Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 1631 - Chương 1633: Suy Diễn (2)

Chương 1633: Suy diễn (2)

Ed đến đây cùng với Phương Hằng là để tìm nhiệm vụ.

Thấy Phương Hằng tình nguyện đi hỗ trợ, hắn cũng lập tức đi tới: “Ta cũng tới giúp.”

“Ừm.”

Người phụ trách chỉ huy vận chuyển các rương, tiểu đội trưởng của hội học thuật luyện kim, ra hiệu cho bốn pháp sư sơ cấp tập hợp lại, rồi nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, lúc đi thì phải rót tinh thần lực của mình vào ma pháp trận luyện kim ở trên rương, tuyệt đối đừng làm đổ đấy, các ngươi làm việc cả đời cũng không đền nổi đâu đó.”

Phương Hằng đi đến bên cạnh chiếc rương để quan sát.

Sau đó, hắn mới nhận ra rằng, thì ra bên ngoài chiếc rương trông rất bình thường, nhưng bên trong được vẽ dày đặc những ma pháp trận luyện kim tinh xảo.

Trong khi dùng tay để đỡ chiếc rương, bốn pháp sư sơ cấp đã dồn tinh thần lực của bọn họ vào trong đó.

Thực ra cũng xem là tốt, tinh thần lực tiêu hao để duy trì ma pháp trận thực ra cũng không nhiều.

Một khi ma pháp trận được kích hoạt, dao động tinh thần lực tràn ra từ tinh thể sẽ lại giảm hơn một nửa.

Phương Hằng đi theo tiểu đội trưởng của hội học thuật luyện kim rời khỏi phòng, đi qua hành lang dài, rồi đi vào thang máy nội bộ, lại lần nữa trở lại đại sảnh ở tầng một.

Rất đúng lúc, lúc này Sandy vừa mới trở lại chưa bao lâu, hắn đang định tìm Phương Hằng ở lầu một.

Thấy Phương Hằng đẩy rương ra khỏi thang máy, Sandy nhất thời để lộ vẻ mặt tò mò.

Cái rương? Là bảo vật?

Phương Hằng để ý thấy ánh mắt của Sandy nên hắn để lộ vẻ mặt và đưa tay ra hiệu cho Sandy chờ một chút.

Sandy cũng lập tức tỏ ý đã hiểu, rồi hắn ngồi một mình ở trên ghế salon để nghỉ ngơi.

Rất nhanh, hội viên của hiệp hội luyện kim đã thông qua nghiệm chứng, họ đưa đám người Phương Hằng đi qua khu vực cổng đã bị chặn lại và tiến vào lối đi phía sau.

Phương Hằng nhíu mày, hắn quan sát xung quanh lối đi phía sau.

Dọc theo lối đi có nhiều sinh mạng luyện kim đang đứng theo hàng ở hai bên đường.

Bù nhìn luyện kim.

Là một trong những chi nhánh kế tiếp của hội học thuật luyện kim.

Sinh vật luyện kim to lớn mà Phương Hằng đã gặp ở thế giới dưới lòng đất trước đây cũng chính là sản phẩm của bù nhìn hội học thuật luyện kim.

Nhưng trong lối đi dài hơn một trăm mét, có ít nhất khoảng năm sáu chục thể luyện kim chia ra ở hai bên lối đi.

“Được rồi, cứ đặt cái rương ở tại chỗ, các ngươi có thể đi về rồi.”

Tiểu đội trưởng hội học thuật luyện kim vung tay ra hiệu với bọn họ.

Phương Hằng đi theo cùng ba người khác, bọn họ cùng nhau đặt cái rương xuống ở chỗ lối đi.

Lúc này trong mắt Phương Hằng thoáng hiện lên tia tham lam, trong lòng hắn nhanh chóng tính toán.

Việc canh phòng trong hội học thuật luyện kim vẫn rất lỏng lẻo.

Duy chỉ có mấy thứ sinh mạng luyện kim kia là có hơi phiền.

Nhưng liếc mắt thấy cường độ của sinh vật luyện kim cũng không cao lắm, mà người của hội học thuật luyện kim thì cũng không nổi danh về sức chiến đấu.

Xác suất có được cơ hội để cướp tinh thạch đi là bao nhiêu...

“Được rồi, đi đi, mau đi về đi, chỗ này không có chuyện của các ngươi.”

Tiểu đội trưởng hội học thuật luyện kim lộ ra dáng vẻ hơi sốt ruột, sau khi xác nhận tinh thạch đã an toàn thì hắn lập tức phất tay, ra hiệu cho bọn họ quay về theo đường cũ.

Trở lại tầng một, Phương Hằng cũng không trở lại dưới lòng đất với họ, mà đi tới trước ghế salon - nơi mà Sandy đang nghỉ ngơi.

Ed đứng một bên mà không tị húy, Phương Hằng nhỏ giọng hỏi: “Thế nào rồi? Điều tra được chưa?”

Ed vừa nghe Phương Hằng hỏi vậy thì ánh mắt của hắn lập tức sáng lên, cơ thể và tinh thần mệt mỏi nhất thời bị quét sạch!

Quả nhiên!

Hai người bọn họ chạy tới hội học thuật luyện kim không phải chỉ để tùy tiện đi lang thang!

Bọn họ có vấn đề!

“Ừm, nói thế nào nhỉ, xem như là đã điều tra được một nửa đi, tin tức bí mật đã được giải mã không ít, còn giải ra rất nhiều thứ kì lạ, như là một phần nhỏ của ma pháp trận luyện kim, và tạm thời thì ta cũng không biết nó có ích gì nữa.”

Sandy cất giọng điệu nghi hoặc, gật đầu nói: “Dù sao thì ta cũng có thể khẳng định rằng hiệp hội luyện kim đang giấu thứ đồ gì đó ở tầng tám, nhưng mà từ tầng bốn trở đi là ta không thể đi vào được rồi.”

“Tầng tám.”

Phương Hằng nhìn về phía Ed, rồi cẩn thận thăm dò ranh giới hình phạt trong trò chơi thí luyện rồi hỏi: “Ngươi biết bao nhiêu về nơi này, có biết về việc ở tầng tám không?

Rốt cuộc Ed cũng có cảm giác được công nhận tham gia vào nhiệm vụ, hắn lắc đầu nói: “Lãnh chúa Phương Hằng, đây cũng là lần đầu tiên ta tới đây nên cũng không hiểu rõ về tình hình ở đây.”

“Bạn của ngươi đâu? Không phải các ngươi có năng lực đặc biệt là có thể liên lạc với một số người ở thế giới bên ngoài sao?”

Ed nghe vậy thì trong lòng khẽ động.

Biết chuyện ở bên ngoài trò chơi, đây là dấu hiệu của nhân vật cấp cao trong trò chơi.

“Đợi một chút, để ta đi hỏi thử xem.”

Phương Hằng nhìn Ed quăng cái tủi ngủ xuống một bên ghế salon rồi nhanh chóng biến mất.

Lúc trước, khi tiếp xúc với Ed, Phương Hằng vẫn luôn rất cẩn thận.

Kết hợp với tình hình hiện tại, một trong những quy tắc mà trò chơi thí luyện đưa ra: Việc nhờ sự giúp đỡ của lực người chơi không tham gia vào việc thí luyện thì sẽ phải chịu hình phạt.

Bình Luận (0)
Comment