Thấy Phương Hằng không nói gì, Ed hơi hốt hoảng.
Không chạy đi? Còn chờ gì nữa?
Không dễ dàng gì mới tìm được nhiệm vụ cấp bậc cao như trần nhà, sao còn chưa bắt đầu đã phải chết yểu rồi?
“Phương Hằng lãnh chúa, bây giờ chúng ta đã bị Ngự Lâm Vệ vây khốn, chỉ sợ Ngự Lâm Vệ sẽ càng ngày càng nhiều lên, hiện tại mạnh mẽ xông ra còn có cơ hội, nếu không chạy nữa sẽ không kịp mất.”
“Không đến mức đấy, chúng ta vẫn còn cơ hội, còn nhớ ma pháp trận luyện kim chúng ta vừa tìm thấy ở tầng tám không?”
Phương Hằng giải thích nói: “Ma pháp trận có năng lực truyền tống, chúng ta có thể tìm cách dựa vào truyền tống rời khỏi nơi này.”
Ed nghe vậy chợt ngẩn ra.
Hắn đột nhiên cảm thấy như thể mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của Phương Hằng.
Gây chuyện trong nội thành Đế Quốc, sau đó gây ồn ào lớn mang theo Đường Minh Nguyệt Điện hạ bỏ đi, cuối cùng nhờ ma pháp trận ở tầng tám của hội học thuật luyện kim chạy trốn.
Đường Minh Nguyệt vừa nghe Phương Hằng nói xong đã cau mày nói: “Người của Đế Quốc đến quá nhanh, vẫn còn kịp chứ? Ngươi còn phải vẽ ma pháp trận đúng không?”
“Không biết, Sandy vẫn đang nghiên cứu phá giải ma pháp trận, chỉ có thể đánh cược thôi.”
Phương Hằng suy nghĩ rồi nói: “Ed, ngươi đi tìm Sandy, tìm cách đưa hắn từ tầng ba ra ngoài. Ta sẽ xuống tầng một xem, tìm cách kéo dài thời gian, chúng ta gặp nhau ở tầng tám.”
“Được!”
Ed không chút do dự đồng ý, hắn vừa mới đi được hai bước về phía cửa thì đột nhiên dừng lại.
“Sao vậy?”
“Bạn ta liên lạc gấp, chắc chắn là có chuyện rất quan trọng.”
Phương Hằng gật đầu: “Ừm.”
Ed cũng không để ý, thả một cái túi ngủ ngay tại chỗ, ngây người đứng ở đó, bóng người dần dần trở nên trong suốt.
Một phút sau, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, Ed khôi phục nguyên trạng, sắc mặt thay đổi, hoảng hốt nói: “Phương Hằng lãnh chúa, ta nghe được tin tức mới nhất, Ngự Lâm Vệ của Đế Quốc nhằm vào ngươi mà tới, bệ hạ muốn triệu kiến ngươi khẩn cấp.”
Sắc mặt Phương Hằng cũng thay đổi.
Bại lộ rồi sao?
Có vẻ như không đúng.
Nếu đã bại lộ thì sẽ trực tiếp bắt người, tại sao còn nói bệ hạ triệu kiến?
Nhưng nếu chỉ là triệu kiến, bày ra trận thế bao vây ba tầng trong ba tầng ngoài cũng quá khoa trương rồi đi?
Phương Hằng vốn định đi xuống tìm cách giữ chân Ngự Lâm Vệ để kéo dài thời gian, nhưng bây giờ ý tưởng này đã hoàn toàn bị bỏ qua
Đây có khác gì tự chui đầu vào lưới không?
Ed nói: “Phương Hằng lãnh chúa, ta đã nhờ bạn nghĩ biện pháp giữ chân Ngự Lâm Vệ đến hội học thuật luyện kim tra xét, nhưng cũng không trì hoãn được bao lâu nữa.”
“Ừm, cảm ơn.”
Phương Hằng biết có lẽ Ed đã đạt thành thỏa thuận với bạn mình ở ngoại tuyến, hắn lập tức nói: “Đi, chúng ta đi tìm Sandy.”
...
Trong hoàng thành, một lượng lớn Ngự Lâm vệ Đế Quốc triển khai công cuộc tra xét trong hoàng thành, tìm kiếm kẻ tình nghi ở khắp mọi nơi.
Sau khi đội trưởng Ngự Lâm Vệ Quark nhận được mệnh lệnh triệu kiến Phương Hằng, đã trực tiếp dẫn Ngự Lâm Vệ của hoàng thất xông vào hội học thuật luyện kim.
“Bệ hạ có lệnh, phong tỏa hội học thuật luyện kim, đồng thời điều tra kỹ lưỡng tất cả các tòa nhà xung quanh! Không ai được phép ra vào! Gặp được bất kỳ kẻ khả nghi nào ngay lập tức bắt lấy!”
“Vâng!”
Mãi cho đến khi toàn bộ hội học thuật luyện kim bị bao vây không một kẽ hở, Quark mới sải bước lớn, mang theo người tiến vào đại sảnh ở tầng một của hội học thuật luyện kim.
Quark đi tới bàn tiếp tân, gõ mạnh lên bàn, trầm giọng nói: “Phương Hằng có ở đây không?”
Trudeau có ấn tượng rất mạnh với Phương Hằng khi gặp hắn vào ban ngày.
Ngày thường hắn khá là ngang ngược, nhưng khi gặp phải Ngự Lâm Vệ Đế Quốc còn ngang ngược hơn, tất nhiên không dám nhiều lời, vội vàng kiểm tra hồ sơ đặt phòng, trả lời nói: “Có, hắn ở phòng số 2993.”
“Đưa chúng ta tới đó!”
“Được.”
Ngự Lâm Vệ Đế Quốc nhanh chóng đi lên lầu hai, một đám người chặn trước cửa phòng Phương Hằng thuê từng lớp từng lớp một.
Quark chuyển ánh mắt sang Trudeau.
Trudeau trước giờ chưa từng gặp qua trận thế như vậy, trong lòng hơi rén cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng tìm chìa khóa dự phòng mở khóa.
“Ầm!”
Quark bước tới đẩy cửa ra.
Căn phòng trống rỗng.
“Người đâu?”
“A, chuyện này…”
Trudeau thò đầu ra nhìn vào trong phòng, thấy trong phòng trống rỗng không có người thì lập tức lắc đầu nói: “Ta không biết, bọn họ đặt phòng lúc chiều, có người vào ở hay không ta cũng không rõ lắm. Có thể bọn họ đã đi rồi.”
“Đi rồii?”
Sắc mặt Quark trầm xuống: “Tìm! Tìm cho kỹ! Nhất định phải tìm được Phương Hằng!”
Tất cả Ngự Lâm Vệ đồng thanh đáp: “Rõ!”
“Chờ đã.”
Các Ngự Lâm Vệ đang định tản ra tìm kiếm thì phó hội trưởng của hội học thuật luyện kim Miravik dẫn theo một nhóm học viên hội học thuật luyện kim vội vàng đuổi tới.
Quark nhìn thấy người đến, lập tức cảm thấy nhức đầu.
Hội học thuật luyện kim thuật là một đám phiền toái.