Phương Hằng ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường.
Đã bắt đầu tính giờ.
“Nói đi, thuật luyện kim của ngươi đã đến trình độ nào rồi?”
“Ta vẫn luôn tự học thuật luyện kim, cảm giác đã chạm đến ngưỡng cửa sơ cấp của luyện kim học rồi, muốn tiến thêm một bước nữa vào sơ cấp.”
“Tự học?”
Sloven nhíu mày, trong lòng không ngừng cười nhạo.
Đừng đùa chứ.
Một pháp sư tự học thuật luyện kim sao?
Còn tự mình cảm thấy đã chạm đến ranh giới sơ cấp?
Đây chẳng phải nói đùa sao?
“Được, vậy thì thử đi, chế tạo một trận ma pháp bình thường hợp thành cho ta xem, cũng không cần quá khó, cấp một cũng được.”
Phương Hằng đúng nguyên tại chỗ không động.
Trận ma pháp luyện kim hợp thành cấp 1 là gì?
Hắn có hiểu đâu!
“Sao? Mau bố trí đi?”
“Ta không biết.”
Sloven kinh ngạc, trong lòng càng muốn cười.
Được lắm, ngay cả điều cơ bản nhất này cũng không biết, còn dám nói đã chạm đến ngưỡng cửa luyện kim học sơ giai sao?
Ai cho hắn tự tin vậy?
“Được thôi, vậy ngươi biết cái gì, tùy tiện diễn thử một cái, cứ diễn cái ngươi thuận tay nhất.......”
“Không cần đâu.”
Phương Hằng nhìn đồng hồ treo trên phòng, ngắt lời: “Ta chỉ muốn biết làm thế nào mới có thể nhanh chóng tăng cấp thuật luyện kim sơ cấp.”
“Sời, được thôi, vốn dĩ còn muốn xem cơ sở của ngươi, định tạo cho ngươi mô hình học luyện kim, vậy cũng được, coi như ta nghĩ nhiều, ngươi xem là được rồi.”
Sloven cũng không phí lời nữa, bước lên trước, thuận tay lấy một đồ họa luyện kim trên bàn lên.
Tiến lên vài bước, Sloven ngồi xổm trên mặt đất.
Rất nhanh, trên sàn nhà của đại sảnh vẽ ra một đồ án thuật luyện kim tinh tế.
Phương Hằng đứng một bên, hơi nheo mắt.
“Này, nhìn kỹ chưa? Chính là cái này, dựa theo ma văn này, ngươi vẽ lại từ đầu đến cuối cho ta, đợi đến lúc ngươi có thể hoàn toàn vẽ được đồ án, thì coi như chạm được đến ngưỡng cửa sơ cấp của thuật luyện kim rồi, đến lúc đó ta lại dạy ngươi bước tiếp theo làm thế nào bước được vào ngưỡng cửa này.”
Sloven nói rồi nhìn về phía Phương Hằng: “Nào, đừng ngây ra đó nữa, ngươi đến thử xem.”
“Ừm, được.”
Phương Hằng quan sát kỹ một lần hướng đi và các chi tiết, ừm nhẹ một tiếng, bước lên trước, thuận tay cầm bút luyện kim trên bàn lên.
Đặt hết tinh thần lực vào bút luyện kim và hạ bút.
Phương Hằng vừa mới nhấc ngòi bút chạm lên mặt đất, lập tức cảm nhận được một cảm giác giật cục không nói lên lời từ ngòi bút truyền đến.
Cố nhịn cảm giác giật cục tiếp tục viết, ma văn vừa vẽ được vài nét đã không thể tiếp tục được nữa.
Phương Hằng bị ép dừng lại.
Vù......
Mặt đất xoẹt qua một tia sáng vàng nhạt, phù văn vừa mới vẽ trên mặt đất cũng biến mất theo.
Nhắc nhở game ngay sau đó xuất hiện trên võng mạc Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Bạn luyện ma văn thuật luyện kim thất bại, thiên phú thuật luyện kim của bạn+0,001’
“Không được không được, thực sự không nhìn nổi nữa, tư thế khi ngươi nhấc bút không đúng.”
Sloven vẻ mặt khinh thường.
Bây giờ hắn coi như tin thuật luyện kim của Phương Hằng đều là tự học rồi.
“Còn có thế bút của ngươi, đây là cái gì? Cũng quá gà rồi chứ? Có phải không học thuật luyện kim căn bản một cách hệ thống đúng không?”
Nói thì nói, Sloven vẫn rất trách nhiệm bước lên biểu thị lại : “Nhìn kĩ dáng vẻ của ta, phải như này, hiểu chưa?”
‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được chỉ đạo của Sloven, ngươi lĩnh ngộ được ma văn thuật luyện kim, trị số kinh nghiệm thuật luyện kim cơ bản của ngươi+1.’
Phương Hằng nhìn nhật ký game.
Trị số kinh nghiệm vốn bị kẹt vậy mà thực sự tăng lên rồi.
Thú vị.
Có lẽ điều kiện lên cấp sơ giai của thuật luyện kim cần cày đầy trị số kinh nghiệm trước.
Sloven đứng bên cạnh, thấy Phương Hằng đứng ngây ra tại chỗ, cũng không giục.
Kiểu người như này hắn thấy nhiều rồi.
Thực sự cho rằng thuật luyện kim loại người nào cũng có thể học sao?
Quả nhiên, con người, càng có tiền càng ngốc.
“Được, ngươi từ từ ngẫm, đến bao giờ nghĩ kỹ rồi lại đến gọi ta.”
Sloven vui vẻ nhàn hạ, từ từ đi đến một chiếc ghế bên cạnh, ngồi xuống nghỉ ngơi.
Phương Hằng nhắm mắt, nhanh chóng tập hợp đám phận thân zombie của Vùng đất ôn dịch và thế giới dưới lòng đất.
Nghìn con zombie nhận điều khiển lập tức dừng tất cả các công việc xây dựng kiến trúc, thu thập khoáng thạch, khai quật, vận chuyển v.v, tại chỗ dùng ngón tay vẽ trận ma pháp trên mặt đất.
Chưa đến nửa phút, hàng nhắc nhở game dày đặc bắt đầu làm mới trên võng mạc Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Phận thân zombie của ngươi luyện ma văn thuật luyện kim thất bại......’
‘Nhắc nhở: Phận thân zombie của ngươi luyện ma văn thuật luyện kim thất bại......’
Trong vô số dòng thất bại, thỉnh thoảng cũng hiện ra vài dòng nhắc nhở game chính diện.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi luyện ma văn thuật luyện kim thất bại, ngươi càng hiểu sâu hơn về ma văn thuật luyện kim, thiên phú thuật luyện kim của ngươi+0,001.’
‘Nhắc nhở: Phận thân zombie của ngươi luyện ma văn thuật luyện kim thất bại, ngươi có lĩnh ngộ về thuật luyện kim, trị số kinh nghiệm thuật luyện kim cơ sở của ngươi+1.’
Sau 5 phút, Phương Hằng lại mở mắt ra, ngẩng đầu, nhấc đầu bút trong tay lên, nhanh chóng vẽ trận ma văn luyện kim.
Viết lại lần nữa, động tác của Phương Hằng tuy vẫn hơi vụng về, nhưng đã hoàn toàn không còn cảm giác giật cục như trước nữa.
Thất bại.
Lại thất bại.
Phương Hằng viết lại hết lần này đến lần khác.
Sàn sảnh luyện tập được làm đặc biệt, một khi luyện tập vẽ trận ma pháp luyện kim thất bại sẽ lập tức xóa bỏ.