡ.
Hơn nữa, hắn vẫn là một pháp sư Vong linh nổi tiếng kỳ quặc và lập dị.
Ngoài ra, hắn cũng không thật sự hiểu về giả kim thuật, càng không muốn nói chuyện cùng những tên học giả giả kim thuật kia.
“Nhưng mà Phương Hằng đại nhân, còn có một việc cần phải nhớ kỹ. Lệnh giới nghiêm trong hoàng thành bắt đầu từ 7 giờ tối, không ai được phép ra ngoài. Nếu ngươi muốn ở lại viện nghiên cứu đêm nay, ngươi cần phải xin phép trước.”
“Đã hiểu, cám ơn.”
Phương Hằng nhận lấy thư mời, nhìn Blunt Lord rời đi.
Sau đó, Phương Hằng nhìn sang Sandy đang ở bên cạnh, hỏi: “Viện nghiên cứu giả kim ở phía trước, làm gì tiếp theo đây? Chìa khóa bí mật mà chúng ta muốn tìm kiếm đang ở đâu?”
“Ừm... Nếu phán đoán của ta là chính xác, chìa khóa bí mật hẳn là cất giấu ở viện nghiên cứu giả kim hoàng gia, ta nhất định phải đi vào xem thế nào.”
Trên đường đến đây, Sandy đã nghiên cứu cách bố trí của đại điện Hoàng gia.
Tổng thể giống như những gì hắn đã đọc trong cuốn sách trước đó, chỉ là có một số chỗ bị thay đổi đôi chút.
“Nào, chúng ta đi thôi.”
Phương Hằng gật đầu, bước vào viện nghiên cứu giả kim của Đế Quốc ồn ào náo nhiệt.
“Hừm……”
Vừa bước vào viện nghiên cứu vài bước, Sandy đã dừng lại, đứng trước bức tượng khổng lồ ở phía trước lối vào quảng trường.
Hắn quan sát bức tượng cao chót vót, trong mắt hiện lên sự nghi ngờ sâu sắc.
“Làm sao vậy?”
“Phương Hằng, ta có nghiên cứu trong điển tịch, nguyên mẫu pho tượng này không phải hắn, nhất định là bị người khác làm giả.”
“Ừm.”
Phương Hằng khẽ ngâm nga, nhìn lên bức tượng.
Bức chân dung được khắc là một người đàn ông trung niên đang cầm một cuốn sách, với vẻ mặt của người tri thức.
“Trăm năm trôi qua, pho tượng thay đổi cũng là chuyện bình thường.”
“Chà, nói vậy cũng đúng.”
Sandy khổ não nói: “Có điều giờ thì rắc rối rồi, tên gọi nhân vật nguyên bản của pho tượng có thể là một phần của chìa khóa bí mật.”
“Không sao, việc thay đổi bức tượng chắc là sẽ được ghi chép lại, chúng ta đi kiểm tra xem có tìm ra manh mối gì không, được rồi, không cần lãng phí thời gian, chúng ta đi thôi.”
Quảng trường bên ngoài viện nghiên cứu giả kim hoàng gia Đế Quốc có rất nhiều quầy hàng lớn nhỏ.
Cả hai xuyên qua trung tâm của quảng trường, đi thẳng về phía viện nghiên cứu.
Vừa đi, Phương Hằng đột nhiên nhướng mày.
Hắn đi chậm lại, dần dần dừng lại trước một gian hàng lớn ở bên cạnh.
Nhiều đạo cụ liên quan đến giả kim thuật được trưng bày ở gian hàng, chẳng hạn như một số đồ trang trí giả kim thuật, vũ khí có khắc phù văn giả kim thuật, thuốc giả kim, hợp chất giả kim thuật, v.v.